Đấu Phá Thương Khung

Chương 950: Cửu Chuyển Phong Du Bộ




Nguồn: TruyenYY

Nghe được những lời này của Tiêu Viêm, mọi người bên trong đại sảnh ngay cả Hàn Tuyết cùng Hàn Nguyệt cũng là cảm thấy sững sờ, trong mười hiệp chỉ cần bị chạm vào liền bỏ qua sao? Tuy nói các nàng đều có sự tin tưởng không nhỏ đối với Tiêu Viêm nhưng mà bất kể như thế nào, Hàn Điền cũng là một vị bát tinh Đấu Hoàng hàng thật giá thật, kể cả thực lực Tiêu Viêm có cùng ngang bằng với ông ấy đi chăng nữa thì những lời này cũng quả thật có chút ngông cuồng tự đại"

"Ha hả, xem ra Tiêu Viêm tiểu huynh đệ đối với bản thân thật sự rất có lòng tin a" Sau khi sững sờ chốc lát, Hàn Trì là người đầu tiên phục hồi tinh thần lại, cười nói. Những người có thể đi vào Nội viện phần lớn đều là thiên phú kinh người, Tiêu Viêm trước mặt đây đã dám mở miệng nói nói những lời này, nếu như không phải cố ý nghĩ bỏ qua chuyện này..., như vậy đối với thực lực của chính mình thật sự rất có lòng tin, loại tình huống này hắn lại hy vọng nó nghiêng về hướng sau hơn.

"Tiêu Viêm. Công pháp ông ấy tu luyện chính là Phong thuộc tính, thân pháp tất nhiên cũng sẽ rất nhanh đấy, ngươi liệu có làm được không?" Hàn Nguyệt cũng chần chờ một chút, nghiêng đầu nhìn Tiêu Viêm nhẹ giọng nói.

"Các ngươi đã tại trước mặt nhiều người đề cao ta lên tận trời như vậy, nếu chỉ là biểu hiện bình thường thì chính là ta đã không tốt rồi" Tiêu Viêm cười cười, ánh mắt dừng lại trên người Hàn Điền, nói: "Hàn Điền tiên sinh, mời ra tay đi"

"Ha ha, hảo tiểu tử, phần cuồng ngạo này, quả thực có thể cùng so sánh với tên Hồng Thần, hảo, ngươi đã cố ý như thế ta đây liền tới thử xem, nhìn ngươi tại trong vòng mười hiệp như thế nào làm ta không chạm đến người ngươi!" Hàn Điền cũng là cười to một tiếng, cước bộ hướng phía trước bước một bước, đấu khí hùng hồn giống như thủy triều từ trong cơ thể bùng phát ra, chợt từng đạo lốc xoáy hình thành tại quanh thân, cuồng phong gào thét mà ra, đem mặt đất đầy tro bụi trong đại sảnh đều cuốn phăng đi

"Cẩn thận...." Nhìn thấy Hàn Điền thúc dục đấu khí, Hàn Nguyệt cùng Hàn Tuyết cũng vội vàng lui về phía sau, có chút quam tâm nhắc nhở một câu.

Tiêu Viêm khẽ gật đầu, thân thể chưa từng có nửa điểm di động, quần áo trên thân tại đối diện với cuồng phong liền vù vù phiêu động, nhưng mà hai tròng mắt đen nhánh thế nhưng lúc này lại trở nên sáng chói một cách dị thường.

"Tiêu Viêm tiểu huynh đệ, ngươi vẫn còn nhỏ nên cần hiểu rõ, Cửu Chuyển Phong Du bộ này là kỹ năng thành danh của ta, hôm nay thi triển ra, ngươi cũng đừng trách ta ỷ lớn hiếp nhỏ đấy" nồng đậm lốc xoáy ngưng tụ tại hai chân của Hàn Điền, hắn quát nhẹ một tiếng, bàn chân đột nhiên đập mạnh một cái! "Xuy!" Cước bộ đập mạnh, cuồng Phong nổi lên, mà thân hình Hàn Điền nháy mắt biến mất vào bên trong tiếng gió hú.

Nhãn mang Tiêu Viêm chớp lên, tiếp theo, thân thể đột nhiên không hề dự liệu trước lướt ngang từng bước sang bên phải, mà theo này thân thể vừa mới di động, một cái thủ chưởng được bao bọc bởi đấu khí nồng đậm đánh tới vị trí vừa rồi hắn mới đứng" Cảm giác lực thật là nhạy cảm! Du Phong nhị chuyển!"

Một kích thất bại, trong mắt Hàn Điền nhất thời hiện lên vẻ kinh ngạc, chợt cước bộ nhanh chóng bước ra hai bước với một độ cong huyền dị, sau đó thân thể giống như hóa thành một ngọn gió xoay trở lại, lại lần nữa đánh về phía Tiêu Viêm.

Đối mặt với việc Hàn Điền nhanh chóng theo sát, Tiêu Viêm lại là cười cười, bàn chân đạp xuống đất, một đạo tiếng nổ mạnh từ lòng bàn chân vang lên, một luồng lực đẩy ra, trực tiếp đem thân thể Tiêu Viêm bắn đi.

Bạo Bước - thân pháp đấu kỹ thứ nhất của Tiêu Viêm, vốn sau khi có Tam Thiên Lôi Động, hắn cũng đã rất lâu rồi chưa từng thi triển lại kỹ năng này, hiện giờ thi triển ra, bằng vào sức khống chế cực kỳ tinh chuẩn của hắn, hiệu quả cùng so sánh với năm đó tự nhiên là không cần nói cũng biết.

"Tam chuyển!"

Thân hình Tiêu Viêm vừa mới ổn định, phía sau liền đột nhiên truyền đến một tiếng hét to, một đạo cuồng phong dữ dội lao đến.

Sắc mặt không hề thay đổi, hữu cước Tiêu Viêm nhè nhẹ điểm xuống mặt đất, mũi chân liền dán sát sàn nhà rồi nhanh chóng trượt đi, hiểm hiểm đem đạo công kích từ phía sau công tới kia tránh né một cách tài tình.

Ở bên trong đại sảnh, cơ hồ đều bị linh hồn lực lượng của hắn bao phủ, chỉ cần bất kỳ một điểm gió thổi cỏ lay nào cũng sẽ bị Tiêu Viêm phát hiện, tuy nói cái gọi là Cửu Chuyển Phong Du bộ kia của Hàn Điền có thể tạo ra cuồng phong đê ẩn giấu thân hình, nhưng dưới linh hồn cảm giác lực quan sát thì không có chút hiệu quả nào, nói cách khác, nhất cử nhất động của hắn đều hiện rõ ràng ở bên trong đại não Tiêu Viêm, dưới loại tình huống này mà muốn đánh trúng Tiêu Viêm dễ vậy sao, huống hồ, bàn về độ tinh diệu của thân pháp, hắn cùng Tiêu Viêm so sánh thì vẫn còn có một ít chênh lệch.

"Hảo tiểu tử, quả nhiên có vài phần năng lực! Tứ chuyển!"

Ba lượt công kích đều là bị Tiêu Viêm lấy ưu thế sai một ly mà né qua, sắc mặt Hàn Điền cũng dần dần ngưng trọng, quát khẽ một tiếng, thanh sắc đấu khí nồng đậm gào thét xoay tròn bên ngoài thân thể hắn, một luồng hấp lực từ hắn tràn ngập ra, làm cho mọi người trong đại sảnh đều phải vội vàng lui về phía sau.

Hấp lực dữ dội tuôn ra, tốc độ của Hàn Điền tức thì tăng vọt rất nhiều, hưu một tiếng hóa thành một đạo thanh mang bắn thẳng về phía Tiêu Viêm. Nhưng, Tiêu Viêm liền xoay người theo một độ cong quỷ dị mà người bình thường khó có thể đoán trước được, lại lần nữa đem nó tránh đi

"Ngũ chuyển!"

"Lục chuyển!"

Bên trong đại sảnh, giao phong càng ngày càng nóng hơn, tốc độ của Hàn Điền cũng là càng ngày càng khủng bố, tới cuối cùng, ngoại trừ một số ít người ra, còn lại cơ hồ không còn ai có thể thấy thân hình hắn được nữa, dù cho có khả năng cảm giác được cũng chỉ vì ở bên trong lốc xoáy không ngừng tràn ngập ra hấp lực, nhưng mà, cho dù trong tình huống như vậy, sắc mặt thanh niên thân mặc ma bố y kia vẫn bình thản như trước, cước bộ ngẫu nhiên lúc thì đạp về phía trước, khi thì lui về phía sau, hoặc là chếch sườn, mỗi một lần đều chỉ di động một khoảng rất nhỏ, nhưng lại vừa vặn có thể đem công kích Hàn Điền né tránh đi"

"Hảo lợi hại" Hàn Tuyết mặt cười vui sướng nhìn Tiêu Viêm thong dong như vậy, nhịn không được hô nhỏ lên.

"Quả nhiên thực khủng bố, xem ra mấy năm nay, hắn cũng đã trở nên mạnh mẻ rất nhiều a..." Hàn Nguyệt cũng là nhẹ nhẹ gật đầu, tuy nói trước kia Tiêu Viêm có thể cùng Đấu Hoàng cường giả tương chiến, nhưng hiện tại với thân pháp thong dong của hắn thì đã vượt rất xa rồi"

"Người này, rất mạnh!" Nhìn trận giao phong giữa sân đến hoa cả mắt, sắc mặt Hàn Trì cũng dần dần ngưng trọng, một lát sau, trầm giọng nói.

"Nếu là hắn cùng với Nhị ca sinh tử tương chiến..., chỉ sợ ngay cả Nhị ca cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn, chiếu theo ta dự tính, người này thật đúng là có thể cùng Hồng Thần đối chiến" Một gã nam tử dung mạo cùng Hàn Trì có vài phần tương tự cũng chậm rãi nói.

"Ha hả, cứ tiếp tục theo dõi đi, nhìn xem hắn có thể hay không thật sự đem Cửu Chuyển Phong Du bộ của Nhị đệ đều né tránh hết thảy" Hàn Trì cười cười, ánh mắt nhìn chăm chú vào giữa sân, nói. "Cửu chuyển!"

Khuôn mặt to lớn của Hàn Điền lúc này cũng đã biến thành màu xanh, một đạo lốc xoáy màu xanh đậm điên cuồng xoay tròn tại song cước của hắn, sàn nhà cứng rắn đều bị vỡ tan ra, lộ ra cả bùn đất ở bên dưới. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

"Hưu!" Thanh mang như chớp xẹt qua đại sảnh, nhưng cuối cùng vẫn như cũ là không chạm đến được dù chỉ là cái tay áo của Tiêu Viêm.

"Thập chuyển, Cửu Bộ Phong!"

Công kích lại tiếp tục thất bại, Hàn Điền đột nhiên hét to một tiếng (DG: thằng này hét lắm nhỉ - hét cho nó khí thế ấy mà: Biên), thân hình vừa chuyển liền hóa thành một đạo lốc xoáy, bước ra chín bước, tạo thành một hình tròn đẹp mắt cách người Tiêu Viêm tầm trượng, mà theo chín bước này bước ra, chín đạo lốc xoáy màu xanh đậm nhất thời hiện ra, đem tất cả đường lui của Tiêu Viêm đều phong kín lại! "Hợp! "

Hàn Điền thủ ấn vừa động, chín đạo lốc xoáy nhất thời bạo xuất ra phong thanh ô ô, chợt điên cuồng xoay tròn, nhằm xé rách Tiêu Viêm đang ở trung tâm. "Lần này, ta muốn nhìn xem ngươi trốn đi đường nào!" nhìn Tiêu Viêm đang bị phong tỏa, Hàn Điền cười to nói. "Ngưng!"

Tiếng cười của Hàn Điền vừa mới vang lên, một tiếng quát nhẹ từ bên trong chín đạo lốc xoáy truyền ra, chợt không gian truyền đến một ít ba động cực nhỏ, chín đạo lốc xoáy đang xoay tròn cư nhiên liền xuất hiện một chút đình trệ!

Mà vào khoảnh khắc lốc xoáy đình trệ đó, một đạo ngân mang quỷ mị từ hư vô thoáng hiện ra, chợt hóa thành một đạo nhân ảnh, chậm rãi hiện ra tại trước mặt mọi người. "Hàn Điền tiên sinh, đa tạ!" Tiêu Viêm hướng phía Hàn Điền vẫn đang đọng lại nét tươi cười trên khuôn mặt kia chắp tay, cười nói.

"Không gian chi lực? Ngươi là Đấu Tông cường giả?"

Ngốc trệ kéo dài chốc lát, khuôn mặt Hàn Điền đột nhiên nảy lên một chút kinh hãi, thất thanh nói, năng lực mà lúc trước Tiêu Viêm làm cho lốc xoáy đình trệ không gian vặn vẹo, đây rõ ràng là không gian chi lực mà chỉ có Đấu Tông cường giả mới có thể thi triển được

Không chỉ có Hàn Điền kinh hãi, những người trong đại sảnh hiện giờ, cho dù là Hàn Trì, lúc này trên mặt cũng là nhật trừng khẩu ngốc, là người bước một chân vào Đấu Tông cường giả, hắn đối với không gian chi lực rất mẫn cảm, lúc trước vào khoảnh khắc đó, hắn dám khẳng định, Tiêu Viêm đích thực là thi triển ra không gian vặn vẹo mà chỉ có Đấu Tông cường giả mới có thể làm được.

"Ha hả, Hàn Điền tiên sinh hiểu lầm, ta nhưng vẫn chưa đạt tới cấp độ đó, không gian chi lực này, cũng là bởi vì một ít cơ duyên nên mới có thể miễn cưỡng sử dụng, bất quá lại chỉ có thể biểu hiện được một ít râu ria bên ngoài thôi" Tiêu Viêm lắc lắc đầu, cười nói.

Nghe vậy, nét kinh hãi trên khuôn mặt mọi người mới chậm rãi hạ xuống, mới 20 tuổi là Đấu Hoàng cũng đã thừa nhận cực hạn của bọn họ, nếu quả thực đạt đến Đấu Tông..., sợ rằng mọi người chỉ còn cách gọi một tiếng yêu quái mà thôi...

"Tiêu Viêm tiểu huynh đệ lại quá khiêm tốn, không gian chi lực là dấu hiệu của cường giả Đấu Tông, ngươi chỉ bằng thực lực Đấu Hoàng mà có thể đem nó khống chế thì cũng đủ làm người ta chấn kinh rồi, lần tỷ thí này, thật ra ta đã thua, ha hả, quả nhiên là sóng sau đè sóng trước, lấy thiên phú cùng năng lực của ngươi cũng đã đủ để tạo ra thanh danh trên mảnh đất Trung Châu này rồi" Hàn Điền khẽ thở ra một hơi, ánh mắt đột nhiên nhìn lướt qua Hàn Tuyết cùng Hàn Nguyệt, cười nói, " Ánh mắt hai nha đầu quả thật không tồi..."

Ý tứ trong lời nói này khiến cho khuôn mặt có phần tương tự nhau của hai nàng nháy mắt trở nên đỏ bừng lên.

Hàn Trì cũng cười cười, mục quang đảo qua trên người Tiêu Viêm, mặc dù chỉ một thân bình thường ma bố y sam, nhưng có lẽ là bởi vì vừa mới cùng người động thủ, vị thanh niên này lúc trước thoạt nhìn còn bình bình đạm đạm, thế nhưng lúc này lại giống như một thanh vô phong độn kiếm vậy, tràn ngập một luồng áp bách rất nặng khiến cho người ta có cảm giác khó có thể khinh thị

Hàn Trì liền đứng dậy, trịnh trọng ôm quyền hướng về phía Tiêu Viêm, trầm giọng nói: "Tiêu Viêm huynh đệ, nếu Hàn gia ta có thể vượt qua nguy cơ lần này, ân tình của ngươi, Hàn gia suốt đời khó quên!"

Tại phía sau Hàn Trì, phần đông người Hàn gia cũng nhất tề đứng dậy, sắc mặt trịnh trọng ôm quyền hành lễ đối với Tiêu Viêm! Hàn Tuyết cùng Hàn Nguyệt ở một bên cũng liếc nhau một cái rồi từng bước lui ra phía sau, đối với Tiêu Viêm khẽ khom người.

Đại lễ như vậy cũng làm cho Tiêu Viêm cười khổ một tiếng, xem ra việc này đối với Hàn gia quả nhiên cực kỳ trọng yếu, lập tức thở dài, ôm quyền trầm giọng nói. "Tiêu Viêm nhất định sẽ cố hết sức!"