Sau khi cùng nhau hô hét, thì tất cả 21 giun ngẩng cao đầu chờ Lão Đại chúng lên tiếng.
“Uhm. Tốt lắm, từ giờ Tâm lão đại sẽ bảo vệ đàn em”
“Lão đại, giờ làm sao để tránh bọn răng nhọn?” – giun già lên tiếng
“Bọn răng nhọn là bọn nào vậy?”
Giun già xoắn xít giải thích: “Bọn hắn là bọn xấu, luôn đuổi theo chúng ta, bắt chúng ta làm thức ăn, chúng to hơn chúng ta, răng chúng nhọn có thể cắn đau chúng ta”
cu Tâm bắt đầu ngồi xuống, học theo bộ dáng ông Vĩnh, tay chống cằm, tay gảy đầu. Bỗng dưng trong đầu nghe tiếng mẹ Dung.
“Ting… tổng hợp các điều kiện cấu trúc sơ bộ, phương án bảo vệ giun quế đề nghị: đào bẫy hào”
“Cách thực hiện như sau: đào hào rộng, sâu hình cung quanh gò đất sau đó đặt vật cứng bên dưới và 2 vách để nhốt kẻ thù, chiều rộng và cao sau khi hoàn thành phải khiến kẻ thù không cách nào lên được, rồi phủ lớp đất mỏng bên trên che lại” – âm thanh hỗ trợ lên tiếng.
Vì là tiếng mẹ Dung nên Tâm không hề hỏi lại gì cả mà truyền đạt cho cả đám giun. Sau khi nghe lời Tâm, giun già sáng mắt lên rồi phân công làm theo.
Tâm vì không cần làm nên đi đến những viên thạch phát sáng kia sờ sờ.
“Keng…phân tích vật chất có chứa lượng lớn lưu huỳnh, chất phát quang, kim loại…lưu trữ dữ liệu phân tích” – âm thanh hệ thống bộ đồ bảo hộ vang lên.
Đi tập tễnh 1 vòng Tâm phát hiện chiếc lồng sinh mệnh còn lại to bằng những viên thạch khác nên được mang để chung. Cậu thu nhỏ chiếc lòng lại rồi bỏ vào túi, cậu chưa bao giờ làm sai lời mẹ Dung dặn.
Sau 1 khoảng thời gian, những con giun đã đào đất xong, những con giun lớn mang những viên thạch chui xuống đất bày bố. Còn Tâm và con giun già đến gò đất ở giữa ngồi.
“Nè giun lớn, cậu tên gì?” – Tâm lão đại bập bẹ hỏi
“Lão đại tôi là già làng” – giun già trả lời
“uhm, vậy những con giun khác tên gì?” – Tâm lão đại nói không trôi trãi nhưng vẫn sở hữu tính hiếu kỳ hỏi tên.
“Chúng không có tên” – già làng đáp
“Vậy khó chơi chung lắm, hay gọi họ theo thứ tự nha, ai lớn nhất sẽ là giun 1, kế đó giun 2,… to bằng nhau mà ai tới trước sẽ tính trước, được không?” – Tâm lão đại dựa theo lời phân chia A Minh nói lại.
“Vậy được ạ” – già làng vui vẻ bò đi phân chia tên.
1 lúc sau tất cả đã xong cùng nhau bò về bên cạnh gò đất, nằm nghỉ tiêu hoá lượng đất ăn vào khi đào bẫy.
Trong lúc tất cả “ngủ” thì chợt chấn động từ đằng xa đến, bởi xung quanh vách động toàn những viên thạch mà giun đã lấy 1 ít đặt làm bẫy nên chỉ còn 1 số đường thấp mặt đất động có thể đào xuyên. Từ những chỗ không có viên thạch, từng lỗ động to được thông ra hang động hình cung ngay trước mặt Tâm lão đại và đám giun, có hơn 12 con hình dạng giống chuột hình thể to lớn, không chút lông, mũi dài ẩm ướt có 4 lỗ, đôi mắt nhỏ nhắm lại, miệng có 2 răng nhọn ở giữa, thân tròn dài 1,2m, có 4 chân trước nhỏ với 4 móng dài và 2 chân sau to bè không có móng.
“Ting…phát hiện sinh vật giống chuột chũi” – tiếng hệ thống hỗ trợ nhắc nhỡ
Cả Tâm lão đại và đám giun sợ ngây người, phải biết hiện giờ Tâm chỉ mới 8 tuổi, tâm trí vẫn sợ những thứ to lớn hơn mình.
Cả đám co rút lại quấn quanh Tâm và giun già làng. Còn đám chuột kia thì chít cha chít chít gì đó không hiểu. Sau 1 lúc cả đám chuột đồng thời lao về phía Tâm và đám giun. Bất ngờ, Bịch…bịch…bịch… tất cả 12 con chuột rơi hết xuống bẫy. Do sống dưới đất nên mắt lũ chuột gần như tiêu thất, chúng xác định hướng và săn giun dựa vào mũi, nhưng ở đây mùi thẳng hướng là mùi giun nồng nhất nên… số nhọ cho chúng.
Mắt thấy lũ chuột rơi xuống hết cả đám giun tuy vui mừng nhưng vẫn không dám nhúng nhích, đó là nỗi sợ từ bản năng loài. Đám giun này hơn lũ chuột ở con mắt duy nhất, do sống trong lòng đất nhưng vẫn thường hay chạm phải đá phát sáng nên giun vẫn còn giữ 1 mắt.
Lũ chuột in ỏi 1 hồi lâu mới dừng lại, lúc này tiếng hệ thống mẹ Dung nhắc nhở:
“Ting…cu Tâm dũng cảm đến chạm vào đầu bọn chuột xấu xa để cảm hoá chúng”
Tâm lão đại sợ muốn khóc nhưng lời mẹ Dung đã giúp cậu dũng cảm, bò từng bước đến gần hào bẫy bởi giờ cậu sợ nên đi với trình độ tập tễnh 2 hàng như vịt không được nữa.
Đến gần hào bẫy, Tâm nhìn thấy tất cả 12 con chuột đều cố gắn bám vào thạch trèo lên nhưng không lên được, trong đó có 1 con lớn nhất đang cố gắn trèo sắp đến miêng hào. Bởi những viên thạch trơn bóng nên khi trèo mũi chuột hướng dưới phía trong lòng để giảm trọng lượng cản trở trèo, bởi vậy bây giờ đầu chuột to nhất gần miệng hào nhất. Do mũi hướng xuống nên chuột to không hề phát hiện Tâm lão đại ngay trên miệng hào, ngay lúc này Tâm lão đại không thấy răng nhọn và hình dạng đáng sợ của chuột chũi nữa nên can đảm hơn rất nhiều, đưa tay chạm vào đầu chuột chũi to lớn.
« Ting… Ting… hỗ trợ thích ứng ngôn ngữ, sao chép đặc tính ưu việt 10s. »
“Ting… đã hoàn thành, ngôn ngữ chuột chũi, đã sao chép đồng bộ. Sao chép đặc tính: Dò mùi ẩm ướt”
Tiếp theo cả Tâm và lũ giun quế đều nghe thấy.
“Ui da, sao nơi đây có hang động thạch vậy? Rơi đau quá à, mau trèo lên, lũ giun béo mập đang chờ chúng ta”
“Nơi đây khó trèo quá. Chúng ta bị kẹt rồi”
Khi nghe những lời này cả Tâm và đám giun đều sợ hãi. Ngay sau đó trong đầu, chíp hỗ trợ vang lên.
“Ting… ting… hệ thống hỗ trợ mã gen người dũng sĩ can đảm và mã gen người lãnh đạo vĩ đại”
Tâm chợt ngất đi, không biết bao lâu, khi cậu mở mắt lần nữa thì dưới đáy hào tất cả lũ chuột đều nằm đó, không còn 1 con nào trèo lên nữa vì mệt. Lúc này Tâm lão đại trở về phong thái lão đại không biết sợ nữa, đứng trên miệng hào hỏi xuống.
“Nè đám chuột kia, bọn mi có muốn nhận ta làm lão đại không? Ta sẽ cứu bọn mi lên”
Bọn chuột đưa mũi qua lại như hội ý, sau đó 1 con lớn nhất lên tiếng.
“Con giun mập chỉ làm thức ăn thôi, không làm lão đại được”
Tâm tức giận lên: “Nếu vậy ta cho đàn em ta đào những viên thạch to trên kia rơi xuống đè chết bọn mi” – vừa nói Tâm vừa đưa tay chỉ trên vách động trên cao. Nhưng cậu nào biết lũ chuột mắt đâu thể thấy được, tuy nhiên đủ để doạ sợ chúng.
“Chít…chít…không được. Thế thì chết bọn ta, không muốn đâu” – lũ chuột nhao nhao lên
“Nhận ta làm lão đại, không thì bị viên thạch đè bẹp” – Tâm phong cách lão đại trấn nhiếp lũ chuột
“Được được, bọn ta đồng ý lão đại” – tất cả lũ chuột đồng thanh đáp ứng.
Thế là dưới trướng lão đại 8 tuổi có thêm 1 bọn đàn em chuột chũi.