Đế Chế Vĩnh Hằng

Chương 62: Thuần Phục Tộc Mới




Bên ngoài thì tưng bừng bát nháo, còn Tâm thì chả quan tâm đến chổng mông mà ngủ. Đối với ngủ thì các thành viên khác của làng không có thời gian ngủ cố định, theo chu kỳ ngủ của tộc đàn thôi. Chỉ có 1 mình Tâm là ngủ theo giờ sinh học của thế giới cũ.

Khi Tâm thức dậy thì bên ngoài đã hết ồn ào, ngủ 1 phát 8 tiếng lận mà sao ngủ hết ồn ào cho được.

Tâm vệ sinh xong, vừa bước ra khỏi doanh trướng thì thủ vệ đã báo:

“Lão đại các thương binh cùng chiến lợi phẩm chi chiến binh 1 đã mang về hết rồi ạ”

Tâm gật đầu đáp “ừ… để ta đi xem các chiến binh bị thương”

Tâm đi thẳng vào khu chăm sóc nhìn xem tình huống.

Nơi đây đúng kiểu bệnh viện dã chiến, giường tầng to lớn phù hợp với kích thước các chiến binh, lối đi vừa đủ, các giá treo nước thuốc được ống truyền thẳng vào cơ thể các chiến binh bị thương.

Tâm cũng đã dạy các nhân viên chăm sóc sử dụng các phương pháp chữa trị y học của nhân loại, đầu tiên là các nhân viên thông minh nhất tộc Mạnh hoè, về sau thì từ các nhân viên này nhân rộng ra cho đội ngũ 20 nhân viên. Sau nữa thì Tâm có dự định sẽ phát triển thêm nhưng cần thêm thời gian.

Đi xem qua 1 lượt cùng an ủi thì Tâm bước ra ngoài, lúc này bộ chăm sóc trưởng bước đến báo cáo

“Lão đại, tình hình các chiến binh bị thương khá nghiêm trọng. Có thêm 2 chiến binh đã tử vong, 9 chiến binh trọng tình trạng tổ thương trong khá nặng còn lại 20 chiến binh đều mất khả năng chiến đấu ít nhất 5 ngày trở lên mới có thể phục hồi”.

Tâm cảm thấy đây là kết quả tệ nhất từ trước đến nay

“cố gắng chăm sóc các chiến binh thương thế nặng không để thêm 1 ai bị mất mạng nữa, những chiến binh bị thương thì cho nghỉ ngơi phục hồi cho tốt. Mọi loại thuốc phải chuẩn bị trước cho kỹ càng không được để thiếu mà dẫn đến chuyện xấu”

“Dạ rõ lão đại” – bộ trưởng đáp.

Thủ vệ đến cạnh nói “Lão đại, lần này bắt được 5 tên quái dị đang nhốt trong kia” thủ vệ dẫn Tâm đi về 1 hướng.

Tâm đi theo thủ vệ đến bên 1 chiếc lồng sắt được rèn để giam giữ.

5 tên bị trói bằng tơ kết dính nằm co ro. Tâm đến cũng chả nói gì mà dùng tay phải đặt lên đầu bọn chúng.

“Ting… Ting… hỗ trợ thích ứng ngôn ngữ, sao chép đặc tính ưu việt”

“Ting… đã hoàn thành, ngôn ngữ đã sao chép đồng bộ. Sao chép đặc tính: Tốc độ nhanh và nhảy xa 4 m”

5 tên bị bắt thuộc tộc Linh dương, 1 trong những tộc ăn cỏ thuộc bộ Guốc chẵn khá hiền lành.

Tốc độ nhanh cho phép khả năng tốc độ chạy đạt 88 km/h nhưng cũng tuỳ vào thể trạng, nếu quá yếu chẳng thể duy trì nổi.



Nhảy xa 4 m là khả năng có từ bắp chân cùng vận động của các cơ trên cơ thể, đây là đặc tính của tộc Linh dương giúp né tránh cùng bức tốc rất tốt.

2 đặc tính giúp Tâm linh hoạt hơn trong chiến đấu, có thể nói ở cự ly gần đánh nhau thì khả năng tốc độ của cậu đạt cực điểm cùng với khả năng né tránh nâng cao không còn bị uy hiếp quá lớn bởi kích thước tấn công của kẻ thù.

Ngay sao khi sao chép cùng đồng bộ ngôn ngữ xong thì Tâm hỏi 5 “tù binh”

“Ta là lão đại nơi đây, bọn mi thuộc Tộc Linh dương sao?”

Giả mù sa mưa, biết còn hỏi.

1 tên đáp “Đúng vậy, chúng ta bị lũ Sư tử săn giết nên cố sức mà chạy thoát. Không ngờ lại rơi vào bẫy bọn mi. Mi muốn giết chúng ta sao?”

Tâm đã biết 12 tên gây băng liệt cả chi chiến đấu 1 là tộc Sư tử rồi, cũng đúng thôi, đối đầu cùng tộc vua muôn thú bảo sao không thiệt hại khủng thế.

“Tộc bọn mi đông không? Đang sống chỗ nào?”

1 tên khác run sợ “Mi muốn làm gì? Bọn ta sẽ không nói cho mi biết để mi kéo đến giết tộc nhân chúng ta”

Tâm chợt ngỡ ngàng, quá vội nên kết quả trái ngược

“À… ta không có ý muốn bắt tộc nhân các ngươi, ta chỉ muốn biết số lượng cùng địa bàn của các ngươi thôi. Ta đâu có gan vào lãnh địa của bọn mi để nạp mạng”

Cả đám không trả lời gì thêm.

Tâm bất đắc dĩ dùng đến thuần phục để cho 5 tên về với trướng.

“Từ nay về sau phải gọi ta là lão đại hiểu chưa?”

Cả 5 rụt đầu đáp “Lão đại” ánh mắt thuần phục ướt át.

Tâm mở lồng nhốt rồi tháo hết tơ kết dính thả 5 tên Linh dương đi ra, bị trói lâu nên tất cả bước ra té tới té lui.

“Đi tắm rửa, ăn uống rồi nghỉ ngơi đi. Khi nào khoẻ đến gặp lão đại có chút việc”

“Dạ” – cả 5 bước đi ra theo thủ vệ.

Tâm quay lại hét hỏi “2 tên Sư tử nhốt ở đâu?”

Thủ vệ đáp trả “bọn đó bị thương nên được nhốt ở sân sau doanh bộ chăm sóc” rồi dẫn 5 Linh Dương đi.

Tâm không có thủ vệ dẫn đường nên 1 mình đi về sân sau xem.



2 tên Sư tử cũng bị nhốt trong lồng, thương thế khá nặng chi chít như tổ ong, băng bó khắp người đang nằm mơ màng vì để chữa trị cho dễ nên thuốc ngủ luôn được cho vào nước truyền.

Tâm bước đến đặt tay lên đầu 1 tên.

“Ting… Ting… hỗ trợ thích ứng ngôn ngữ, sao chép đặc tính ưu việt”

“Ting… đã hoàn thành, ngôn ngữ đã sao chép đồng bộ. Sao chép đặc tính: Uy áp của vua”

Uy áp của vua khiến bất cứ kẻ nào cảm thấy sợ hãi bởi sát khí của kẻ săn mồi.

Lúc này Tâm nhìn lại thấy 2 tên này màu trắng tinh, tai tròn, bờm ngắn gọn, thể trạng lớn hơn Linh cẩu trưởng thành 1 vòng.

“Đây là sư tử trắng 1 loại hình thái hiếm gặp của sử tử do alen lặn kép trong DNA tạo nên. Thì ra là vậy nên bọn này mới bị Linh dương dễ dàng phát hiện mà rượt đuổi chạy vòng vòng như vậy. Haiz đúng là tiến hoá lỗi trong điều kiện không thích hợp”

Tâm cảm khái số phận tiến hoá của tộc Sư tử trắng.

Tâm định thuần phục nhưng rất tiếc là không thành công do thù hận khá nặng của chúng.

Cậu bỏ đi ý định nên bắt đầu ngồi xuống thu thập DNA làm tài liệu.

Không thể giết chết nên chỉ dùng biện pháp rút 1 ít tuỷ sống cùng não ghi nhớ. Tuỷ sống chỉ cần rút đúng phương pháp có thể không ảnh hưởng lớn đến sức khoẻ của nạn nhận. Não ghi nhớ là 1 phần não nhỏ phía sau hộp sọ gần cỗ với nhiệm vụ ghi nhớ tạm thời ký ức nên chỉ cần lấy đi khéo léo có thể khiến nạn nhân tạm mất đi 1 khoảng ký ức gần.

Sau khi làm xong, Tâm đã trở về doanh trướng.

Nhện hồi trưởng đang nằm rạp dưới đất, ánh mắt rất đau khổ.

“Lão đại xin lỗi, trận này ta dẫn chiến binh đi đã làm cho rất nhiều chiến binh bị thương và tử trận. Ta không xứng làm chỉ huy xin lão đại trừng phạt”

Tâm ngồi trước mặt Nhện hồi trưởng, dùng tay xoa xoa mặt Nhện hồi

“Cậu biết không, khi đã ra trận thì sống chết không thể nói trước. Dù trận này thiệt hại cực kỳ thảm trọng nhưng nó là bài học cho chúng ta. Đứng dậy đi lão đại không trách cậu”

Nhện hồi trưởng buồn bã thu chân ngồi đối diện Tâm

“Rất may chỉ là thương chứ vong không bao nhiêu. Qua trận này lão đại đã biết nên cải biến cách phục kích trên mặt đất thế nào rồi. Hãy đợi lão đại vẽ ra cho cậu rồi về làm cái này, lần sau gặp lại bọn Sư tử trắng thì hùng hăng đánh đập bọn chúng”

Nhện hồi trưởng sáng mắt lên, trông đợi

“Lão đại là vũ khí mới sao???”