Cô gái liếc nhìn người gỗ nhỏ, cười nói: "Không dùng chút năng lực nào của võ giả, là tay nghề thuần khiết nhất... Được, ta nhận".
Nói xong, nàng ấy nhận người gỗ nhỏ rồi quay người rời đi.
Nhưng trước khi đi xa, nàng ấy có nhìn Đế Khuyển một chút.
Diệp Huyên đứng trước vách tường, một lát sau hắn khẽ mỉm cười: "Chúng ta đi thôi!"
Trên đường, Diệp Huyên nói: "Con muốn tìm một thương hội lớn, còn nữa, trong thành chắc chắn có thế lực chuyên môn làm tình báo".
Độc Cô Huyên nhẹ giọng đáp: "Trước tiên chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi đã".
Chỉ chốc lát, Diệp Huyên đã tìm đến một tửu điếm, sau khi vào ở, Độc Cô Huyên định đi hỏi thăm tình hình ở đây, còn Diệp Huyên thì cho Đế Khuyển theo bà ấy.
Có Đế Khuyển ở cạnh, Độc Cô Huyên chắc chắn sẽ an toàn không gặp trắc trở gì.
Trong phòng, Diệp Huyên ngồi xếp bằng trên giường, tay phải hắn thả xuống đặt trên đầu gối, đầu ngón tay có tia kiếm quang màu đen lượn quanh.
Kiếm ý Ác Niệm!
Khoảng thời gian này hắn vẫn luôn nghiên cứu kiếm ý Ác Niệm của bản thân.
Ác niệm ác niệm, hắn đã từng chỉ nghiên cứu mỗi ác niệm của bản thân, mà bây giờ hắn còn bắt đầu nghiên cứu ác niệm của người khác, sau đó hắn phát hiện, ác niệm của người khác cũng có thể để hắn sử dụng!
Ngoại trừ nghiên cứu kiếm ý Ác Niệm, hắn còn chừa thời gian tu luyện cảnh giới của bản thân nữa.
Khí Biến Cảnh!
Độc Cô Huyên gật đầu: "Tìm được một tổ chức, Bách Hiểu Các, có người nói chỉ cần có tiền, không gì họ không biết".
Diệp Huyên đứng dậy: "Đến Bách Hiểu Các thôi ạ."
Độc Cô Huyên trầm giọng nói: "Khi chúng ta trở về thì phát hiện hình như xung quanh có vài người đang theo dõi, chuyện chúng ta đến thành hẳn là đã bại lộ."