Để Tớ Được Yêu!

Chương 14: Kì ức dần ùa về...




Đang đi trên đường, Khả Vi hơi ngả về phía sau, hỏi Hy Tuyết:

- Cậu thật sự đi với tớ thiệt hả?

- Cậu muốn ăn đấm à? Hỏi từ nãy đến giờ, bộ nghĩ tớ nói đùa?

- Ái chà chà! Tớ biết cậu tốt nhất mà, tớ chỉ hỏi dò xem sự kiên định cậu như nào thôi mà...

- Vậy sao?

- Người tình của tớ phải 99,99% hoàn hảo.

- Thôi thôi bớt đi! Tình tình cái giề.

- À mà cậu có về thay quần áo không? Mặc đồng phục có thấy bất tiện không? Dù sao cậu hay chê cái váy đó mà.

- Váy nào trời? Chết rồi ai đó cứu Tiểu Vi của tôi đi làm ơn! Cậu ấy bị xuyên không rồi!

- Gì vậy con ngáo này?...À rồi nay mình có thể dục mà nhỉ? Tớ quên, mà nói ai xuyên không vậy hả? Cậu ảo mấy cái trên mạng rồi đấy.

- Nào tập trung lái xe của cậu đi, đằng trước có người kìa!...

- À mà mẹ cậu...

- Gọi rồi!

- Làm việc nhanh hơn mọi ngày gớm?

- Thường ngày tớ cũng vậy đấy nhé, con nhỏ này.

Khả Vi vừa lái xe vừa bật cười sau khi trêu trọc Hy Tuyết. Thấy vậy, Hy Tuyết liền thủ thỉ hỏi:

- Cậu cứ như vậy thì tốt! Cậu nhớ không, lúc còn ở lớp cậu mắng Hàn Thiên ấy?



- Thì tại cậu ta ý chứ, không biết não chứa gì mà toàn nói linh ta linh tinh thôi. Mà nói tớ mắng là quá rồi, tớ chỉ nói thôi mà?

- Đúng là đôi khi cậu ấy nói hơi khiến người ta thấy khó chịu nhưng mà thật ra là cậu ấy chỉ muốn chọc mình cười thôi. Chẳng qua hơi 'dốt văn' chút.

- Gì gì vậy trời? Cậu nói như hiểu cậu ta lắm vậy, tớ ghen rồi!

- Lại được đứa này nữa, ban nãy cậu mà như thế này thì có khi cậu ấy không sợ như bây giờ không? Nãy cậu ấy cũng nói với tớ là muốn thân với mình đấy nhưng giờ nhờ cậu mà cậu ta rụt rè hơn rồi.

- Kệ cậu ta chứ! Trông có giống mấy thằng đào hoa đi trêu gái không?

- Àizz...Thôi mà. Dù gì cậu ấy cũng rất chân thành, chơi cùng đúng là có cảm giác vui hơn hẳn. Cậu đừng đánh giá bạn như thế chứ! Tính ra tớ cũng chưa có tình bạn khác giới nào gọi là thân cả, đa số là xã giao thôi.

- Lại thế rồi, chẳng phải có Tuấn Lãng hay sao?

- Ừ ừ, tính ra 3 đứa mình lâu lắm không gặp nhau rồi, mà sao cậu ấy lại học cấp 3 ở nơi xa xôi đó chứ? < Tuấn Lãng là bạn của cậu từ nhỏ mà, chẳng qua vì cậu nên mới chơi với tớ thôi. Nhiều lần thấy cậu với cậu ấy tớ cũng muốn có một tình bạn khác giới biết bao. Mong là cậu không biết, tớ sợ nhìn cậu phải khó xử khi đứng ở giữa lắm nên không dám kể cho cậu nghe>

- Cậu ấy nói là không thích học nơi này, tớ cũng không tin đâu...Nè!...Tiểu Tuyết à?

"Két"_ Khả Vi phanh xe làm Hy Tuyết mới ý thức được, vội giải thích vì buồn ngủ nên không để ý rồi hai người đi đến nhà Khả Vi.

- Dạ cháu chào mọi người ạ

- Hy Tuyết đấy à? Lâu lắm mới về đây chơi. Dạo này thay đổi nhiều nhỉ, ra dáng thiếu nữ hơn rồi, không còn tinh nghịch như hồi trước nữa.

- Dạ dì Châu nói cháu nhưng cháu lại thấy dì mới thay đổi ấy ạ, trước đã xinh giờ còn xinh hơn, cả mọi người sao ai cũng trẻ ra hết vậy? Chắc có mỗi cháu già 'lên' thôi!

- Biết là tốt!

- Cậu!

- Thôi nào Tiểu Vi đừng trêu con bé, lại đây dì Châu xem nào, dù lớn nhưng mà cái má phúng phính với đôi mắt này vẫn như xưa nhỉ? Cái môi dẻo xinh hay hát hay gọi này.



- Mà mẹ cháu đâu ạ?

- Mẹ cháu sắp về rồi đấy, lên phòng nghỉ ngơi một lúc đi lát dì gọi hai đứa xuống dùng bữa.

- Vâng ạ! Chúng cháu lên lầu đây.

Đang lên cầu thang thì Hy Tuyết cứ ngó nghiêng xuống, tìm kiếm gì đó:

- Đi đứng nhìn đường chứ, đang lên cầu thang đấy!

- Hehe, biết gòi. Mà cậu có biết...

- Nếu là dì Mai thì sáng sớm dì về dọn dẹp, mua đồ ở căn nhà kia rồi. Dù tháng nào cũng quét dọn một lần nhưng vẫn phải chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn với vài vật dụng bởi tối cũng khá đông người đến đấy. Mà kể ra cậu chưa được đến đó bao giờ nhỉ? Tại năm 5 tuổi là dọn ra đây rồi.

- Thì giờ chẳng phải là được rồi sao? Mà đông thế à?

- À bằng hữu của bố tớ ấy. Cậu nằm đó đi, tớ đi tắm.

- Vẫn chưa bỏ được sự nghiệp tắm táp ngày 3 lần của cậu à?

Khả Vi quay ra nhìn Hy Tuyết, nở nụ cười 'hiền dịu' rồi lại gần cô, đưa tay nhẹ nhàng vuốt tóc làm cô thấy rùng mình. Rồi bỗng Khả Vi kéo má cô, gằn giọng:

- Cái biểu cảm đó là ý gì hả còn này? Tắm thôi mà cũng nói nữa, học thể dục thầy bắt chạy đủ hôi rồi, không tắm thì cho ai ngửi hả?

- Rồi rồi tớ xin lỗi! Đừng nhéo tớ nữa, đau mà! Ai bắt cậu thật thà quá làm gì, thầy bảo nữ 5 vòng thì cậu chạy đủ giờ lại kêu.

- Thôi tôi sợ ông thầy biết là toi đấy bà ơi! Đây thay bộ này đi, cậu định mặc bộ thể dục thật đấy à? Bộ này rộng như cậu thích luôn.

- Ò! Mơn nhaa

- Hừ!

Khả Vi đã vào phòng tắm, Hy Tuyết thay xong, nằm xuống giường, cô đảo mắt nhìn lên trần căn phòng rộng lớn này. Nhìn đồ vật có cái quen cái không vì Khả Vi vừa chuyển phòng lên tầng. Vì lo con gái lên cầu thang gặp nguy hiểm và cũng muốn ở gần con nên mẹ Khả Vi xếp cho con mình cùng ở dưới, nhưng vì đã lớn hơn nên Khả Vi cần căn phòng lớn hơn để được thoải mái. Hy Tuyết nằm chơi điện thoại, đến lúc trở mình, quay người nằm nghiêng thì thứ làm cô chú ý chính là bàn học đầy dãy sách và ảnh.