Vương Yên Nhi mặt đỏ tía tai, cô ta trợn mắt: “Đó là sức mạnh của Thần Hoàng Lệnh ư? Mạnh quái”
Người nhà họ Vạn và nhà họ Kỷ cũng đến, hai nhà đều đưa tặng tài nguyên †u võ mười năm!
“Ai chẳng biết nhà họ Vạn và Thái Dương Tông từ xưa đến nay vốn là bạn bè thân thiết!”
“Nhà họ Kỷ và Thái Dương Tông thiết lập quan hệ hữu nghị lâu dài, sau này Diệp tông chủ rảnh rỗi thì đến nhà họ Kỷ chơi!”
Diệp Bắc Minh nhận đồ đạc, bày tỏ xóa bỏ mọi ân oán! Không có bạn bè vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn! Năm thế lực lớn cảm kích và rời đỉ!
“Yên Nhi, mấy thứ này giao cho cô xử lý!”
“Một phần trong số đó đưa cho nhà họ Vương?”
“Ơ!”
Vương Yên Nhi được ưu ái thì vừa mừng vừa sợ, vội lắc đầu: “Không được, không được đâu!”
“Thế này nhiều quá, Yên Nhi không dám lấy!”
Dù chỉ có một phần mười thì số lượng cũng quá nhiều!
Nhà họ Vương nhỏ lắm, nhiêu đấy đã đủ cho nhà bọn họ dùng trong một trăm năm rồi!
Điều đó có nghĩa là gì?
Có nghĩa là trong một năm trăm tới nhà họ Vương không cần kinh doanh buôn bán nữa, con cháu trong nhà chỉ cần tập trung tu võ là được!
Diệp Bắc Minh nghiêm mặt: “Cầm lấy!”
Vương Yên Nhi không từ chối được, chỉ có thể gật đầu.
Tiếp theo, Diệp Bắc Minh lại bồi một câu: “Từ giờ trở đi, nhà họ Vương sẽ là đại lý có quyền tiêu thụ đan dược của Thiên Hạ Đệ Nhất Đan!”
“Trời ạ, Thiên Hạ Đệ Nhất Đan có Diệp tông chủ và Cuồng Đan tọa trấn, nhà họ Vương vớ bở rồi!”
“Vãi! Nhà họ Vương dựa lưng Thái Dương Tông, e rằng sau này sẽ chen vào. hàng ngũ gia tộc siêu cấp!
Trong một góc của đám đông, Ngư Thất Tình nhìn cảnh này, trong mắt cô ta là sự ghen ghét mãnh liệt!
“Hết thảy những thứ đó vốn dĩ phải thuộc về nhà họ Ngư của tao, tại sao lại như vậy! Vương Yên Nhi! Tất cả là tại!”
“Nếu như không phải vì mày thì chúng đã là của nhà họ Ngư tao rồi!” “Nỗi nhục nhã khi ấy, một ngày nào đó tao sẽ trả lại cho mày gấp trăm lần, nghìn lần, vạn lần!”
Ngư Thất Tình trừng Vương Yên Nhi với ánh mắt hung ác, rồi bỏ đi với sự oán hân vô tân!