“Ai thế?”
“Thế mà lại dám đứng trên thang thần à?”
Đám đông náo động.
“Cảnh giới Đế? Chỉ là một thằng nhãi cảnh giới Đế thôi, cậu ta điên rồi à?” Càng ngày càng có nhiều người chú ý Diệp Bắc Minh!
Tất cả mọi người đều quỳ gối trên bậc thang, đi một bước dập đầu một cái! Với tấm lòng hành hương!
Còn Diệp Bắc Minh lại giãm lên thang thần, đi đến cửa của điện Thần Hoàng, quả thực là khinh nhờn điện Thần Hoàng!
“Cậu kia, quỳ xuống cho tôi!”
Một chàng trai đứng dậy, quát: “Cậu biết đây là đâu không? Tất cả mọi người đến đây với chí nguyện hành hương!”
“Câu khinh nhờn điện Thần Hoàng như thế là đáng chết, còn không mau quỳ. xuống!"
Diệp Bắc Minh liếc anh ta: “Người tu võ phải có tâm chí vô địch, chỉ là một
cánh cửa mà mấy người đã sợ đến mức quỳ mọp trên mặt đất!”
“Dù các anh có thể đi vào điện Thần Hoàng thì cũng chỉ là một đám vô dụng thôi!”
Mặt thanh niên kia tái mét! Những người tu võ hành hương quỳ lạy trên mặt đất cũng vô cùng phẫn nộ! “Mày nói ai là đồ vô dụng đấy hả?”, thanh niên siết chặt nắm đấm.
Diệp Bắc Minh nói với giọng lạnh nhạt: “Những ai quỳ dưới đất đều là hạng phế vật!”
Anh ta hoàn toàn nổi giận: “Thằng ranh, mày chỉ mới đến cảnh giới Đế thôi, chết đi cho tao!”
“Nhớ kỹ, người giết mày là Viên Sĩ Tổ” Cảnh giới Thiên Thần bùng nổ uy thế, anh ta cũng coi như tiểu thiên tài! Anh ta xông lên tấn công Diệp Bắc Minh như dã thú!
Diệp Bắc Minh không thèm quay đầu lại, khi chàng trai cách anh chỉ cần một mét!
Âm! Một tiếng nổ kinh thiên động địa, đối phương bay ra ngoài như chó chết! Nên mạnh xuống chân bậc thang!
“Tôi nhìn lầm rồi ư? Viên Sĩ Tổ thất b:
“Cậu ta là ai? Chỉ là cảnh giới Đế, chưa ra tay mà đã đánh bại Viên Sĩ Tổ ở cảnh giới Thiên Thần ư?” Dọc chiếc cầu thang dài, khắp bốn phía vang lên vô số tiếng hô bất ngờ, kinh
ngạc!
Diệp Bắc Minh chẳng buồn liếc mắt một cái, anh đi nhanh đến cửa điện Thần Hoàng!
Nên mới có cơ hội trở thành hộ vệ trông cửa!
Lễ nào bọn họ cũng là một đám phế vật như Diệp Bắc Minh nói ư? Hai ông lão lạnh lùng mở miệng: “Chàng trai, dừng lại!”
“Muốn tiến vào điện Thần Hoàng, phải quỳ từng bậc bò lên!”
Diêp Bắc Minh lấy Thần Hoàng Lênh ra: “Vây thì tôi đi nhé?”