Trong lòng càng nổi lên làn sóng sợ hãi: 'Sao lại như vậy? Anh ta mới vào. thàn giới chưa đến ba tháng? Tại sao lại mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng!"
“Sớm biết như vậy, tại sao mình phải đưa anh ta đến thần giáng tuyển chọn?”
“Sớm biết có ngày hôm nay, mình nhất định không tiếc mọi giá giết anh ta ở Huyền Giới!"
Trên đời không có thuốc hối hận!
“Diệp tông chủ... nể tình trước đây, xin tha mạng...” Ngư Thất Tình cúi đầu, đôi môi tái nhợt!
Xin tha!
Bây giờ chỉ có xin tha!
“Cậu Diệp...”
“Sư phụ!”
Lúc này, trong đám đông vang lên hai giọng nói!
Cuối cùng Vương Yên Nhi và Cuồng Đan chen đám đông đi vào, tiếc là cuộc chiến đã kết thúc!
“Yên Nhị, cứu tôi... cầu xin cô cứu tôi!” “Tôi dập đầu với côI”
Ngư Thất Tình giống như tóm được cọng cỏ cứu mạng, cái đầu điên cuồng đập xuống đất!
Phập phập phập!
Trong mấy hơi thở ngắn ngủi, trán đã đầm đìa máu tươi! Lúc Vương Yên Nhi căn môi, do dự không quyết!
“Tránh rat”
Phía sau đám đông vang lên một giọng nói lạnh lùng!
Liền sau đó, đám đông nhường ra một lối đi, một người đàn ông đưa theo mấy chục binh sĩ mặc chiến giáp xông vào.
Tỏa ra bao vây Diệp Bắc Minh ở giữa!
Bất kỳ nơi nào ở thành phố Thần có giết chóc, Ty Trấn Ngục có thể trực tiếp ra tay trấn giết!
Tiền trảm không cần tấu!
Hơn nữa một binh sĩ bình thường của Ty Trấn Ngục đều là cảnh giới Thần Tôn trở lên, người đàn ông dẫn đầu là cảnh giới Thần Hoàng trung kỳ!
“Diệp Bắc Minh, anh là tông chủ Thái Dương Tông, còn có sản nghiệp ở thành phố Thần!”