Đà chủ phân đà số chín nhìn chằm chằm về hướng phát ra giọng nói! Một thanh niên chậm rãi đi vào, chính là Diệp Bắc Minh!
“Chủ nhân!”
Tiêu Tiêu
Đà chủ phân đà số chín lạnh lùng nhìn đội trưởng sát thủ: “Xem việc tốt mà mày làm kìa, lại còn đưa người về đây!”
Đội trưởng sát thủ tỏ vẻ mặt vô tội: “Lúc tôi về phân đà, tổng cộng dịch dung mười mấy lần, còn đổi thân phận mười mấy lần!”
“Tôi chắc chắn phía sau tuyệt đối không có người theo dõi!” Hắn đâu biết!
Bắt đầu từ lúc hắn rời khỏi sơn cốc, tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã khóa chặt khí tức của hắn!
Đừng nói đổi mười mấy lần thân phận, cho dù đổi thân phận một vạn lần cũng vô ích!
“Vô dụng!”
Đà chủ phân đà số chín quát một tiếng, trong lúc giơ tay một luồng lực hút mạnh ập đến!
Cơ thể của đội trưởng sát thủ lập tức bay đến trước đà chủ phân đà số chín, năm ngón tay tóm móc trên đỉnh đầu!
Rắc rắc!
Mau tươi văng tung tóe!
“Diệp Bắc Minh, dạo này uy danh của mày rất vang dội, nhưng mày thực sự không nên đến đây!”, khóe miệng của đà chủ phân đà số chín nhếch lên nụ cười âm tà: “Mày tưởng nơi này là nơi như kiểu phân đà số một trăm linh tám hả?”
Vừa dứt lời.
Xung quanh vô số võ giả xuất hiện, mỗi người ít nhất cũng là cảnh giới thần tôn trở lên!
Tám người trong đó, lại đều là cảnh giới thần hoàng sơ kỳ! Còn có ba ông lão cảnh giới thần hoàng trung kỳ!
Diệp Bắc Minh không hề sợ hãi: “Vậy sao? Tôi không những đến, tôi còn chuẩn bị giết sạch tất cả các người!”
Giết sạch tất cả? “Ha ha hat”
“Đây là phân đà số chín của Thiên Sát Môn, rốt cuộc khủng bố thế nào, tên nhóc này có biết không?”
Một ông lão áo choàng xám ra khỏi hàng: “Đà chủ, thuộc hạ tình nguyện chia sẻ ưu phiền với ngài!”
Đà chủ số chín gật đầu: “Tôi muốn hắn sống!” “Rõt"
Ông lão áo choàng xám gật đầu, bóng người đã xuất hiện trước Diệp Bắc. Minh như quỷ mị!
Giơ tay tóm về phía bả vai của Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, quỳ xuống đi!” Thụp!