Sau khi tìm vị trí ngồi xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm cánh cửa của đại điện! Hắn đang đợi Dạ Thần!
“Tông chủ Võ Cực Tông đến!”
“Điện chủ điện Huyết Nguyệt đến!”
“Thánh nữ Tân Tộc đến!”
Mọi người đều nhìn qua, chỉ thấy một cô gái mặc cung trang nổi bật trong đám đông đi đến!
Vải lụa trên khuôn mặt cô ta dường như có ma lực, khiến người ta không nhìn rõ khuôn mặt thật của cô ta, nhưng lại có thể cảm nhận được cô ta đẹp nghiêng nước nghiêng thành!
“Thánh tử Canh tộc đến!”
Lại một giọng nói vang lên.
Một thanh niên áo tím chắp hai tay sau lưng đi đến, một đám người của Canh tộc đi theo phía sau, khí tức của mỗi người cũng vô cùng khủng bố!
Nhưng vẫn không có cảm giác áp bức như của thanh niên áo tím tạo ra!
Đôi mắt của Tù Thiên nghiêm lại: “Mấy năm không gặp, Vũ Văn Phong, thực lực của anh lại tăng lên rồi!”
Vũ Văn Phong thản nhiên nói: “Ngược lại anh lại tụt lùi rồi, lại đánh với một Thánh Tử Ma Tộc mấy hồi không phân thắng bại?”
“Hừ”
Tù Thiên lạnh lùng hừ một tiếng: “Hôm nay tôi chắc chắn giết tên ma đó, đợi tôi giết hắn, chúng ta lại chiến một trận công bằng!”
“Được, tôi đợi anh”. Vũ Văn Phong gật đầu, vừa dứt lời. “Thánh Tử Vũ tộc đến!”
Một đường kim quang ập đến, tất cả mọi người không nhịn được quay đầu qua nhìn!
Chỉ thấy, chỗ lối vào đại điện đế cung dường như có một vầng mặt trời giáng xuống, kim quang chói mắt khiến mọi người không mở nổi mắt!
Một thanh niên đi đến như vị thần, kim quang khế tắt dần!
Mọi người mới phát hiện, người đến là một người đàn ông mọc mười hai cái cánh màu vàng kim phía sau lưng!
Chính là Thánh Tử Vũ tộc Vũ Xung Tiêu! Ngoài ra.
€ó hàng chục cô gái có cánh màu trắng đi theo phía sau Vũ Xung Tiêu, mỗi cô gái gần như đều hoàn hảo không tỳ vết!
Giống như thiên thần trong thần thoại! Dưới con mắt của nhiều người, Vũ Xung Tiêu dẫn đám người vào vị trí ngồi.
Cả quá trình cũng không nhìn đến đám người Tù Thiên, Vũ Văn Phong một cái!
Hai người cảm thấy bị coi thường, sắc mặt âm sầm đến đáng sợ!
“Tên nhóc này ra vẻ cái gì? Đợi Thiên Hoang Tù Thiên Chưởng của tôi đại thành, một chưởng có thể đập chết hẳn!”, Tù Thiên tỏ vẻ mặt coi thường.
Các vị khác liên tục đi đến.
Moi người đều nhìn lên chỗ cao nhất đại điện, một luồng sức mạnh không gian dao động!
Hai bóng bình chậm rãi đi ra!
Một người lộng lẫy cao quý!
Một người nghiêng nước nghiêng thành!