“Đừng có vui mừng quá sớm, Diệp Bắc Minh này tuyên bố nhất định sẽ giết chết Sở Nguyên Bá!”
Ánh mắt Hướng Ly Ly ngưng trọng: “Cha con Sở Hồng và Sở Nguyên Bá nhất định sẽ không tha cho anh ta, bọn họ đột nhiên tổ chức đại hội võ đạo gì đó!”
“Rõ ràng là cố ý, e rằng muốn lừa Diệp Bắc Minh qua đó, sau đó thẳng thừng diệt trừ!"
Sở Y Thủy hừ lạnh một tiếng: “Hai cha con họ không có tiếng nói quyết định trong nhà họ Sởi”
“Anh Diệp chính là ân nhân cứu mạng của tôi, để tôi xem ai dám ra tay!” “Lần này, tôi sẽ không cho phép bất cứ ai làm tổn thương anh ấy!” Thấy bộ dạng như muốn bảo vệ bao che cho con của Sở Y Thủy! Hướng Ly Ly có chút sửng sốt: “Y Thủy, cô tức giận như vậy làm gì?”
“Hơn 100 năm qua, cô chưa từng từ bỏ việc tìm kiếm tung tích của anh ta, không phải chỉ cứu cô 1 lần thôi sao?”
“Sao cô lại quan tâm đến thế, nếu không phải tôi hiểu rõ cô, còn tưởng cô yêu anh ta rồi ấy!”
“Làm gì cói” Sở Y Thủy nhanh chóng phản bác lại, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng. “AI”
Nhìn thấy phản ứng của Sở Y Thủy, Hướng Ly Ly càng nghỉ ngờ hơn: “Cô không phải thật sự...”
Nhà họ Giang, Tô Cuồng kinh ngạc nhìn chằm chằm cô gái trước mắt: “Tiên Nhi, em nói gì cơ?”
“Diệp Bắc Minh quay về rồi?” Giang Tiên Nhi mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, anh Tô, tin tức mới nhất!”
“Thằng nhóc Diệp Bắc Minh kia đã quay về, hiện tại hắn ta đang ở Dị Hỏa Tông..."
Giang Tiên Nhi giải thích một lượt về chuyện đại hội võ đạo nhà họ Sở và Dị Hỏa Tông cho Tô Cuồng nghe.
“Ha ha ha! Cuối cùng thì hẳn ta cũng xuất hiện!”
Tô Cưồng không nhịn được mà cười to, giống như thở ra một ngụm ác khí đã tích tụ lâu ngày: “Từ ngày bị đánh bại, đã trăm năm nay Tô Cuồng này đêm ngủ không ngon, luôn khắc ghi ở trong lòng!”
“Diệp! Bắc! Minh! Ba chữ này gần như đã thành tâm ma của anh!”
“Bây giờ, cuối cùng hắn ta đã trở lại!”
Giang Tiên Nhi nói: “Anh Tô, chúng ta đến Dị Hỏa Tông tìm hắn ta ư?”
“Với thực lực hiện tại của anh Tô, giết hắn quá dễ dàng rồi!”
“Không!”
Tô Cưồng lắc đầu.
“A! Anh Tô không phải đối thủ của hắn ta sao?”, Giang Tiên Nhi sửng sốt.
Tô Cưồng cười nói: “Tiên Nhi, ý của anh là, chúng ta không đi Dị Hỏa Tông!” “Trực tiếp đến nhà họ Sở, bọn họ không phải tổ chức đại hội võ thuật sao?”
“Diệp Bắc Minh một trăm năm trước đánh bại anh trước mặt mọi người, sẽ thú vị hơn nếu anh đánh bại hắn ở đó, không phải sao?”
Mà Diệp Bắc Minh cũng không biết, có nhiều người mong muốn gặp anh như vậy.
Lúc này.
Sâu bên trong Dị Hỏa Tông.
Diệp Bắc Minh ngồi xếp bằng, trong tay cầm hai cuốn sách ố vàng.
Một cuốn sách về danh sách dị hỏa.
Một cuốn về thuật khống chế dị hỏa của tổ tiên Dị Hỏa Tông.
Mở cuốn danh sách dị hỏa ra.
Diệp Bắc Minh sửng sốt: “Trên thế gian này lại có hơn 30 loại dị hỏa?”
“Loại thứ nhất, Hỗn Độn Chân Hỏa! Sinh ra ở thế giới sơ khai, trong hỗn độn...”
“Loại thứ hai, Thái Đạo Thiên Hỏa!”
“Loại thứ ba, Phần Thiên Chi Diễm...”
Tiếp tục xem tiếp.
“Loại thứ chín, Cửu U Lôi Hỏa...”
“Loại thứ mười, Huyền Minh Lãnh Hỏa”.
Một hơi xem hết.
Tổng cộng có 36 loại dị hỏa.
“Bây giờ muốn đạt lại chúng, khó đấy!”
Diệp Bắc Minh cười: “Tiểu tháp, ông coi thường tôi quá rồi!” “Ai nói cho ông tôi từ bỏ dị hỏa, chúng sẽ thật sự rời bỏ tôi?” Tháp Càn Khôn Trấn Ngục sửng sốt: “Nhóc con, cậu có ý gì?” Diệp Bắc Minh lắc đầu, duỗi lòng bàn tay ra.
Giây tiếp theo!
Ba ngọn lửa Phần Thiên Chi Diễm hiện lên trong lòng bàn tay anh.