Một kiếm hủy diệt thế giới!
“Đây chính là thực lực của Kiếm chủ Thương Khung sao?”
“Chỉ là một hóa thân của kiếm ý đã khủng khiếp như vậy, nếu người thật còn sống thì không phải là muốn lật trời rồi sao?”
Giọng nói của đám đông run rẩy.
Cũng có người lắc đầu: "Lần này Hạ Nhược Tuyết chết chắc rồi, đáng tiếc... cô ta sở hữu thiên phú kiếm đạo cực cao!”
Hạ Nhược Tuyết chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn! Giống như rơi xuống biển sâu vạn trượng! Cảm giác không thể phản kháng đó khiến cô tuyệt vọng cùng cực!
Cộng thêm việc vừa thi triển ra một chiêu dốc toàn lực đã khiến cô bị thương không nhẹ, thần lực sót lại ít ỏi tới đáng thương, thì sao có thể chống cự được?
Vào lúc đường kiếm hủy diệt kia sắp rơi xuống, giống như sắp xé nát Hạ Nhược Tuyết thành mạnh vụn!
Thì bỗng có tiếng rồng ngâm!
Ngay sau đó, một năng lượng kiếm khí hoàn toàn khác biệt ập tới, vậy mà lại là một con huyết long!
Một con huyết long dài hàng nghìn mét sà xuống, mạnh mẽ đụng độ với một kiếm hủy diệt kia!
Bất cứ nơi nào nó càn quét qua, sự vật nơi đó đều hóa thành hư không!
Năng lượng xao động!
Một bóng người lao vụt vào trong thiên kiếp của Hạ Nhược Tuyết, chắn trước người cô, chỉ để lại cho cô một bóng lưng vững chãi, ngẩng đầu nhìn lên trời cao: “Mặc kệ ông là Kiếm chủ Thương Khung hay là ai, một đạo kiếm ý cỏn con cũng muốn giết người phụ nữ của tôi?”
“Ông muốn chết sao?”
Cực kỳ bá đạo!
“Thằng nhóc này điên rồi à?”
“Hắn vậy mà dám xông vào thiên kiếp của cảnh giới Đạo Tôn? Phải biết là,
nếu người ngoài xông vào thiên kiếp của võ giả thì phải trải qua lễ rửa tội cùng loại với người đó!”
"Nhìn khí thế của hắn chỉ vừa mới tiến vào cảnh giới Nhập Đạo thôi, khác nào muốn vượt năm cảnh giới lớn để đối đầu với thiên kiếp của Đạo Tôn?”
Long Chiến Vũ trầm ngâm, nhìn chăm chăm Diệp Bắc Minh chôn mình trong thiên kiếp kia: “Thằng nhóc này sao dám...
Cho dù là hắn ta cũng không dám làm như vậy!
Gương mặt Tiểu Long Nữ tràn đầy kinh ngạc: "Anh, hình như anh còn mạnh hơn hắn mà?”
Thiên Cơ lão nhân khàn giọng hét lên: "Đồ nhi, con đang làm gì vậy! Mau rời khỏi đó ngay!”
“Anh Diệp...” Nghê Hoàng như phát điên mà gào thét!
Hướng Ly Ly cùng Lục Linh Nhi đầy hoảng loạn: “Anh Diệp, mau ra ngoài đi mà!”
“Thằng nhãi này không sợ chết sao?”, Lục Hách Tuyên bị dọa đến toàn thân run rẩy, có chút lạc giọng.
Hạ Nhược Tuyết ngây ngốc nhìn bóng lưng của Diệp Bắc Minh: “Chồng ơi... anh.."
Giây tiếp theo.
Cô mới phản ứng lại!
Hai mắt đỏ ngầu hẳn đầy tia máu.
Dậm chân!
Thay vì rời đi, anh còn nghịch thiên mà tới!
Cả người trực tiếp lao vào vực sâu trong thiên kiếp: “Nhược Tuyết! Em đợi ở phía dưới đi!”
“Kiếm chủ Thương Khung, tôi giết cho ông xem!”