Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4497: Nắm lấy một bên




Sắc mặt Chu Tử Huyên âm trầm.

Người thanh niên phun ra một câu: “Câu nói này, là đang uy hiếp tôi sao?”

“Uy hiếp?”

Chu Tử Huyên ngây ra, sau đó trên môi hiện lên nụ cười mỉa mai: “Nếu anh cho là uy hiếp, thì chính là như vậy đó!”

Nói xong câu này. Soạt!

Bóng dáng người thanh niên biến mất trong nháy mắt, giống như bóng ma xuất hiện phía sau lưng Chu Tử Huyên.

Chu Tử Huyên vẫn đứng bất động tại chỗ, nhưng đầu cô ta đã không còn!

Một tay của người thanh niên đặt trên cổ của Chu Tử Huyên, trên đó có một cái đầu người với biểu cảm kinh hãi.

Chính là Chu Tử Huyên. “Chu sư tỷ!” Đám người của Đế Nữ Các bị dọa cho run rẩy!

“Cùng lên giết chết tên nhóc này, trả thù cho Chu sư tỷ”, người phụ nữ gợi cảm kia gầm lên.

Đám người của Đế Nữ Các đồng loạt rút vũ khí ra, tấn công về phía người thanh niên, nhưng họ căn bản không phải là đối thủ của anh ta.

Một quyền một người, tất cả đều bị biến thành sương máu.

Người phụ nữ gợi cảm căn bản không hề ra tay, sau khi hét lên thì quay người bỏ chạy.

Nháy mắt đã chạy xa hàng ngàn mét, khi quay đầu lại nhìn.

Phát hiện tất cả đồng môn của mình đều biến thành sương máu, không khỏi hít một hơi khí lạnh, cảm thấy may mắn khi mình đã bỏ chạy.

Người thanh niên liếc mắt, nhìn về phía cô ta.

“Không ổn rồi...”

Người phụ nữ gợi cảm tái mặt vì sợ hãi, nhanh chóng quay người bỏ chạy. Rầm rầm rầm!

Không khí phía sau vang lên âm thanh ầm ầm, giống như sao băng xuyên qua bầu trời.

Quay đầu lại nhìn.

Một viên đá có đường khính khoảng nửa mét vậy mà đang bay về phía cô ta với tốc độ cực nhanh.

“Đừng mà...”

Người phụ nữ gợi cảm kêu lên một tiếng, cũng biến thành một màn sương máu.

Thần Khi kinh hãi nhìn tất cả những chuyện này, đôi mắt đẹp chấn động

Cô ta tận mắt nhìn thấy người thanh niên nhặt một viên đá, trực tiếp ném ra. Đây còn là con người sao? Sức mạnh thật khủng bố.

Người thanh niên không nói gì, liếc nhìn Thần Hi một cái, sau đó đến trước mặt cô ta.

Nắm lấy một bên đùi bị thương. Roett

Người thanh niên trực tiếp xé rách váy của cô ta, lộ ra một bên đùi trắng nõn mềm mại.

Khuôn mặt Thần Hi tái nhợt: “Anh... anh định làm gì? Mau thả tôi ral”


Người thanh niên lẩm bẩm: “Dù sao thì tôi đã sớm nhìn thấy hết rồi, nhìn thêm một lần nữa có gì to tát chứ?”

“Ngược lại là chân của cô, xương chân bị bắn thủng một lỗ, không chữa trị thì chân này sẽ thật sự tàn phế đó!”

“Anh nói cái gì?”

Thần Hi sửng sốt, kích động đến mức che miệng: “Anh Diệp, là anh sao?”