Bia mộ màu trắng khẽ run lên!
Lão già mập thấy vậy không kìm được hít ngược một ngụm khí lạnh, tim gan như muốn nổ tung vì hãi hùng, quay người liền muốn bỏ chạy về phía khe nứt
không gian!
Nhưng ông ta còn chưa kịp xoay người thì một móng vuốt màu vàng đã ập tới, chuẩn xác rơi xuống đỉnh đầu của ông ta!
Còn có người khác?
Qua kế ngón tay, có thể thấy đó là một chàng trai trẻ với nụ cười lạnh lùng trên môi!
“Mày là...”
Một chữ “ai còn chưa nói ra khỏi miệng.
Răng rắc! Một tiếng phần đầu của ông ta đã nổ tung!
Thi thể thẳng tắp rơi xuống, trôi nổi trong hư không!
Chàng trai trẻ vừa ra tay đó chính là hóa thân của Đại Bàng Cánh Vàng!
Diệp Bắc Minh đứng trên đạo đài Luân Hồi, chỉ bằng một ý niệm đã đem thi thể của lão già mập hút vào trong lĩnh vực luân hồi!
Thân thể nổ tung!
Đúng như dự đoán, máu chảy dọc theo vết nứt trên đạo đài Luân Hồi hướng về bia mộ của trăm vị sư phụ!
Diệp Bắc Minh ngẩn người: Luân Hồi sao lại hấp thụ máu rồi
iểu Tháp, chuyện gì đang xảy ra vậy? Đạo đài
“Đống máu tươi đó dường như bị bia mộ của các vị sư phụ hấp thụ?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẳng định nói: "Nhóc con, đạo đài Luân Hồi này có sự sống rồi! Đúng là kỳ lạ!”
Diệp Bắc Minh giật mình: "Có sự sống?”
“Không sai! Nếu rót máu tươi vào, không biết chừng còn có thể thức tỉnh linh hồn các sư phụ của cậu!”
“Tưới máu tươi?”
Diệp Bắc Minh híp mắt, không lẽ đạo đài Luân Hồi cũng giống như anh? Yêu thích giết chóc? Dù sao thì đây cũng là một tin tức tuyệt vời!
Lúc này bên ngoài đạo đài Luân Hồi vọng tới một giọng nói: “Anh Diệp, thực lực của anh tiến bộ nhanh thật đó!”
"Đã lâu lắm rồi chúng ta mới gặp lại nhau, anh vậy mà đã có thể chém giết cảnh giới Thiên Tôn rồi!”
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Bằng huynh, không phải anh cũng như vậy sao?” Một ý niệm đã đóng lại đạo đài Luân Hồi!
Chàng trai lắc đầu: "Tôi là đánh lén, ra tay vào lúc ông ta sợ hãi lơ là nhất!” Nói đoạn lại nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu: “Nhưng anh thì khác, tuy
rằng lần thứ nhất cũng là đánh úp bất ngờ nhưng lần thứ hai lại hạ gục Thiên Tôn hàng thật giá thật!”
Giọng điệu còn lộ ra một tia sợ hãi sâu sắc! Đặc biệt là cái bục cao kỳ lạ đó!
Diệp Bắc Minh chắp tay chào tạm biệt.
Sải chân liền tiến vào vết nứt không gian rồi biến mất. “Thực lực của tên nhóc này đúng là kinh người mài”
Đôi mắt của Đại Bàng Cánh Vàng lóe lên, nhìn về phương hướng Diệp Bắc Minh biến mất mà lẩm bẩm: “Có lẽ anh ta có thể giúp mình?”
Hoàng cung Thiên Ma. Đế Trần lúc này đang tu luyện, đột nhiên mở bừng hai mắt.