Ba người Dạ Huyền, Diệp Thanh Lam, Lạc Khuynh Thành vừa tới ngoài cửa
núi lập tức bị người chặn lại: “Các người là ai? Tới đây làm gì?” Dạ Huyền tiến lên trước, giải thích rõ ý định của mình!
“Chúng tôi tới tìm người, một người tên là Chu Nhược Giai, một người gọi là Tôn Thiến”.
Đám đệ tử trông cửa bốn mắt nhìn nhau!
Lại đánh giá ba người Dạ Huyền từ trên xuống dưới một lượt: “Các người là gì với họ? Tìm hai người họ làm gì?”
Dạ Huyền đáp: “Chúng tôi là người nhà của họ!” “Người nhà?”
Đám đệ tử trông cửa của Thanh Thành tông cười khẩy, mấy chục người bất ngờ tiến lên bao vây ba người họ lại.
“Các người có ý gì?” Diệp Thanh Lam cảm thấy có gì đó không ổn.
'Thanh niên dẫn đầu cười lạnh: “Chu Nhược Giai được tông chủ nhìn trúng, vốn dĩ sắp trở thành phu nhân của thiếu tông chủ rồi!”
“Nhưng con khốn đó lại không biết tốt xấu, trong đêm bái đường với thiếu tông chủ vậy mà một kiếm hủy đi gốc rễ của ngài ấy!”
“Tôn Thiến thân là đệ tử của tông môn lại cấu kết với Chu Nhược Giai, muốn trốn chạy khỏi Thanh Thành tông!”
“Bây giờ hai con khốn đó đang bị nhốt trong ngục, chờ tử hình!”
“Các người là người nhà của chúng, bắt các người lại chính là lập công to, giết!”
Hàng chục người dồn dập tấn công! Trận chiến tưởng chừng như chạm vào là nổi Sau hàng chục hiệp, ba người tuy rằng đánh bại hầu hết đám đệ tử!
Nhưng dù sao cũng đang đứng ở ngay cổng của Thanh Thành tông nên càng ngày càng có nhiều người lao ra theo.
Dưới sự vây công của hàng ngàn người, ba người dần bị dồn vào thế bị động mà bại luil
Bản thân Diệp Thanh Lam vốn còn đang bị thương, căn bản không thể kiên trì nổi!
Dạ Huyền thiêu cháy ma huyết, muốn mở ra một con đường máu!
“Ma tộc cũng dám giở thói ngang ngược trong Thanh Thành tông chúng ta? Đúng là muốn chết!”
Một lão giả mặc áo xanh xuất hiện, giận dữ hét lên.
Hơi thở của cảnh giới Đạo Tổ lập tức bộc phát, chỉ với một chưởng đã nhẹ nhàng đánh bay Dạ Huyền, khiến ông đập mạnh xuống đất.
“Anh Huyền!” Diệp Thanh Lam vội vàng lao tới bên cạnh Dạ Huyền!
Lão giả áo xanh cười mỉa: “Ba tên phế vật cũng dám tới Thanh Thành tông gây sự? Quỳ hết xuống cho lão phu!”
Một chưởng vô tình đè ép xuống! “Phụt...” Lạc Khuynh Thành hoàn toàn không chống đỡ nổi mà bắn ngược ra ngoài!
“Dẫn đi, nhốt chung với hai con khốn kia, chờ ngày chém đầu!”, lão già áo xanh lạnh giọng ra lệnh.
Bỗng nhiên một giọng nói lạnh băng vang lên: “Dám ức hiếp bố mẹ tôi, Thanh Thành tông này không cần thiết phải tồn tại nữa rồi!"