Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4671: Hoặc là đi theo tôi!




Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, đang lúc không biết phải làm sao!

Diệp Bắc Minh đột nhiên mở lời: “Côn Ngô Mật Phi, tôi đã nhớ ra hết chuyện ở nhà tù số bảy rồi!”

Ngay khi những lời này được thốt ra! Mọi người đều tỏ ra bối rối! Thằng nhóc này đang nói gì vậy?

Chỉ có Côn Ngô Mật Phi là người duy nhất run lên thân thể mảnh dẻ, nhìn chăm chằm Diệp Bắc Minh!

"Mẹ kiếp! Tên súc vật này, mày đang nói cái quái gì đó?”

Giọng Bất Hủ Vấn Thiên khản đặc, con ngươi như muốn nổ tung! “Thiên Nhi, chuyện này là sao?”

Bất Hủ Thương cùng Lam Nguyệt Nhã sững sờ ngay tại chỗ.

Diệp Bắc Minh là đệ tử của Tô Bi Vân cùng Đỉnh Phù Đồ, cho dù nói ra điều gì khác người, bọn họ cũng không có lựa chọn ra tay!

Diệp Bắc Minh nhìn chăm chăm Côn Ngô Mật Phi, giọng điệu trịnh trọng nói: “Hôm nay tôi tới đây không phải là muốn phá hoại hôn lễ của em, mà là để hỏi em một vấn đề nghiêm túc!”

“Em thật lòng thật dạ muốn gả cho Bất Hủ Vấn Thiên sao?”

“Hoặc là đi theo tôi!”

Diệp Bắc Minh vậy mà duỗi ra một tay!

"Mẹ kiếp!"

Toàn trường như nổ tung!

“Trời ạ! Diệp Bắc Minh!”

Trần Vũ Nhu loạng choạng lùi lại mấy bước, tay nhỏ che chặt lấy miệng, trong đôi mắt đẹp ngập tràn kinh hãi!

Trần Kiếm An vẻ mặt không thể tin được: "Con gái, đây chính là Diệp Bắc Minh mà con vừa nói tới à?”

“Súc sinh, mày muốn chết có đúng không?”, Bất Hủ Thương phần nộ rống lên.

Lam Nguyệt Nhã cũng thét lên: “Người đâu, giết chết hắn cho ta!” Bất Hủ Vấn Thiên tức tới mức nôn ra một ngụm máu, giống như phát điên mà lao về phía Diệp Bắc Minh: “Tiểu súc sinh, mày đáng chết! Tao phải giết hết

tất cả những người có liên quan tới mày! Giết sạch!”

Một thanh thần kiếm màu vàng xuất hiện trong tay hắn, ngoan độc chém thẳng về phía đầu của Diệp Bắc Minh!

“Cút!” Diệp Bắc Minh gầm lên! Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục quét tới!

Bất Hủ Vấn Thiên bị chém ngang eo, giống như chó chết bắn ngược ra ngoài, rơi xuống đài cao!

Cánh tay còn lại của Diệp Bắc Minh vẫn giữ nguyên tư thế đưa ra: “Côn Ngô Mật Phi, em có muốn đi theo tôi không?”

“Em đi theo anh!”

Côn Ngô Mật Phi sớm đã nước mắt đầy mặt, lộ ra nụ cười chân thành: "Người đàn ông của em, anh quả nhiên không làm cho em thất vọng!”

"Ha ha ha, mọi người đều thấy cả rồi chứ? Đây mới là người đàn ông mà Côn Ngô Mật Phi tôi muốn gả, chứ không phải là Bất Hủ Vấn Thiên gì đó!”


"A... al AIA...HHI"

Bất Hủ Vấn Thiên, kẻ vừa ngã lăn từ trên bục cao thấy cảnh tượng này thì một hơi phun ra hơn chục ngụm máu, mái tóc đen dài trong nháy mắt chuyển sang màu trắng xám: “Bố, mẹ! Con muốn bọn chúng phải chết! Chết đi! Chết đi, chết đi! Chết!" !"

Mắt Bất Hủ Thương gần như nổ tung.

Khuôn mặt già nua tràn ngập nhục nhãt!