Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 571: Ai Không Chọc Nổi




“Cứ như vậy đi, mấy cái khác cũng không có gì để nhắc nhở các ngươi"

Tạm ngừng một chút, Lý Cảnh Sơn nhìn về phía Chu Tự nói:

“Khả năng gây chuyện của ngươi không nhỏ, một ngày liên tục uy hiếp chưởng giáo Thiên Vân Đạo Tông, tông chủ Thiên Hạ Nhất Kiếm tông, điện chủ Ma Môn, đường chủ Thập Nhị Tịnh Đường, cốc chủ Tiên Linh cốc, cả thế gian hiếm thấy. Tương lai chọc tới đại nhân vật gì, đừng đến tìm ta, tìm phụ thân ngươi đi"

Chu Tự:

"..."

Tìm lão cha chẳng khác nào trở về kế thừa gia sản, đến lúc đó vẫn nên đến tìm sư phụ ngài đi. Hắn thầm nghĩ.

“Sư phụ, ngươi nói với sư đệ, người nào không thể chọc không là được rồi sao?"

Hình Ngọ nói với sư phụ nhà mình.

Chu Tự lập tức vội gật đầu. Những người khác cũng yên tĩnh nghe, nhìn xem người nào là người mà Thánh Tử Ma Đạo cũng không thể chọc.

“Ngươi đoán hắn sẽ để ý sao?"

Lý Cảnh Sơn lườm Hình Ngọ một cái, lạnh lùng nói.

“Sư phụ, ta cảm thấy ta vẫn sẽ để ý.

Chu Tự vội nói.

Nghĩ thầm mình cũng không phải người không biết trời cao đất rộng.

Hình Ngọ lại như có điều suy nghĩ mà gật đầu.

Mãn Giang Hồng ho khan hai tiếng nói:

“Thần Minh cũng đã chém, cũng đừng kiêng kị đại nhân vật gì, Chu sư đệ dựa vào nhận thức của bản thân làm việc là được, sư phụ họ đều đã già, kỳ thật cũng có khoảng cách thế hệ Nghe vậy, Lý Cảnh Sơn cười ra tiếng, sau đó quay người đi ra ngoài:

“Hình Ngọ, Giang Hồng không còn nhỏ đâu nhỉ? Dáng dấp cũng không tệ lắm? Thân thể tốt hơn rất nhiều rồi chứ?” “Vâng"

Hình Ngọ đuổi theo Lý Cảnh Sơn nghiêm mặt gật đầu:

“Thân thể tốt hơn rất nhiều, dù dáng dấp không tệ, nhưng tuổi tác quả thực không nhỏ, có thể lập gia đình. Trở về để sư nương tìm người trong sạch, có thể xuất giá. Tiểu sư muội nhỏ như vậy cũng đã gả. Nàng một mình đã lâu"

“Được thôi, vậy thì nhanh chóng gả đi"

Lý Cảnh Sơn đi tới cửa nhảy lên mà đi.

Nhìn qua Lý Cảnh Sơn cùng Hình Ngọ rời đi, sắc mặt Mãn Giang Hồng càng thêm tái nhợt, nàng ho khan hai tiếng vội đuổi theo.

Mấy người Chu Tự cảm thấy những người này thật thú vị, sau đó...

“Có phải tiền bối đi rồi không?"

Tô Thi đột nhiên hỏi.

Nghe vậy, mấy người Tô Hàn mới phản ứng được, tiền bối họ có vẻ chính là đến cáo biệt.

Chính mình thế mà cung tiễn cũng chưa hề nói.

Có hơi mất cấp bậc lễ nghĩa.

“Mấy người Lý bá bá đã đi rồi, chúng ta phải làm gì"

Tô Thi lại đột nhiên hỏi.

“Ngươi muốn làm gì?"

Chu Tự hỏi ngược lại.

“Ta đang suy nghĩ, ta nên giãy dụa một chút sau đó đi làm vô dụng, hay là trực tiếp đi làm vô dụng"

Tô Thị chân thành nói.

Kinh ngạc, Chu Tự có chút không hiểu, mở miệng:

“Khác nhau ở chỗ nào?"

“Khác nhau ở chỗ, nàng có nên làm loạn giá sách trước hay không, hỏi lại ngươi sách của nàng ở đâu.

Minh Nam Sở nghiêm túc nói:

“Hiện tại nàng đã không biết mình phải xem sách ở đâu?

“Minh Nam Sở nói hươu nói vượn, sách ta đọc đặt ngay ở ngăn kéo nhỏ bên trên quầy hàng bên trái.

Tô Thị chu môi bất mãn nói.

“Ngăn kéo trên quầy hàng bên trái?"

Chu Tự cẩn thận suy nghĩ một chút nói:

“Ngươi muốn nuôi bò sao? Ta nhớ trong ngăn kéo kia không biết ai để cuốn hướng dẫn chăm sóc trâu cái sau khi sinh, ba yếu tố khi nuôi bò, đều là mấy quyển này"

Tô Thi trừng mắt nhìn, không dám tin nói:

“Làm sao có thể? Rõ ràng ta để cuốn cơ sở đao pháp"

“Cơ sở đao pháp?"

Chu Tự lại nghĩ nghĩ:

“Ở quầy hàng không có, trên giá sách hẳn là cũng không có, ngươi để chỗ nào?"

“Ta nào biết được để chỗ nào? Tô Hàn Minh Nam Sở các ngươi mau giúp ta tìm xem, thiên phú thần thông của ta phối hợp đao pháp rất hữu dụng"

Tô Thị nắm lấy cánh tay Tô Hàn Minh Nam Sở nói.

Chu Tự:

"..."

Những người khác:

"..."

Sau ngày hôm nay mọi người lại khôi phục trạng thái công việc bình thường, tu luyện đều phải đợi đến tan tầm.

Mỗi ngày tu luyện là chuyện cực ít có, nếu là người nơi khác tới chỉ đạo, nhất định không làm được tu luyện trong nhiều ngày như vậy, không nhìn công việc của thư viện.

Ai bảo Lý Cảnh Sơn có tiếng tăm, sẽ không ai nói gì.

Đừng nói tu luyện trong giờ làm việc, đóng cửa cũng được.

Sau khi trở về phải sắp xếp một lần nữa, luyện đao xong lại phải luyện một chút quyền. Ngồi trên quầy hàng Chu Tự thầm nghĩ.

“Chu Tự, tính tiền lương, tới mau.

Năm giờ, Tô Thi ở phía sau kêu lên.

“Tới đây"

Chu Tự đứng dậy đáp.

Tuần này cũng là tăng ca cả tuần, có thể có không ít tiền.

Phòng nghỉ.

“Một ngày tăng ca hai giờ, tăng thêm đầu tuần sáu, tất cả là sáu ngày. Một ngày sáu mươi, sáu ngày ba trăm sáu, lương thực tế là một ngàn ba trăm sáu, không có vấn đề đi?"

Tô Hàn hỏi.

“Không có vấn đề"

Chu Tự gật đầu.

Thêm một khoản này, tiền tiết kiệm của hắn sẽ có hơn bốn nghìn, dù là cho Thu tỷ năm trăm mốt, cũng còn lại hơn ba ngàn.

Cũng sắp có thể mua nhẫn.

Cuối năm tìm một cơ hội cầu hôn.

“Lại nói nếu đến Tết, cha mẹ sẽ còn cho ta tiền mừng tuổi đúng không?"

Chấm công tan tầm xong Chu Tự đột nhiên nghĩ đến những thứ này.

“Theo lý thuyết là cho, nhưng gần đây lão cha cảm thấy ta không quá nghe lời chắc sẽ không cho. Nhưng ta có vị hôn thê, họ không thể hiện chút sĩ diện cũng không được, đại khái là sẽ cho Về phần Nguyệt tỷ thì Chu Tự không nghĩ nhiều, chắc chắn nàng sẽ không cho mình tiền mừng tuổi, không mở miệng đòi đã không tệ rồi.

1088 chữ