Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 577: Có Khách




Biên Giới thành.

Vừa tiến vào Chu Tự đã cảm giác hồng nguyệt sáng hơn rất nhiều, lúc trước giống một ao nước tù, hiện tại như một dòng suối.

"Thất Thiên quả thực lợi hại, chả trách cần sư phụ ra tay mới bắt được.

"Cũng không biết cuối cùng hồng nguyệt sẽ có tác dụng gì, những gì bọn ông chủ trả giá nói, đều không có căn cứ."

Liên quan tới Điển Tịch Trí Tuệ, hắn đã hỏi Nguyệt tỷ, cũng hỏi cả Lý Lạc Thư.

Đáng tiếc đều không có chút manh mối nào.

Có điều Lý Lạc Thư nói với hắn, nếu như Chúa Tể Thâm Uyên trở về thật sự là thủ đoạn những Thần Minh nào đó, vậy thì Hắc Dạ nữ thần sẽ càng thêm nguy hiểm.

Thâm Uyên, Hắc Dạ, Tai Ách, tam đại quyền hành tập hợp, có lẽ chính là những gì Hắc Dạ nữ thần muốn gặp. Người thông minh như nàng, khả năng lớn muốn trở thành người sau cùng được lợi.

Điều này Chu Tự một mực ghi ở trong lòng, bản thân mình vừa mới tốt nghiệp, bước chân vào xã hội gì cũng đều không hiểu.

Thần Minh khẳng định không ngây thơ giống như mình, không thể nào có đủ tự tin cảm thấy có thể đấu âm mưu quỷ kế với họ. Chút tự mình biết mình ấy nếu như không có, sau cùng nhất định rất thiệt thòi.

Lý Lạc Thư khác với hắn, hắn ta đã thật sự hành tẩu khắp Cửu Châu, kinh nghiệm phong phú, ý kiến cực kỳ trọng yếu.

Chu Tự đến tự nhiên kinh động đến cả tộc Đại Địa Thần Khuyển.

Thời khắc Chu Tự đến, cửa Biên giới chậm rãi mở ra.

Bên trong có người đã mở ra giúp.

"Hoan, hoan nghênh ghé thăm.

Giọng nói yếu ớt lập tức truyền ra.

Biến hóa bất thình lình khiến cho Chu Tự có chút ngoài ý muốn.

Tín đồ quan môn từ bao giờ lại còn chủ động mở cửa?

Trong lúc hắn đang nghi hoặc thì nhìn thấy là Đại Địa Thần Khuyển đang mở cửa.

"Thế này thì bình thường rồi"

Chu Tự nghĩ thầm trong bụng.

Cửa mở ra, gió nhẹ vỗ vào mặt, thổi bay vạt áo.

Lúc này đập vào mắt vẫn là bức tường kia, vách tường lúc trước có Lê Minh Chi Kiếm găm lên.

Dưới bức tường có ba con chó khí độ bất phàm đứng vững vàng, cầm đầu một con toàn thân đỏ sẫm, xung quanh có hỏa diễm thiêu đốt, tự mang uy lực.

Bên trái nó là một con chó màu trắng, bộ lông xù xù, trông rất đẹp mắt.

Bên phải là một con chó săn màu đen, đuôi mắt có một vết sẹo, trông dữ dằn hung ác.

Ba con chó to bằng con trâu, đứng cùng một chỗ có thể làm cho đại bộ phận mọi người vô thức e ngại.

Đối với Chu Tự thì cũng tạm, nhịn xuống được khát vọng tiêu diệt dã quái.

"Gia, ngài tới rồi?"

Đại Địa Thần Khuyển ra mở cửa nói chuyện cẩn thận hơn rất nhiều, nó nhanh chóng nhìn về phía ba vị tộc nhân nói:

"Gia, ba vị này là người trong tộc ta, nói là muốn tới thăm hỏi ngài"

Nghe vậy, Chu Tự lần nữa nhìn về phía ba con chó kia, phát hiện chúng vậy mà không phải cùng một cái chủng loại.

Lúc này, Hỏa Hồng Thần Khuyển ở giữa kia bước lên hướng Chu Tự.

Ánh mắt nó mang theo uy nghiêm, bước chân trầm ổn mạnh mẽ, mặt đất tựa hồ đều đang chấn động.

Đây là một con cường cẩu.

"Ta vốn cho rằng Thánh Tử Ma Đạo khí độ bất phàm, bây giờ đã thấy.."

Hỏa Hồng Thần Khuyển nhìn Chu Tự liên tục lắc đầu, khi Tam Đầu Khuyển đang hoảng sợ mất mật, nó nói tiếp:

"Bây giờ đã thấy, Thánh Tử Ma Đạo là khí phách ngang tàng, sâu tựa biển khơi"

Chu Tự:

"..."

Cử tưởng là sẽ bị phê bình, không nghĩ tới con cẩu này nói chuyện còn quẹo ngoặt một cái.

Ba cái đầu của Đại Địa Thần Khuyển mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sợ gần chết.

Có thể người trong tộc so với gia của hiện tại mạnh hơn một xíu xiu, nhưng mà...

Một bên sắp đi đến cuối cùng, còn một bên thì vừa mới cất bước.

Tiềm long chỉ vừa mới xuất uyên mà thôi.

Tiền bối trong tộc há lại có thể so sánh được?

"Tại hạ là trưởng lão bộ tộc Đại Địa Thần Khuyển, có cái tên cũng không tệ, gọi là Xích Mông Xích Mông Thần Khuyển tự giới thiệu xong, lại bắt đầu giới thiệu hai vị bên cạnh, nó trước chỉ chó trắng nói:

"Vị này là Bạch Bối, còn có vị này là Hắc Uyên.

Bạch Bối Thần Khuyển cùng Hắc Uyên Thần Khuyển đều gật đầu với Chu Tự, đơn giản chào hỏi.

"Các ngươi gọi ta Chu Tự là được.

Chu Tự cũng nói tên mình, sau đó hỏi:

"Lần này ba vị tới có chuyện gì muốn làm sao?"

Đừng có vào thành dọa người là được.

"Chúng ta tới gặp riêng Thánh Tử, những ngày qua ấu khuyển tộc ta nhờ có Thánh Tử trông coi, lần này đến đưa chút quà tạ lễ. Tiếp sau nữa hi vọng có thể phiền Thánh Tử một chút"

Bạch Bối cất giọng nhẹ nhàng, là giọng nữ dễ nghe.

Nhắm mắt lại thật đúng là không xác định được chúng là người hay cẩu, Chu Tự cảm khái trong lòng.

Chẳng qua vẫn rất khách khí nói lễ vật thì khỏi cần, Đại Địa Thần Khuyển cũng giúp hắn rất nhiều.

Còn trong lòng, tất nhiên là hiếu kỳ đối phương mang theo lễ vật gì. Đương nhiên, sau này còn phải hỏi thăm về đất dày, xem xem có được tin tức gì tốt hay không.

Nhưng mà ngại đối phương là khách, hắn vẫn nên để chúng vào thành rồi nói.

Khi đến bàn đá bên bờ sông, bọn hắn mới nói tiếp chuyện với nhau.

Vốn định ngồi nói, nhưng nhìn bộ dạng những Thần Khuyển này, Chu Tự bèn từ bỏ.

1090 chữ