“Có nghĩa là nơi này ẩn giấu bí mật của chư thần? Lúc nào cũng có thể có nguy hiểm phải không?"
Thu Thiển cũng hỏi.
“Có nghĩa là dư nghiệt của thời đại Thần Minh sẽ đến gây chuyện phải không?"
Chu Tự lên tiếng theo.
Thất Thiên chớp mắt nhìn ba người Chu Tự, nhất thời không hiểu.
“Các ngươi mạnh đến mức không quan tâm đến những điều này hả?"
Nó hỏi.
“Đại Địa Thần Khuyển không nói với ngươi rằng chúng ta có người chống đỡ phía sau à?"
Chu Ngưng Nguyệt tỏ vẻ mặt tò mò.
“Là ai mà khiến các ngươi to gan vậy hả?"
Thất Thiên càng nghi hoặc.
Một cái đầu của Đại Địa Thần Khuyển có lòng tốt giải thích nói:
“Ba người ở trước mặt ngươi, một người là Thánh Tử Ma Đạo, một người là Thánh Nữ Ma Đạo, một người là Thần Nữ Ma Đạo. Khu vực này là địa bàn của cự phách ma đạo. Thánh Tử Ma Đạo và Thánh Nữ Ma Đạo con của cự phách ma đạo, Thần Nữ Ma Đạo là con dâu của cự phách ma đạo"
Nghe vậy, Thất Thiên liền ngẩn người, khó mà tin nổi nhìn sang đám người Chu Tự:
“Tịnh...Tịnh...Tịnh Thần Chu Vương?"
Thất Thiên lập tức nhớ tới dáng vẻ của Chu Tự chém Thần Nguyên Tố, nó lại không quá để ý.
“Danh hiệu này rất ngầu phải không? Không biết làm sao cha Nguyệt tỷ lại nghĩ ra tên này"
Chu Tự có chút cảm khái.
“Không phải hắn tự đặt ra"
Thất Thiên lẩm bẩm, sau đó nó tỉnh ngộ:
“Các ngươi có chỗ dựa, thế năm trăm năm sau nếu không thả ta, có phải ta không còn cách nào không?"
“Thả."
Chu Tự thoải mái và đơn giản nói.
“Vậy năm trăm năm nay ta phải theo các ngươi đi mạo hiểm rồi, chống lại chư thần, cuộc sống khó khăn"
Thất Thiên chán nản nói.
Đại Địa Thần Khuyển khinh thường, nghĩ thầm với năng lực của Gia, năm trăm năm sau, có thể đối diện với chư thần, phá vỡ tất cả, lên Cửu Thiên xuống U Minh, đảo quét tất cả kẻ địch bát hoang. Lúc sau Chu Tự nói đến lời cầu nguyện hướng về Thu tỷ, hỏi có tác dụng hay không.
“Thực ra cũng không dễ như tưởng tượng, hướng về một người nào đó, đầu tiên phải có quyền hạn trên người, thực ra không muốn thành chủ tham dự thì tìm một tòng thần hoặc thần thị của thời đại Thần Minh là được.
Thất Thiên suy tư rồi mới nói.
“Thần Nữ không được hả?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
“Thần Nữ?"
Thất Thiên nghi hoặc.
“Thần Minh Chi Nữ” Chu Ngưng Nguyệt bổ sung nói.
“Ngươi có ý gì? Chắc không phải ngươi nói nàng..."
Thất Thiên khó mà tin nổi nhìn về phía Thu Thiển:
“Không thể nào, sau thời đại Thần Minh, chư thần không xuất hiện, và không nói thể nói đến là đến, trông dấu vết tuổi tác của nàng, chưa đến hai mươi tuổi. Sao có thể là Thần Minh Chi Nữ? Thời đại này không có Thần Minh, người duy nhất sống dưới ánh sáng, chỉ có Thần Nguyên Tố ngốc nghếch đó, nàng còn không phải là Thần Minh thực sự. Kể cả Thần Minh quay về cũng là chuyện xảy ra gần đây"
Nghe vậy, đừng nói Chu Tự, kể cả Thu Thiển cũng tỏ vẻ mặt nghi hoặc.
Lúc này họ mới phát hiện, Thần Minh không xuất hiện, Thần Minh Chi Nữ ở đâu ra? Chu Tự và Chu Ngưng Nguyệt quay đầu nhìn về phía Thu Thiển.
“Đừng nhìn ta, ta không biết, sư phụ không nói với ta cụ thể ta được sinh ra thế nào.
Thu Thiển bị nhìn chằm chằm có chút ngượng ngùng.
Chu Tự và Chu Ngưng Nguyệt cũng không có câu trả lời, nhưng cũng không định truy cứu hỏi rõ ràng. Đối với Chu Tự, Thu tỷ chính là Thu tỷ, Thần Minh Chi Nữ không phải là thân phận quan trọng gì. Điều quan trọng nhất là, Thu tỷ là vợ của Thánh Tử Ma Đạo, không đúng, là đối tượng xem mắt của Chu Tự hắn...Ấy, cũng không đúng, là vợ chưa cưới của Chu Tự hắn. Đây mới là điều quan trọng nhất.
“Ngươi nói xem Thần Minh Chi Nữ có thích hợp không?"
Chu Tự hỏi Thất Thiên.
“Thích hợp, chắc chắn là thích hợp.
Thất Thiên gật đầu.
Sau đó họ lại nói chuyện lời cầu nguyện.
Cụ thể thì Thất Thiên cũng không rõ, nói chỉ cần tín đồ cầu nguyện đúng, Thu Thiển có thể truyền xuống thần dụ, đồng thời điều khiển cả Biên Giới Thành thông qua biên giới thạch. Mặt trời đỏ có đáp lại hay không cũng trong một ý niệm của nàng. Cách tốt nhất là thực hành một lần.
Rất nhanh Chu Tự quyết định tìm hai người của Hỏa Nguyệt Cốc, cho họ mời mặt trăng đỏ. Nhưng phải nghĩ cách làm giảm bớt khổ nạn của Hỏa Nguyệt Cốc. Đương nhiên, làm thế nào để đối phương tin cũng là chuyện đau đầu. Chu Tự cũng không vội, đợi lần sau đến ngoại thành Thần Vực rồi tính.
Sau đó hắn hỏi Thất Thiên tác dụng của cây bất tử.
“Cây bất tử có liên quan đến quyền hạn, sức mạnh của mặt trăng đỏ tràn ra, nó có thể tổng hợp lại, hơn nữa có sức sống mãnh liệt, trồng nó xuống có thể thay đổi môi trường của cả tòa thành. Chẳng phải các người muốn tu luyện à? Đợi nó trưởng thành, các ngươi tu luyện dưới gốc cây sẽ dễ dàng thành công” Thất Thiên nói.
“Quả bất tử có ngọt không?"
Chu Ngưng Nguyệt tò mò hỏi.
Thất Thiên hơi suy nghĩ, bèn nói:
“Nghe nói nó là một trong những loại quả ngon nhất trên đời"
Nghe vậy, đôi mắt Chu Ngưng Nguyệt nheo lại, rất háo hức mong chờ. Còn về hiệu quả bất lão bất tử, thì nàng chưa từng để tâm. Thiên phú của nàng cực cao, không cần lo lắng tuổi thọ và già đi.
Xác định xong những điều này, Chu Tự định đi gặp Thái Dương Thần, hỏi cách làm giảm cái giá lạnh cho Hỏa Nguyệt Cốc.
Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển tiếp tục xem xét hai tế đàn.
Theo như báo cáo của Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm, tính đến hiện tại họ đã phát hiện bốn tế đàn, còn đang tìm kiếm những cái khác. Họ không thăm dò toàn bộ thông đạo dưới lòng đất. Có vài nơi có sức mạnh bao phủ, cần thời gian phá mở, cho nên tiến độ vẫn bị kéo dài.
1138 chữ