Hắn nhìn rau quả rồi lại lên tiếng lần nữa.
"Hình như bắp cải có hơi ít"
"Gần đây bắp cải đắt rồi. Người Thanh Thành đều chạy tới đây mua sắm, vất vả lắm mới cướp được những thứ này"
Liễu Nam Tư nói với vẻ bất đắc dĩ.
"Làm ăn càng ngày càng khó khăn Chu Nhiên thở dài một tiếng:
"Nói vậy thì con của tên họ Lý quanh quẩn ở đường nào? Ai cũng bảo trạng thái của hắn đặc biệt, không cách nào xác định hắn có tiến bộ hay thụt lùi đi, làm ta cũng thấy tò mò"
Nghe vậy, Liễu Nam Tư ngẩng đầu nhìn chồng, vẻ mặt ngạc nhiên:
"Chẳng lẽ ngươi muốn nhận hắn làm đồ đệ? Hắn đã từ chối ngươi rồi mà"
Chu Nhiên:
"..."
Hết chuyện để nói rồi hay sao.
"Ừ, ta nghĩ lại đã Liễu Nam Tư ngẩng đầu suy nghĩ một lúc:
"Hình như là đi về phía đường dành riêng cho người đi bộ, còn về khi nào rời đi thì ta không biết"
Chu Nhiên khẽ gật đầu, đổi đề tài:
"Khi nào thì tổ chức hôn lễ cho con trai?"
"Ta nào biết được, việc này không phải do ngươi làm chủ à?"
Liễu Nam Tư hỏi lại.
"Con trai ta chắc cũng khá hài lòng với Thu Thiển nhỉ?"
Chu Nhiên không chắc chắn lắm.
"Hẳn là vậy, nhưng gần đây hình như tiến triển không lớn, cũng không biết rốt cuộc nó nghĩ sao. Cho tới hiện tại thì chưa thấy bọn nó cãi nhau. Ở chung cũng coi như hòa thuận, hẳn là không có vấn đề gì. Nếu như nhắc tới việc tổ chức tiệc rượu, không biết con có lòng phản nghịch đòi đào hôn không. Dù bắt lại thì dễ, nhưng ôm cháu trai thì khó rồi"
Lúc này, Liễu Tư Nam mới dọn đồ xong, rảnh rỗi ngồi sang một bên.
Chu Nhiên cũng chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn, có thể xào rau bất cứ lúc nào.
Họ nghỉ ngơi một lúc, ngoài cửa có công nhân từ công trường tới, vừa vào đã hô lớn:
"Lão Chu cho năm chai bia lạnh trước nào"
Thứ bảy, ngày mùng một tháng một của năm mới.
Chu Tự đi theo Thu tỷ và Nguyệt tỷ ra ngoài dạo phố. Nguyệt tỷ nói muốn mua đồ mới, nàng nói rằng hai tuần nữa phải đi tham gia hôn lễ của ai đó, muốn mặc đẹp một chút.
"Đây cũng không phải là hôn lễ của tu chân giới, các ngươi không phải mặc đồ cổ trang, váy tiên, mua quần áo làm gì chứ?"
Trên đường đi, Chu Tự hỏi các nàng.
"Ai lại sống trong thời cổ đại chứ? Phải tiến bộ theo thời đại."
Chu Ngưng Nguyệt bỏ hai tay vào túi áo rồi nói.
Hôm nay nàng mặc áo hoodie màu lam rộng rãi, cùng với quần tất màu đen ôm sát để lộ gót chân, tóc được búi thành hai búi tròn, trên vai còn đeo một ba lô nhỏ.
Nhìn qua thì ngây thơ vô tội, hoạt bát đáng yêu.
"Cũng không phải là hôn lễ của đại nhân vật gì, không có nhiều yêu cầu đến thế.
Thu Thiển suy nghĩ cẩn thận một chốc rồi nói:
"Ta nhớ được một số cường giả của Ma Môn thành hôn thì mọi người mới ngại không dám mặc trang phục hiện đại"
Chu Tự gật đầu, tùy tiện một chút cũng tốt, dù sao hắn cũng không có quần áo trang trọng gì cho mấy.
Cho dù mua một bộ mới mặc cũng không được thoải mái.
Đạo bào, phục sức tông môn, trang phục đặc biệt đều khiến hắn cảm thấy có chút chuunibyou.
Mà hắn thì không thể nào chịu được khi người khác nói mình là chuunibyou.
Ám ảnh từ khi còn bé.
"Các ngươi muốn tổ chức một hôn lễ như thế nào?"
Chu Ngưng Nguyệt đang đi ở phía trước thì đột nhiên quay đầu lại hỏi Chu Tự và Thu Thiển.
Chu Tự nghe vậy thì lén lút nhìn về phía Thu tỷ, lúc này Thu tỷ vẫn rất thản nhiên, vô cùng bình tĩnh. Giống như nàng không thèm để ý vấn đề này cho lắm, Chu Tự nhìn rất chăm chú, gương mặt xinh đẹp của nàng dường như chiếm hết tầm nhìn của hắn.
Lúc này Thu Thiển đưa tay đẩy mặt Chu Tự sang hướng khác rồi nói:
"Nguyệt tỷ hỏi ngươi kìa"
"Ta không biết, ta cũng đâu phải người của tu chân giới"
Chu Tự không thể nhìn Thu tỷ nữa nên đành mở miệng trả lời câu hỏi:
"Không phải đáng ra chuyện này phải hỏi các ngươi sao?"
"Ngươi kết hôn, đương nhiên là phải hỏi ngươi rồi"
Chu Ngưng Nguyệt lấy một trái táo xanh từ trong túi ra rồi cắn một miếng:
"Cha mẹ vẫn rất tôn trọng ý kiến của ngươi mà"
Thật sao? Vậy sao lúc đính hôn chẳng thèm hỏi ý mình dù chỉ một câu? Chu Tự âm thầm phàn nàn, lúc nên hỏi thì không hỏi, không nên hỏi thì cứ chờ câu trả lời.
Ta cần phát biểu ý kiến cá nhân à? Chẳng lẽ lúc này các ngươi không nên lấy khí thế của Ma Đạo cự phách ra, bàn bạc ngày kết hôn, quyết định luôn hôn lễ như thế nào sao? Chu Tự rất bất đắc dĩ.
Đợi hắn mở miệng ra nói muốn kết hôn thì hoàn toàn không nói nên lời.
Đột nhiên Chu Tự nhớ tới gì đó mà mở miệng hỏi với vẻ tò mò:
"Nếu ta nói muốn tổ chức hôn lễ thì sẽ làm ở đâu?"
"Bình thường sẽ tổ chức ở đâu?" Chu Ngưng Nguyệt không hiểu chuyện này lắm.
Thu Thiển vẫn giữ im lặng, nàng không tham gia thảo luận.
"Bình thường à?"
Chu Tự quay đầu quan sát rồi chỉ vào tòa nhà cao tầng bên cạnh mà nói:
"Đương nhiên là nhà hàng tiệc cưới rồi, sau đó mời người chủ trì. À, trước khi tổ chức còn phải chụp ảnh cưới nữa"
Chu Tự nhớ tới việc chụp ảnh cưới thì sững người, chuyện này cần phải tốn thêm một khoản tiền. Hắn phải tăng ca để dành tiền thôi.
"Thế à? Không biết tầng lớp trẻ tuổi ở tu chân giới làm những gì, quả nhiên ngày mười lăm này bắt buộc phải đi tham gia hôn lễ rồi"
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu, nàng cắn một miếng táo lớn rồi đi về phía tiệm bán quần áo.
1139 chữ