Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 605: Thử




"Gọi Vệ Dương đến đây Thủ lĩnh sai bảo.

Một lát sau, Vệ Dương được đưa tới phòng nghị sự, hắn nhìn thủ lĩnh rồi nói với vẻ cung kính:

"Thủ lĩnh, ngươi tìm ta à?"

Bên cạnh thủ lĩnh còn có Đại Tế Ti và hai vị trưởng lão.

Ánh mắt của những người này đều đổ dồn về phía hắn, điều này khiến Vệ Dương cúi đầu trong vô thức, hắn có chút căng thẳng.

"Lặp lại chuyện lần trước ngươi nói với ta"

Thủ lĩnh nói với Vệ Dương.

Những người khác cảm thấy tò mò, đến cùng là chuyện gì có thể khiến thủ lĩnh xem trọng như vậy chứ?

Không chỉ là Đại Tế Ti, ngay cả hai vị trưởng lão cũng thế.

Nhưng có thể xác định là có liên quan đến tương lai của Hỏa Nguyệt Cốc.

"Không biết lúc trước có chuyện gì xảy ra mà ta đi nhầm vào một nơi khá kỳ quái, ở đó có một người nói với ta rằng Thái Dương Thần không thích hung thú, có lẽ hắn thích trái cây, để ra về thử tìm kiếm trái cây xem sao"

Vệ Dương cúi đầu nói.

Trong đôi mắt của hắn hiện lên chút đau đớn, bọn hắn nói chuyện này cho phụ thân, cuối cùng phụ thân đi thuyết phục thủ lĩnh, rồi đi ra ngoài mà mãi không quay lại nữa.

"Hóa ra mọi chuyện bắt nguồn từ ngươi.

Đại Tế Ti có hơi kinh ngạc.

Hai vị trưởng lão cũng thế, bọn hắn rất tò mò rằng Vệ Dương đi tới đâu, gặp phải ai.

"Ngươi nói tiếp"

Thủ lĩnh lên tiếng cắt đứt suy nghĩ hỏi thăm của những người khác.

"Ta hỏi thăm Hỏa Nguyệt Cốc, nhưng lại nhận được câu trả lời là không có cách nào, nhưng người kia nói cho ta biết một chuyện. Hắn nói không nhận được câu trả lời của Thái Dương Thần có lẽ không phải là vì Thái Dương Thần từ bỏ chúng ta, cũng có thể là vì thời gian đã trôi qua quá lâu, thần minh quay về ảnh hưởng đến kỳ đảo ngữ.."

Vệ Dương nói ra một phần của chuyện này.

"Khác biệt ư?"

Cát Nghiệp trưởng lão có hơi lớn tuổi, hắn nghi ngờ mà nói.

"Ý của ngươi là chúng ta không thể khiến Thái Dương Thần chú ý tới là vì kỳ đảo ngữ bị sai à? Không thể nào như thế được"

Đại Tế Ti Mịch Hạ nói với vẻ khó mà tin được.

Lam Sinh nhíu mày nhẹ giọng mở miệng:

"Sau đó thì sao? Hắn có nói cho ngươi kỳ đảo ngữ chính xác không?"

"Đúng thế, sau đó hắn nói thế nào? Có cho đáp án không?"

Đại Tế Ti hỏi tiếp.

Nàng vẫn không thể tin được, vì tế tự đều thành công, kỳ đảo ngữ không sai.

Nhưng nàng không biết tại sao lại không nhận được câu trả lời.

Nhưng cho dù có tin tưởng bản thân đến đâu nàng cũng muốn nghe tiếp.

Cũng có thể là đã sai thật rồi.

Vệ Dương đối mặt với ánh mắt của đám người thủ lĩnh thì cúi đầu, trong lúc nhất thời hắn đang do dự có nên nói ra hay không.

Vì từ đầu tới giờ hắn luôn cảm thấy lời cầu nguyện này có vấn đề.

Nói thẳng ra thì có lẽ sẽ đại nghịch bất đạo.

Lúc trước Vệ Dương cũng từng nói với thủ lĩnh một lần, nhưng thủ lĩnh không có bất kỳ biểu cảm nào.

Mặt không biểu cảm chính là nghiêm túc, cũng đã nói lên chuyện này có chút nghiêm trọng.

"Nói đi, không cần suy nghĩ nhiều"

Thủ lĩnh vẫn luôn im lặng đột nhiên mở miệng.

Vệ Dương nghe vậy thì cũng không do dự nữa, hắn nhẹ nhàng nói ra:

"Đúng là người kia đã nói cho ta biết kỳ đảo ngữ hoàn chỉnh, nhưng có chút không giống cái cũ lắm."

"Ngươi nói thẳng ra xem là gì"

Đại Tế Ti Mịch Hạ đã không kịp chờ đợi nữa rồi.

Có đôi khi kỳ đảo ngữ là hi vọng, nhưng cũng có thể là tuyệt vọng.

Mịch Hạ vừa chờ mong, vừa có chút e ngại.

Những người khác thì im lặng nghe, chờ đợi kỳ đảo ngữ.

Nếu kỳ đảo ngữ bình thường không có tác dụng, lại không còn cách nào khác thì kỳ đảo ngữ mà Vệ Dương đạt được có lẽ chính là hi vọng duy nhất.

"Người kia nói rằng: Ngươi là Thái Dương Chi Chủ trên không trung, sáng tỏ hơn cả quang minh, nóng rực hơn cả hỏa diễm, là chúa tể của ánh sáng và lửa"

Vệ Dương nói ra kỳ đảo ngữ quen thuộc của họ.

"Những câu này không có vấn đề gì, vậy nên đoạn tiếp theo sẽ bắt đầu có điều khác biệt à?"

Đại Tế Ti hỏi.

"Vâng"

Vệ Dương gật đầu rồi nói tiếp:

"Tiếp theo là: ánh mắt của ngươi đến từ nơi sâu thẳm nhất của không gian, ngồi trên Bất Tử Thụ cao ráo, là Phi Hồng Nữ Thần chấp chưởng dị vực"

"Ngồi trên Bất Tử Thụ? Chấp chưởng dị vực? Phi Hồng Nữ Thần? Không thể nào, những câu này đâu phải miêu tả Thái Dương Thần?"

Đại Tế Ti nói với vẻ hoảng sợ.

Đúng là không thể nào, đây hoàn toàn là kỳ đảo ngữ miêu tả vị thần khcas.

"Người kia có giải thích gì không?"

Đại Tế Ti lại hỏi.

"Không"

Vệ Dương lắc đầu.

"Ngươi có gặp lại hắn lần nào chưa?"

Cát Nghiệp trưởng lão hỏi. Vệ Dương lại lắc đầu:

"Chưa từng gặp lại hắn.

Những người khác không nói gì nữa mà giữ im lặng, bọn họ đang suy nghĩ.

Một lát sau, thủ lĩnh phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, giọng hắn trầm mà vang dội:

"Cứ tế tự Thái Dương Thần trước, nếu không nhận được sự đáp lời thì lại đổi thành kỳ đảo ngữ này. Chuẩn bị cho tất cả tình huống.

Tất cả tình huống..Đại Tế Ti hiểu ý của thủ lĩnh.

Chuẩn bị cho sự sống, hoặc cái chết.

Vệ Dương đi ra khỏi phòng nghị sự thì tới bên cạnh Vệ Băng.

"Sao rồi?"

Vệ Băng bắt lấy tay Vệ Dương rồi vội vàng cất tiếng hỏi.

"Ta đã nói hết cho họ nghe những gì nên nói rồi, dường như thủ lĩnh định thử một chút"

Vệ Dương trả lời. Trên gương mặt hắn hiện lên nét u sầu.

1078 chữ