Ánh sáng biến mất.
Chu Tự phát hiện ngoài một hạt châu cùng cái áo choàng, không hề có bất kì thứ gì khác.
Tiếng động vừa nãy như chưa từng tồn tại.
"Là sư phụ nhắn lại"
Thu Thiển đưa hạt châu cho Chu Tự, giải thích.
"Vậy làm sao nàng biết chúng ta đã tốn rất nhiều thời gian?"
Chu Tự tiếp nhận lấy hạt châu, hỏi.
"Vì dù ta kết thúc trận chiến trong bao lâu, nàng đều sẽ nói chậm, quen rồi là được"
Thu Thiển cầm cái áo choàng, ngắm nghía trước sau thấy thật đẹp mắt.
"Ta khoác lên cho ngươi"
Nói rồi, Chu Tự cầm lấy áo choàng phủ lên người Thu Thiển.
Áo choàng này có một chút màu tím, là áo khoác trên vai, cài kim băng vào là được.
"Cảm giác so với ma pháp bào ngươi tặng cho ta không khác lắm.
Thu Thiển vừa nói vừa kéo mái tóc ra....
Nàng thử vận động, nhìn phải nhìn trái một chút nói:
"Mặc nhiều quần áo quá, cảm giác béo lên, vừa áo lông vừa khăn quàng cổ"
"Không đâu, rất đẹp"
Chu Tự nhìn Thu Thiển chăm chú. Đón ánh mắt của người trước mặt, Thu Thiển nhất thời không nói gì.
Xung quanh khá là yên tĩnh, không có bất kỳ người nào quấy rầy.
Kìm lòng không đậu, Chu Tự ôm lấy Thu Thiển, sau đó ghé sát tới.
Bờ môi lạnh lẽo truyền đến độ ấm.
Chỉ là một lát sau, Chu Tự đã cảm giác tay lạnh buốt, dù sao đụng phải mặt ngoài áo lông.
"Có phải mặc quá nhiều rồi?"
Sau khi tách ra Thu Thiển cười hỏi.
Thấy Chu Tự không nói lời nào, nàng tiếp tục lên tiếng:
"Ở nhà ta mặc ít, ngươi nói xem có phải tay của ngươi sẽ không thành thật hay không?"
"Thu tỷ, ta không phải người như vậy, chỉ đơn thuần muốn ôm ngươi thôi"
Chu Tự che giấu lương tâm nói.
"Ha! Ngươi nói đúng Thu Thiển gật đầu tán đồng.
Chu Tự:"..."
Còn không bằng ngươi nói hiểu.
Trên đường trở về, hai người vẫn luôn nắm tay.
"Sư phụ ngươi bảo ngươi về quét dọn vệ sinh, có phải tức là tháng này muốn ngươi trở về một chuyến?"
Trên đường Chu Tự hỏi.
"Ừ, chờ tham gia hôn lễ xong, ta dẫn Nguyệt tỷ về một chuyến, xong việc rồi về.
Thu Thiển gật đầu không mấy để tâm.
Ngẫm nghĩ một lát, Chu Tự ướm lời:
"Ta đi có tiện không? Đến lúc đó ta xem xem có rảnh hay không, đi xem nhà Thu tỷ một chút"
Nghe vậy, Thu Thiển trừng mắt nhìn, sau đó nói:
"Có lẽ ta phải về trước một chuyến, sư phụ để lại chút đồ, khác phái không vào được. Cho Nguyệt tỷ hai ba ngày hẳn là có thể phá giải, đến lúc đó ngươi hãy đến"
Nói xong, Thu Thiển đưa tay thả tóc xuống, bước đi cũng nhẹ nhàng lâng lâng, như rất cao hứng, Chu Tự có chút ngoài ý muốn.
"Vậy ta về đi làm hai ngày rồi đi"Chu Tự nói.
Hắn nghĩ kỹ rồi, trở về đi mua ngay chiếc nhẫn.
Sau đó đến nhà Thu tỷ cầu hôn nàng.
"Tại sao ta cứ cảm giác có người đang nhìn chúng ta?"
Trên đường đi, Thu Thiển cảm giác hơi quái lạ.
Dù nàng rất đẹp, nhưng không đến mức phải nhìn chằm chằm nàng như thế.
Dù sao trên người nàng có vật phẩm trận pháp làm yếu đi giác quan của người khác, nếu có thứ này còn có thể hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, đó nhất định là Tô Thị.
Cho nên trên người Tô Thi là phiên bản tăng cường.
Vật phẩm trận pháp của các nàng đều là Nguyệt tỷ cho.
Trừ phi chủ động bắt chuyện, nếu không gần như không có mấy người nhìn nàng.
Đương nhiên, dù nàng không dùng, cũng không làm sao, chỉ là nàng muốn đơn giản một chút, dù sao có cái người bên cạnh này nhìn vào là đủ rồi.
Nhưng bây giờ không hiểu sao lại có rất nhiều ánh mắt nhìn tới, khiến nàng cảm giác không dễ chịu cho lắm. Nếu là ở tu chân giới, nàng đã dùng khí thế đáp lại, nhìn mù mắt mấy người kia.
Chu Tự cũng cảm giác kỳ quái, sau đó nhìn thấy áo choàng trên người Thu tỷ.
Hắn yên lặng giúp Thu tỷ cởi ra.
Quả nhiên, không có người nhìn theo nữa.
Thu Thiển nhìn chằm chằm Chu Tự, mặt đỏ bừng xấu hổ, sau đó vùi đầu vào ngực hắn, không muốn nhìn người khác.
"Thu tỷ, không có gì, loại chuyện này ta rất có kinh nghiệm, kỳ thật bọn hắn cũng không suy nghĩ nhiều, sẽ không nghĩ người này mặc quần áo kỳ quái, cùng lắm chỉ cảm thấy người này là đang cải trang ma nữ, trẻ con lại kỳ quặc, còn chẳng giống chút nào, một số ít người sẽ cảm thấy ngươi dùng chăn làm áo choàng"
Chu Tự an ủi.
Thu Thiển:
"..."
Nàng đang nghĩ tối nay làm nhiều món một chút, hạ thuốc gì thì tốt.
Lần trước đều vào miệng Nguyệt tỷ.
Chu Tự cảm thấy rất thú vị, nhất là dáng vẻ Thu tỷ đỏ mặt, vô cùng đáng yêu.
Đương nhiên, Thu tỷ hoạt bát cũng rất đáng yêu.
Có điều chỉ có đi tu chân giới nàng mới "hoạt bát", lúc đó Chu Tự luôn cảm giác một lời không hợp là Thu tỷ sẽ xung đột với người ta.
Về đến nhà, Chu Tự lấy hạt châu ra, xem xét tỉ mỉ một lát mới hỏi Nguyệt tỷ đang ăn trái cây ở đối diện: "Đây có phải là Toàn Tri Chi Nhãn hay không? Dù sao sư phụ Thu tỷ nói có thể là thứ chúng ta cần"
"Ngươi dùng linh khí cảm giác một chút không phải biết ngay sao?"
Chu Ngưng Nguyệt lật quyển sách trong tay tùy ý nói.
Trận pháp cuối cùng khổ não nàng, với lại Thái Cực trận đồ kia đến giờ nàng vẫn chưa biết dùng.
Cái này rất lâu rồi, Chu Tự ném cho Nguyệt tỷ rồi không để ý nữa.
Mấy ngày này đột nhiên nàng muốn dùng, nên đang lật sách tìm đáp án, tiện thể tìm cách phá giải trận pháp.
1125 chữ