Chuyển biến của Đại Địa nữ thần làm nhóm Chu Tự có chút ngoài ý muốn, vị Thần Minh này thật có chút khác biệt.
Nói chuyện cũng dễ nghe hơn nhiều.
Những người khác không biết nhưng Chu Tự lại biết rất rõ ràng, Thần Minh đều muốn bắt hắn quỳ xuống.
Không đánh cho một trận, bọn hắn sẽ không biết làm người như thế nào.
Mà vị nữ thần này lại tốt hơn rất nhiều.
Nổi trí tò mò, hắn mở miệng hỏi:
"Không cần chúng ta quỳ xuống sao?"
"Quỳ xuống?"
Đại Địa nữ thần nhìn Chu Tự một cách hiếu kỳ:
"Từ trên người ngươi ta cũng không cảm nhận được chút kính sợ nào, không chỉ có không có kính sợ còn có xu thế bức bách, không chỉ có một hai vị thần từng giao đấu với ngươi đâu nhỉ?"
"Ba vị, à, bốn vị đi"
Chu Tự đột nhiên nhớ tới Nguyên Tố Chi Thần.
Nhưng hình như nàng cũng không được tính là một vị thần.
"Kết cục của bọn hắn thế nào?"
Đại Địa nữ thần rất tò mò hỏi.
"Bề ngoài thì đã chém chết hai vị, nhưng thực tế bọn hắn đều chạy thoát cả rồi. Còn lại hai vị thì không nguyện ý cùng ta động thủ Chu Tự ăn ngay nói thật.
Thấy Chu Tự tùy ý nói ra kết quả, Đại Địa nữ thần nở nụ cười:
"Hoá ra là ra oai phủ đầu ta"
Thu Thiển cùng Chu Ngưng Nguyệt đều nhìn về phía Chu Tự.
Thấy vậy, Chu Tự mất tự nhiên nói:
"Thu tỷ, ngươi hiểu ta mà.
"Ùm."
Thu Thiển khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói:
"Là BUFF Thí thần, có xác suất lớn tạo uy hiếp đến Thần Minh"
Hô...
Gió nhẹ thoang thoảng, Chu Tự há hốc mồm một câu cũng nói không ra lời.
Quả nhiên, cái sự hiểu của Thu tỷ cùng mình có chút khác biệt.
Hắn cũng không muốn uy hiếp Thần Minh, không chịu đi ra không phải là làm khó hắn à?
Lúc này, thanh âm của Đại Địa nữ thần lần nữa truyền đến:
"Cho nên bắt các ngươi quỳ xuống, không phải tự rước lấy nhục sao? Nhưng mà các ngươi làm cho ta có cảm giác kỳ quái, không biết vì cái gì, có hai loại cảm giác hoàn toàn khác biệt. Một loại là khiếp sợ, loại khiếp sợ đến từ đại địa, có lẽ những Thần Minh khác không cách nào cảm giác được, nhưng ta chấp chưởng quyền hành của Đại Địa, có những cảm nhận mà những Thần Minh khác không thể so sánh được. Chính là khiếp sợ, bắt nguồn từ huyết mạch của các ngươi. Tổ tiên các ngươi hẳn là có một vị cường giả.
"Còn có một loại nữa thì sao?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
Về phần cường giả, ba người đều không thèm để ý, vì đó là cự phách của Ma Đạo.
Chu Tự cũng nhớ tới lời lão cha từng nói, dù là Thần Minh hắn cũng dám đọ sức cùng.
Phân lượng của cự phách Ma Đạo xác thực rất lớn.
Đương nhiên, lão cha cũng là chém giá lão bản, vì hắn mà chỉ ra một trong ba cái chân to, sợ Thần Minh cũng làm không nổi một cái chân to.
"Thân thiết"
Đại Địa nữ thần từ thần toạ hạ xuống, nàng lướt đi như một làn gió đến trước mặt Thu Thiển, chẳng qua khi nàng muốn dùng tay vuốt ve gương mặt của Thu Thiển, Chu Tự liền kéo ngay Thu Thiển về.
"Nói chuyện thì nói chuyện, đừng động thủ"
Chu Tự nghiêm túc nói.
Thần Minh cũng chẳng phải loại lương thiện gì, nếu bị đụng vào thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
"Phải phải, không thể động thủ"
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu, sau đó tiếp tục nói:
"Ngươi hãy nói tiếp đi"
Thu Thiển nhìn người bên cạnh một chút, sau đó hạ thân khẽ động, đi đến sau lưng Chu Tự.
Thuận theo sự bảo vệ của Chu Tự.
Vừa rồi nàng nhìn thấy Nguyệt tỷ đã muốn động thủ rồi, xem ra đụng vào Thần Minh thật sự rất nguy hiểm.
"Các ngươi vẫn rất cẩn thận.
Đại Địa nữ thần cũng không làm gì thêm, chỉ là nhìn qua Thu Thiển nói:
"Nói đúng hơn thì tiểu nữ hài này làm cho ta có cảm giác thân thiết. Nhưng ta có thể khẳng định, ta là lần đầu tiên nhìn thấy nàng, trong trí nhớ của ta, cũng không hề có việc gì liên quan đến nàng. Ngươi có phải cũng có loại cảm giác này hay không?" "Ừm...có một chút.
Thu Thiển gật đầu, thành thật đáp.
"Thu Thiển có thân phận không bình thường, nàng là Thần Minh chi nữ. Ngươi cảm thấy là thật hay giả?"
Chu Ngưng Nguyệt nghiêm túc hỏi.
"Thần Minh chi nữ?"
Đại Địa nữ thần kinh hô:
"Làm sao có thể? Nhìn nàng tuổi tác mới chừng hai mươi, theo ta được biết, thời đại mới là thời đại tu chân, Chư Thần không được phép lộ ra. Thần Minh làm sao lại lưu lại đời sau? Mà Thần Minh muốn có con với loài người, cơ bản không có khả năng, trừ khi. ."
Nói đến đây, Đại Địa nữ thần dừng lại. "Trừ khi cái gì?"
Chu Tự có chút hiếu kỳ.
Hai người đều là Thần Minh? Trong lòng hắn phỏng đoán."Trừ khi vị Thần Minh kia nguyện ý từ bỏ đại lượng quyền hành Đại Địa nữ thần nhìn chằm chằm Thu Thiển, có chút để ý.
Do dự một chút, nàng thử hỏi:
"Có thể cho ta nhìn quyền hành của ngươi không? Sẽ không đụng tới ngươi"
Thu Thiển quay đầu nhìn về phía Chu Tự cùng Nguyệt tỷ.
"Có thể"
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu, đưa bao tay gấu nhỏ cho Thu Thiển đeo lên, chợt nói với Chu Tự: "Ngươi đến đứng bên cạnh Thu Thiển Chu Tự gật đầu, chuẩn bị kỹ càng rồi nhìn về phía Đại Địa nữ thần:
"Ngươi xem đi"
"Các ngươi quá lo lắng rồi, ta hiện tại chỉ còn lưu chút hơi tàn, không uy hiếp được các ngươi"
Đại Địa nữ thần cười cười, cách không điểm về hướng mi tâm của Thu Thiển.
Lúc này xung quanh Thu Thiển có thần lực phun trào, vòng xoáy cũng xuất hiện theo, phảng phất như muốn để thứ trọng yếu nhất bạo lộ ra.
Chu Tự cũng nhìn chằm chằm, có vấn đề liền động thủ.
1129 chữ