Lúc bắt đầu vốn không đề phòng, hiện tại muốn tiến vào sẽ không dễ dàng như trước, đương nhiên, còn cả Cây Bất Tử, cũng thật sự là của bọn hắn rồi.
Tính ra thì Chu Tự cũng rất tò mò, trừ lúc đầu có người tấn công Biên Giới Thành, hiện tại cũng không thấy ai động thủ cả.
Cũng không biết chúng định động thủ thế nào.
Thế cũng tốt, bọn hắn có thể tuỳ lúc rời khỏi đây.
“Gần Tết rồi, đến lúc đó còn phải trở về dọn dẹp vệ sinh nữa.
Thu Thiển bưng đồ ăn lên, nói.
Còn hai tuần nữa là đến Tết rồi, Chu Tự nhớ ra liền cảm thấy kỳ quái.
Nửa năm thời gian nói qua liền qua, chẳng có cảm giác gì cả.
Dù sao phần lớn thời gian đều là đi làm, thi thoảng chơi cùng Thu tỷ, vô thanh vô tức thời gian đã hết rồi. “Đợi từ nhà ngươi trở về rồi dọn dẹp, không gấp.
Chu Ngưng Nguyệt bưng bát ăn cơm, bổ sung: “Đúng rồi, có phải chỉ còn thiếu hai vật mấu chốt thôi?” “Ba cái"
Thu Thiển sửa lại.
“Gió cuồng bạo, Toàn Năng Chi Thủ, Ánh sáng rực rỡ"
“Thần Minh trở về, có khi nào có mấy người này không?"
Chu Tự đột nhiên hỏi.
“Chuyện của thời đại Thần Minh ai cũng không rõ, dù sao họ mỗi người đều có mục đích riêng, ngươi không thể vì gặp qua họ bên trong cánh cửa, mà nghĩ rằng họ là người tốt"
Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn vừa nói.
Chu Tự hiểu rõ, hắn lúc nào cũng ghi nhớ bản thân là phản diện, mà phản diện thường luốn nắm quyền chủ động.
Có xấu cũng phải là bản thân xấu xa nhất, không được để những vị thần này áp đảo bản thân.
“Nói đến Chu Thiên Linh Khí Đoàn của Chu Tự có bảy ngôi sao, nhưng mà quyênd hành chỉ có sáu cái, thiếu mất một cái có cảm giác không hoàn mỹ"
Chu Ngưng Nguyệt nhìn Chu Tự đề xuất:
“Hay là đi hỏi cha ngươi, có thể giúp ngươi bắt một vị thần hay không"
“Ngươi đi hỏi cha ngươi ấy, cha ta bảo hắn và Thần Minh không có thù oán gì?
Chu Tự vừa uống canh vừa tuỳ tiện đáp.
Kỳ thật bảy cái quyền hành cũng rất dễ dàng, Thâm Uyên quyền hành là có.
Chỉ là Thâm Uyên quyền hành hình như có thể tích hợp trong Hắc Ám quyền hành.
“Vẫn là cha ta tốt"
Chu Ngưng Nguyệt đắc ý nói.
Chu Tự không thèm nói gì.
Lúc này Chu Ngưng Nguyệt nhéo nhéo khuôn mặt mình nói:
“Ta đã ăn trái cây mà Đại Địa nữ thần cho, phát hiện da dẻ tốt hơn rồi, Thu Thiển ăn hai quả đã có hiệu quả chưa?"
Lần này nàng không nhìn Thu Thiển mà nhìn Chu Tự.
Chu Tự:
"..."
Ta không biết, gần đây Thu tỷ cũng không ăn mặc hở hang mà.
Tầm 11h tối, Thu Thiển tắm xong đi ra phòng khách, nàng mặc váy xếp ly, mà cũng chỉ có một nửa bộ đồ.
Dù ngực được che đậy cẩn thận, nhưng lại lộ ra cả chiếc eo thon.
Tóc dài ướt át xoã trên vai, nàng nhìn Chu Tự, giải thích:
“Sau khi ăn trái cây, cảm giác có da chết, không đẹp, nên không mặc hở nữa.
Chu Tự lén nhìn về phía phòng ngủ, xác định Nguyệt Tỷ không có nhìn lén, liền đến trước mặt Thu Thiển, vô tình cố ý mà ôm lấy eo người trước mặt.
Chà chà!
Hình như không giống trước lắm.
“Không được động tay động chân lung tung nha Thu Thiển cười nhắc.
Chu Tự khinh khỉnh, hắn cũng không phải loại người đó.
Khụ!
Động một chút thì Thu tỷ cũng không sao đâu nhỉ?
Vấn đề này Chu Tự nghĩ cả một buổi tối, cuối cùng cũng không nghĩ ra được đáp án.
Theo lý mà nói, quan hệ giữa Thu tỷ và hắn có thể xem như rất thân mật, chỉ cần không có người, đều có thể tiếp xúc thân mật một chút.
Cho nên về mặt tâm lý, hẳn là Thu tỷ không có đề phòng, có lẽ cũng không có ý thức chủ quan.
Hoặc là đang đợi hắn động thủ.
Nghĩ ngợi mãi, Chu Tự quyết định sau khi cầu hôn sẽ thử xem.
Sau đó cùng Thu tỷ uống rượu rồi...
“Nghĩ cái gì vậy? Phải xuất phát rồi"
Tiếng Thu tỷ truyền tới.
Bây giờ là 5h30 sáng.
Bọn hắn cần phải đi ngoại ô tập hợp, rồi mới cùng nhau xuất phát.
Dù sao cũng là đi tham gia hôn lễ cùng Âm Túc, đi một mình không chắc có biết đường hay không.
“Ơ, Nguyệt tỷ đâu?"
Chu Tự đứng dậy đi đánh răng rửa mặt.
Lát sau, Nguyệt tỷ bị Thu tỷ kéo ra, ném vào bên cạnh Chu Tự, hai người cùng đánh răng rửa mặt.
“Kem đánh răng của trẻ em có ngọt không?
Chu Tự nhổ ra một ngụm bọt nói.
“Ấu trĩ, ngươi tưởng ta là trẻ lên ba à?"
Chu Ngưng Nguyệt súc miệng, rồi lại bóp thêm kem đánh răng tiếp tục đánh.
Chu Tự không thèm nhìn Nguyệt tỷ, đánh xong liền đi thay quần áo, chiếc quần thụng màu xanh nhạt, áo len dài tay màu nude, cuối cùng là áo gile cũng xanh nhạt.
Cảm giác không tồi, trọng điểm không phải chúng có đẹp hay không.
Mà là Thu tỷ cũng mặc như hắn.
Chỉ là một cái là đồ nam, một cái là đồ nữ.
Lúc Chu Tự đi ra, phát hiện Thu tỷ vẫn đang thay quần áo.
Qua một lúc, nàng mới mở cửa, ló đầu ra nhìn Chu Tự, có chút nhăn nhó.
Nhìn thấy Chu Tự đã thay xong đồ rồi, nàng mới cúi đầu, từng bước nhỏ tiến tới cạnh Chu Tự.
“Ài~"
Chu Ngưng Nguyệt đang bê bát ăn quẩy nóng, rời khỏi bàn ăn nhìn chằm chằm Chu Tự hai người – kinh hô.
Bị nhìn như thế, mặt Thu Thiển liền đỏ lên.
Chu Tự cũng là lần đầu mặc đồ tình nhân, cũng ngại ngùng vô cùng.
Cứ có cảm giác như có gông xiềng xích hai người lại với nhau vậy.
Đến thời điểm tụ hợp, phải đối mặt với ánh mắt của những người khác, cái cảm giác này càng rõ ràng hơn rồi.
Hai người ở cạnh nhau, tay nắm tay.
Cùng nhau đối mặt.
Nếu bọn hắn kết hôn, sau này chắc chắn cũng sẽ phải đối mặt với những chuyện như vậy.
Hiện tại làm quen dần cũng tốt.
1153 chữ