Mục đích của họ chỉ có một, đó chính là đến gần vị trí đặc biệt đã biết trước ở Thanh thành, sau đó khóa chặt mục tiêu, xử lý trong một chiêu.
Bốn người bọn họ tới gần một cách im lặng, họ mượn ảnh hưởng của cơn gió mà muốn đi vào trong đó.
Nếu như Ma Đạo Cự Phách không để mắt tới chỗ này thì họ có thể tiến vào một cách thuận lợi. Trong lúc nhất thời, trái tim của họ đều đang đập liên hồi, nhất là khi càng ngày càng tới gần Thanh thành.
Lúc này hạt châu của họ đã sáng rực lên, họ đạt được vị trí cụ thể của người kia.
Tốc độ gió không hề chậm, nhưng đối với họ mà nói thì tốc độ hiện tại chậm như rùa bò. Mỗi một giây trôi qua đều có cảm giác giày vò cùng cực.
Họ đã chuẩn bị xong tinh thần bị công kích, nhưng cũng không hề muốn bị công kích.
Lúc này Thanh thành đã gần ngay trước mắt.
Thị trấn Thanh Bắc.
Liễu Nam Tư vừa đi chợ về, nàng nhíu mày rồi ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Nàng đi trên đường phố, tỏ vẻ không hiểu.
Sau đó nàng đi vào một con đường nhỏ không người, đưa tay lên không trung mà chộp lại.
Chỉ trong chớp mắt, không gian vặn vẹo, một bóng người rơi xuống từ trong hư không.
Đó là một người đàn ông trung niên, hắn vô cùng kinh ngạc. Tình huống đột nhiên xuất hiện này khiến hắn vừa e ngại vừa thắc mắc.
Người bị bắt chính là Tả Vu Lai đang đi đến Thanh thành.
Hắn cảm nhận được không gian biến hóa vốn còn tưởng rằng là Ma Đạo Cự Phách ra tay.
Hắn đã chuẩn bị tinh thần đối đầu chính diện, thậm chí cũng đã chuẩn bị tinh thần tử vong.
Nhưng sau khi rơi xuống thì phát hiện mình lại còn sống.
Nhất là mở mắt ra lại thấy một người phụ nữ, điều này càng khiến hắn cảm thấy khó hiểu.
"Ngươi tới Thanh thành làm gì?" Liễu Nam Tư mở miệng hỏi.
Nàng nhìn kỹ một chút rồi nói tiếp: "Quyền hành à? Dư nghiệt của thời đại thần minh?"
Lúc này Tả Vu Lai đang đứng thẳng giữa không trung, xung quanh hắn có khí tức của quyền hành. Hắn không nhìn thấu được người phụ nữ trước mắt, đương nhiên là nàng rất lợi hại. Nhưng kẻ khiến hắn e sợ nhất chỉ có Ma Đạo Cự Phách, mặc dù những người khác có đánh không lại cũng không đến mức vẫn lạc.
Hay là người trước mắt chính là Ma Đạo Cự Phách?
Hắn không biết, nhưng kéo dài thời gian luôn không sai.
"Ngươi là ai?"
Tả Vu Lai hỏi bằng giọng lạnh lùng.
"Ngươi trả lời câu hỏi của ta trước đi, ngươi tới Thanh thành làm gì?"
Liễu Nam Tư hỏi lại.
"Vì sao ta phải nói cho ngươi biết?"
Tả Vu Lai nói tiếp.
"Để ta suy nghĩ một chút.
Liễu Nam Tư suy nghĩ một chút rồi tự hỏi:
"Có phải là có liên quan tới Thần Minh Chi Nữ không?"
Tả Vu Lai không mở miệng.
"Ngươi không nói gì thì có nghĩa là ta đã đoán đúng. Mặc dù tiểu Nguyệt từng nói với ta nhưng cũng nhờ có các ngươi ta mới chứng minh được. Để báo đáp, ta sẽ để ngươi trốn"
Liễu Nam Tư cười nói:
"Ta cho ngươi trốn khỏi thị trấn Thanh Bắc."
Tả Vu Lai nghe vậy thì vội vã chạy đi, hắn biến mất ngay tại chỗ.
Liễu Nam Tư nhìn đối phương rời đi, nàng lấy một củ khoai tây từ trong túi ni lông ra rồi tiện tay ném lên trời.
Bên ngoài thị trấn Thanh Bắc.
Tả Vu Lai đã trốn thoát, hắn cho rằng đến đây rồi thì người kia không thể đuổi kịp hắn nữa.
"Không biết họ đã thành công chưa Tả Vu Lai nhìn về hướng Thanh thành.
Nhưng chỉ trong nháy mắt đó, đột nhiên phía sau hắn xuất hiện một đạo khí tức đáng sợ.
Hắn cảm nhận được khí tức đáng sợ này thì vội vàng phóng thích quyền hành, rời khỏi vị trí cũ. Tránh khỏi nguy hiểm trong gang tấc.
Khi hắn quay đầu thì phát hiện sau lưng mình có thêm một củ khoai tây từ lúc nào. Vừa rồi chính củ khoai tây này khiến ta cảm giác như lâm vào nguy cơ ư?
Tả Vu Lai có chút khó có thể tin.
Một lát sau, củ khoai tây đột nhiên lớn lên, rồi há ra một cái miệng đầy máu mà nuốt chửng Tả Vu Lai.
Còn lực lượng quyền hành vừa được phóng thích kia đã bị áp chế ngay tắp lự.
Khi hắn ngẩng đầu lên thì phát hiện phía sau củ khoai tây là một hư ảnh đỉnh thiên lập địa.
Nàng đưa lưng về phía ánh sáng, chiếm mất nữa bầu trời. Đó là một vị nữ tử xinh đẹp, mái tóc dài thả xuống, đôi mắt như trăng như sao cất chứa vạn vật.
Trên người nàng có ngân bạch lưu quang, như vừa rơi từ cửu thiên ngân hà xuống nhân gian.
Thần thánh, rực rỡ, vĩ đại.
Tả Vu Lai nhìn thấy nàng thì cảm giác quyền hành của mình sắp sụp đổ.
Giờ phút này hắn mới phát hiện, trước mặt người này thì mình quá nhỏ bé"
"Hóa ra tu chân có thể mạnh đến mức này? Đây phải là thần minh rồi chứ?"
Tả Vu Lai cảm nhận được sự rung động không gì sánh kịp.
Lúc này nữ tử kia cầm củ khoai tây trong tay, để khoai tây thôn phệ người trước mặt.
Giây lát sau, hư không không còn gì khác.
Không có bất cứ ai.
Lúc này trong thị trấn Thanh Bắc, Liễu Nam Tư xách theo nguyên liệu nấu ăn vừa mua được hôm nay, nàng lầm bầm một câu:
"Đợi lát nữa gọi điện thoại hỏi thử xem.
Liễu Nam Tư vừa về tới tiệm cơm đã kể lại chuyện hôm nay mình gặp phải với chồng mình:
"Hôm nay ta gặp được một kẻ dư nghiệt của thời đại thần minh, ngươi đoán xem ta đã đạt được tin tức gì?"
"Tin tức gì?"
Chu Nhiên đang thái cà rốt, hắn hỏi.
Hôm nay hắn bán món chính là há cảo, những món khác thỉnh thoảng mới làm.
Bán thêm một hai ngày nữa là phải về Thanh thành rồi.
Ăn tết với con gái.
1111 chữ