Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 710: Tính Tiền?




"Nhìn bộ dạng thì có vẻ là vì Thần Minh Chi Nữ, lúc đầu Thần Minh Chi Nữ không khiến bọn hắn chú ý, nhưng bây giờ lại tới, nguyên nhân cũng dễ đoán mà thôi"

Liễu Nam Tư vừa cười vừa nói.

"Ngươi gọi điện thoại hỏi xem"

Chu Nhiên ngừng đao lại, hắn cũng chú ý tới chuyện này.

"Ta đang định gọi đây, nhưng có vẻ bọn hắn có khá nhiều người tới, những người khác thì sao?"

Liễu Nam Tư hỏi.

"Không phải trong thành vẫn còn người đấy sao? Có gì mà để ý chứ?"

Chu Nhiên nói.

Liễu Nam Tư suy nghĩ một chút cũng thấy có lý. Sau đó nàng lấy điện thoại ra gọi cho Chu Tự.

Thanh thành.

Tô Trần và Liễu Bắc Uyển đang ăn điểm tâm bên đường.

"Kỳ quái thật đấy, thế mà chúng ta lại ngồi lề đường ăn điểm tâm. Cứ có cảm giác có ai đó đang nhìn trộm chúng ta, còn dùng điện thoại chụp lại nữa"

Liễu Bắc Uyển nói với vẻ thích thú.

Hai người họ mặc đồ cổ trang, ngồi ngoài sạp hàng ăn cơm, mặc dù họ biết cách làm giảm cảm giác tồn tại của mình xuống. Nhưng bộ dạng khác lạ này vẫn rất khó không khiến người khác chú ý.

Ngay cả lão bản cũng cảm thấy việc làm ăn của mình đã tốt hơn.

Tô Trần và Liễu Bắc Uyển trai tài gái sắc, khí chất siêu phàm, một khi bị chú ý đương nhiên tần suất quay đầu lại nhìn sẽ cao hơn.

"Tô Thi tới rồi, có khi nào chúng ta sẽ bị đoạt mất danh tiếng không?"

Đột nhiên Tô Trần hỏi.

Liễu Bắc Uyển chống cằm rồi hỏi phu quân của mình:

"Con gái có xinh đẹp mỹ mạo như ta không?"

Nàng nói rồi còn nở nụ cười, hơi chớp chớp mắt trái.

"Không, nhưng quả thật con bé có thể cướp mất danh tiếng của chúng ta"

Tô Trần cười rồi trả lời.

"Ngươi chơi xấu"

Liễu Bắc Uyển cũng không thèm để ý, nàng uống canh đậu phộng, cảm giác cũng không ngon cho lắm.

Chị nàng nấu còn ngon hơn quầy hàng này. Nhưng nàng vẫn rất lịch sự mà ăn hết.

Lúc này Tô Trần ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, hắn có chút nghi ngờ.

"Sao vậy?"

Liễu Bắc Uyển hỏi.

"Có người đi đường tắt đến thần minh đang tới gần, nhìn bộ dạng thì có vẻ như là nhằm vào Chu Tự.

Tô Trần nói.

Lúc này Liễu Bắc Uyển cũng đã cảm nhận được:

"Sao người của thời đại thần minh lại muốn ra tay với Chu Tự chứ? Không có lý do"

Nàng dừng một chút, cũng đã nghĩ ra được.

"Có lý do, tiểu tử lầm lỳ này vẫn rất xấu tính.

Liễu Bắc Uyển nói thì nói thế, nhưng khóe miệng lại xuất hiện nụ cười.

Vậy nên đứa thứ hai đặt tên là gì đây?

Tô Trần không có hứng thú tám chuyện, hắn chỉ đưa tay lên nhẹ nhàng chỉ một cái, sau đó có ba tia pháp quang biến mất ở chân trời.

Một lát sau, Liễu Bắc Uyển đã không cảm nhận được bất cứ thứ gì nữa.

"Tính tiền rồi chúng ta đi nơi khác dạo chơi thôi."

Tô Trần nói.

Xong chuyện rồi, đối với Tô Trần thì ba kẻ thậm chí còn chẳng phải thần minh kia chẳng là vấn đề gì cả "Tính tiền?"

"Ngươi có Liễu Bắc Uyển nghe vậy thì sửng sốt, nàng hỏi lại.

mang tiền không? Ta không đem theo"

Tô Trần đang định đứng lên lại ngồi xuống, hắn im lặng một lúc lâu rồi nói với lão bản:

"Lão bản, cho thêm hai bánh bao nhân thịt, hai quẩy, hai bát canh đậu phộng"

Sau khi được lão bản đáp lại thì hắn mới nhìn về phía phu nhân của mình:

"Đợi con gái tới trả tiền vậy.

Liễu Bắc Uyển:

"..."

Mỗi lần họ tới thế tục đều ở nhà Chu Nhiên, hoàn toàn không tới lượt bọn hắn trả tiền, cũng không cần dùng tới tiền.

Cuối cùng người đi tới trả tiền là Chu Tự.

Vì hắn ở gần đây.

Chu Tự lại cho nhị thúc năm trăm tệ rồi mới chạy đi làm.Liễu Bắc Uyển nhìn theo hướng Chu Tự rời đi, nàng cảm giác đứa cháu trai này thuận mắt hơn nhiều rồi.

Tô Trần thì nhíu mày.

"Mất mặt à?"

Liễu Bắc Uyển tò mò mà hỏi.

"Sắp bị họ Chu kia cười nhạo rồi"

Tô Trần nói với vẻ không vui.

Liễu Bắc Uyển cũng không thèm để ý, sau đó hai người lại tiếp tục đi dạo những nơi khác.

Giữa trưa, Chu Tự ăn cơm trưa mà Tô Thị mua, lần này bọn hắn trực tiếp gọi một phần cá nấu nồi đá, mang tới phòng tập thể thao ăn. Còn gọi thêm vài món ăn kèm.

Bốn người ăn còn chưa đủ, gọi thêm cả mấy người Trình tỷ ở bên cạnh tới. Phải lột sạch tam lão bản một lần mới được.

"Có thù trả thù"

Hàn Tô đẩy kính mắt lên rồi nói.

Chu Tự và Minh Nam Sở đều có chút không phục, Tô Thi cũng nhìn chằm chằm hai người kia.

Họ đều lỗ rất nhiều tiền, hình như chỉ có mình Hàn Tô là không bị lỗ.

Ba người lại nhìn về phía Hàn Tô, vì đại lão bản mời mọi người sớm nên chỉ tốn có mấy chục tệ.

Mà Tô Thi mời mọi người ăn cá nấu nồi đá, Minh Nam Sở thì hao của tiêu tai, Chu Tự bỏ bao lì xì, không ai là không lỗ.

"Lúc được nghỉ ta mời các ngươi ăn một bữa là được chứ gì?"

Hàn Tô nói một cách hào phóng.

"Ta dẫn Nguyệt tỷ và Thu tỷ theo nhé"

Chu Tự nói.

"Có đạo lý, Âm Túc và Từ Từ cũng ở đây, dẫn bọn hắn theo nữa"

Minh Nam Sở nói một cách chẳng hề khách sáo.

Hàn Tô nghe vậy thì lại đẩy kính mắt thêm một lần nữa"

"Hôm nay tan làm không tăng ca, chúng ta gọi mọi người ra ngoài ăn một bữa tiệc đứng bít tết nhé? Đúng lúc để Minh Nam Sở mời mọi người. Gọi Thánh Nữ và Thần Nữ đi luôn, mấy người Âm Túc không có việc gì thì cũng có thể đi chung"

Minh Nam Sở đặt đũa xuống, chỉ thiếu mỗi việc vỗ bàn rồi bỏ đi.

1113 chữ