Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 721: 260 Năm




Nhìn thì tưởng hắn bình tĩnh, chứ thực ra bị dọa tới nỗi cả người không động đậy nổi rồi.

Hắn biết cha của Nguyệt tỷ trong miệng Chu Tự là ai, nói cách khác, mình có thể sống tới bây giờ thật ra đều do người kia cho phép ư?

Nếu không phải đang ở dưới mí mắt của đối phương thì bản thân cũng không có khả năng không bị phát hiện.

"Vậy nếu có vấn đề gì, ta có thể tới hỏi ngươi?"

Chu Tự không nói nhảm nữa.

"Ta khôi phục chưa nhiều, nhưng vẫn có thể dốc hết toàn lực"

Thần Vận Mệnh không tiếp tục do dự nữa.

"Thế.."

Chu Tự chỉ vào căn phòng:

"Có thể tham quan nhà của các ngươi một chút không?"

Nghe vậy, Thu Thiển và Chu Ngưng Nguyệt cũng rất hào hứng.

Có điều Thần Vận Mệnh và Dương Siêu đều sửng sốt một lúc, điều này có hơi vượt quá suy nghĩ của bọn họ.

"Đương nhiên là được"

Thần Vận Mệnh lập tức nói.

Sau đó ba người dưới sự dẫn dắt của Dương Siêu, bắt đầu tham quan bốn phía.

Phòng bếp to giống như phòng ngủ chính của bọn họ, phòng ngủ chính còn lớn hơn so với sảnh lớn của bọn họ.

Phòng vệ sinh có thể sánh với phòng ngủ của bọn họ.

Thấy mà mấy người Chu Tự cũng muốn mua một căn rồi.

Nguyệt tỷ cực kỳ hưng phấn.

"Căn nhà này bao nhiêu tiền?"

Lúc tham quan, Chu Tự tò mò hỏi một câu.

"Giá nhà của Thanh Thành không đắt lắm, nơi này là khu biệt thự xa hoa nhất của Thanh Thành, một căn phải bỏ ra bảy trăm vạn, trang trí tốn bốn trăm vạn, tổng cộng 13 triệu"

Dương Siêu tốt bụng giải đáp.

Nghe vậy, sắc mặt Chu Tự và Chu Ngưng Nguyệt sầm xuống.

Sau đó tính từ biệt Thần Vận Mệnh.

13 triệu...

Chu Tự tính đại khái.

Một tháng mình được bốn nghìn, một năm năm mươi nghìn.

13 triệu chia cho năm mươi nghìn đó thì phải làm việc tới 260 năm.

Ba trăm năm sau, hắn lại đi hỏi giá nhà sau vậy.

May mà giờ mệnh mình dài.

Không phải là không có hi vọng.

Sau đó mấy người Chu Tự quay về, có rất nhiều chuyện cũng không hỏi.

Trước mắt vẫn chưa gặp được, chờ năm sau tính tiếp.

Đi dạo đường phố một hồi, mấy người Chu Tự ăn cơm tối ở ngoài, sau đó đi thẳng tới Biên Giới Thành.

"Ngày mai ngày 30, cha mẹ sẽ quay về. Có phải cần đi mua sắm với bọn họ không?"

Chu Tự hỏi.

"Cái này phải hỏi ngươi chứ?"

Chu Ngưng Nguyệt hỏi.

Chỉ có Chu Tự từng ăn tết với cha mẹ hắn, cho nên hắn là người biết rõ ràng nhất.

"Thỉnh thoảng ta vẫn bị gọi đi theo giúp xách đồ. Phải đi với bọn họ tới trưa, mua khá nhiều thứ. Vì người nấu ăn là cha, cha muốn đích thân chọn món đồ tốt nhất để ăn tết.

Chu Tự suy nghĩ rồi nói tiếp.

"Ừ, chủ yếu là cha muốn mua rượu"

"Rượu thì ta đã mua xong rồi" Chu Ngưng Nguyệt nhún vai, nói tiếp:

"Ta cũng mua xong cả quần áo cho mẹ rồi" Chu Tự:

"..."

Ngươi đang đẩy ta vào chỗ bất nghĩa hả.

Chu Tự cũng không thể nói được gì, bản thân không mua thì không mua thôi.

Lúc này, Thu Thiển cũng nói:

"Ta mua giúp ngươi, đừng lo Nghe vậy, Chu Tự bày ra vẻ mặt cảm động, Thu tỷ quả nhiên là vợ hiền.

Đi tới Biên Giới Thành, Chu Tự phát hiện Tam lão bản và đám người Từ Từ đang ăn đồ nướng dưới cây Bất Tử.

Chu Ngưng Nguyệt nhìn thấy thì xoa bụng:

"Đọc sách thì cũng phải nhét đầy cái dạ dày trước đã. Thu Thiển, ta muốn ăn sườn, thịt ba chỉ, bánh bột mì, còn cả cà, ngươi nướng cho ta đi"

Chu Tự thở dài, những người này đúng là chẳng quan tâm tới chính sự gì cả.

Ba vị Cẩu trưởng lão cũng đau lòng không thôi, mấy người này từ đâu tới thế?

Vì sao lại làm cái chuyện thô tục như vậy dưới cây thần?

"Bạch Tỷ, Xích thúc, Hắc thúc, chào mọi người.

Tô Thi bưng một chậu đồ nướng qua.

Bạch Bối thử xong, cười nói:

"Vị cũng khá được đấy"

Chu Tự còn có thể nói gì? Ăn thôi chứ sao.

Dù sao Tam lão bản thích nướng, mọi người đều nhường nàng.

"Qua mấy ngày nữa hẳn là ta sẽ quay về một chuyến"

Từ Từ lên tiếng nói.

"Quay về? Ăn tết hả?"

Chu Tự hỏi.

Từ Từ lắc đầu:

"Bảo là trong tộc đọ sức với người ngoài, có khả năng ta cũng cần ra sân. Dù cho không cần cũng phải giao thủ với người trong tộc, kiểm tra thành quả tu luyện"

"Đọ sức với người ngoài giới? Đánh với ai?"

Chu Ngưng Nguyệt tò mò hỏi.

"Không biết là ai, hẳn là có vài tông môn, hạ tam phẩm, trung tam phẩm đều có"

Từ Từ nói tiếp.

"Tộc thúc của ta sẽ tới trực tiếp dẫn ta đi"

"Thế chẳng phải sẽ chậm trễ rất lâu à?"

Âm Túc có hơi băn khoăn, ở chỗ này cũng có thể là cơ duyên lớn.

"Hẳn là không, có thể kết thúc trong ngày thôi, đến lúc đó chạy nhanh về hẳn là hơn một ngày. Cộng lại chỉ mất hai ngày"

Từ Từ nói.

"Có thể kết thúc trong ngày ư?"

Chu Ngưng Nguyệt hỏi.

Khi thấy Từ Từ gật đầu, Chu Ngưng Nguyệt lập tức nói:

"Ta sắp thăng cấp rồi, cần đánh nhau một trận với người ta, chúng ta cũng đi "Các ngươi đi thì nơi này phải làm sao? Cây Bất Tử không thể rời khỏi các ngươi"

Xích Mông vội vàng nói.

Những người này thật là không biết trân trọng cây Bất Tử.

Một lần hai lần bỏ qua cơ hội tốt như này.

Bọn chúng cũng đau lòng chứ.

Hận không thể thay thế đám người này.

"Kết thúc trong ngày mà, chúng ta trở về trong ngày là được.

Chu Ngưng Nguyệt cắn miếng thịt ba chỉ:

"Ta có thể bảo Chu Tước tỷ đưa đón, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu. Ta vẫn chờ được ăn quả Bất Tử đó"

1091 chữ