Trong đám người ở đây thì Chu Ngưng Nguyệt là người muốn ăn quả Bất Tử nhất.
Khi nào cây trưởng thành, quả sẽ là của nàng.
Chỉ như vậy mà muốn tạp tu vi?
Nằm mơ giữa ban ngày.
"Vậy thì cùng đi thôi"
"Thế...thế ta cũng đi Âm Túc nhỏ giọng nói.
Nàng cũng muốn đi xem.
"Ta cũng đi. Hàn Tô có đi không? Minh Nam Sở có đi không?"
Tô Thi lập tức hỏi Hàn Tô và Minh Nam Sở.
Đi hết, đương nhiên bọn họ cũng đi.
Đi để thấy chút việc đời.
Thu Thiển nhìn chằm chằm Chu Tự và Chu Ngưng Nguyệt, mấy người này mang hai người kia đi, chẳng phải là tới phá nhà người ta sao?
Có điều cũng không quan trọng.
Nguyệt tỷ cần đánh một trận, những kẻ có chút danh tiếng kia sớm muộn cũng phải gặp họa.
Dạ Nguyệt Thánh Địa, Trình tỷ thay quần áo, trút bỏ dáng vẻ của công nhân vệ sinh.
Đoan trang, ưu nhã, khí chất kinh người.
Nàng đi vào trong Lục Thủy Thanh Sơn, rất nhanh đã có một cô gái ra đón tiếp.
Cũng là một cô gái có khí chất không tầm thường, có vẻ như ngồi ở vị trí cao.
"Trình trưởng lão, nàng chịu quay về rồi sao?"
Vân Tiêu Tiên Tử cười khổ nói:
"Còn vào lúc đón tết này nữa?"
Trình tỷ mỉm cười gật đầu:
"Một kẻ tàn tật như ta, có ở thánh địa hay không cũng không có ảnh hưởng gì lớn, đúng lúc được nghỉ nên quay về thăm các ngươi. Còn nữa, thánh địa có ngươi là đủ rồi"
"Nói bậy.
Vân Tiêu Tiên Tử trừng mắt, bất mãn nói:
"Ngài là trưởng lão có thân phận lớn nhất của tông môn chúng ta, không có ngài, chúng ta không có ai dẫn dắt"
Đối với việc này, Trình tỷ cũng không nhiều lời, nàng đúng là người có thân phận lớn nhất hành tẩu bên ngoài.
Nhiều năm qua, thiên phú nàng không tệ, cũng được thánh địa coi trọng.
Cộng thêm may mắn, sống khá lâu.
Có điều cũng bởi vì vài việc nên bản thân bị trọng thương.
Cuối cùng lựa chọn ra ngoài, không mang thêm phiền phức cho những đứa nhỏ này.
Dù sao, lúc trước đám nhỏ đã có thể một mình đảm đương một phía, mạnh hơn rất nhiều thời kì.
"Con nhóc Dao Di đâu?"
Trình tỷ hỏi.
"Mới đây có được Ngọc Nhàn Nhã, nói còn thiếu một trận chiến cuối là sẽ thăng cấp, hẳn là người tiến vào Nguyên Linh tứ phẩm sớm nhất trong thế hệ cùng lứa Vân Tiêu Tiên Tử cười nói:
"So với Thiên Vân Y Y của Đạo Tông Thiên Vân, Hạ Vũ Trúc của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông, Long Ân Hồng của Thập Nhị Tịnh Đường thì mạnh hơn một phần.
"Có tiền đồ, tương lai sẽ vượt qua rất nhiều người"
Trình tỷ cũng thấy vui mừng. Hai người họ đi thẳng vào bên trong.
Không bao lâu, dừng lại trước một ngọn núi.
Chính là nơi ở của Dao Di Thiên Nữ.
Các nàng vừa rơi xuống đất, một thiếu nữ đi ra từ bên trong, khí chất tự nhiên hào phóng, phong thái yểu điệu, quanh người có ánh trăng mờ mờ, giống như là trăng tròn chiếu rọi.
Khi nhìn thấy Trình tỷ, vẻ mặt nàng có thêm nét vui mừng.
"Trình trưởng lão, sư phụ.
"Tặng ngươi"
Trình tỷ đưa hạt châu mà Chu Tự tặng cho ra:
"Một món đồ chơi, đeo vào hẳn là đẹp. Nghe nói ngươi muốn đánh nhau, có thể đeo lên dọa người đối diện chút.
Trông rất lợi hại"
"Trình trưởng lão, ta đã không còn là trẻ con nữa Nói là vậy những Dao Di Thiên Nữ vẫn nhận lấy hạt châu.
Vân Tiêu Tiên Tử ở bên cạnh tức giận nói:
"Không muốn thì cho vi sư, đã lâu Trình trưởng lão không tặng đồ cho vi sư rồi đấy"
Dao Di Thiên Nữ vội cất đồ đi.
Sau khi nói sơ qua về tác dụng, Trình tỷ tò mò hỏi:
"Nghe nói ngươi đã gặp Đạo Tử Kiếm Thư?"
"Vâng"
Dao Di Thiên Nữ gật đầu:
"Hâm mộ danh tiếng đã lâu, sau khi gặp thì cảm thấy thất vọng. Có điều chỉ đơn giản là muốn được mở mang kiến thức một chút về phong cách của người đứng đầu đương thời thôi. Ta vẫn muốn đi con đường của chính mình, ngộ đạo của chính mình. Vượt qua sư phụ và Trình trưởng lão"
Nói xong, Dao Di Thiên Nữ lại nhìn Trình tỷ, quan tâm hỏi:
"Cơ thể của Trình trưởng lão đã khá hơn chưa?"
"Đã khá hơn nhiều rồi"
Trình tỷ mỉm cười, nói.
"Nhắc đến có lẽ các ngươi không tin, mấy tháng ngắn ngủi này, ta được một vị tiền bối chỉ bảo, huyết khí tốt hơn nhiều rồi. Lại gặp được một vị tiền bối chỉ điểm phương pháp, vết thương dần được hóa giải. Khó mà tưởng được, cái bộ xương già của ta còn có cơ duyên như vậy. Có lẽ thân vừa hay nằm ở trung tâm vòng xoáy cơ duyên"
Trình tỷ cũng không nhiều lời, hỏi chuyện Dao Di Thiên Nữ muốn tìm đối thủ.
"Đúng lúc có vài thế lực muốn đánh Thập Nhị Chi Trụ Chiến, cho nên chúng ta tính tham gia, nhưng mà phải cướp một cột trụ trước đã" Vân Tiêu Tiên Tử cười nói.
Thập Nhị Chi Trụ Chiến có nghĩa là thế lực ở các nơi cướp mười hai cây trụ, sau đó dùng cột trụ cướp được đối chiến với cột trụ khác.
Nói đơn giản, gần như là kéo thế hệ trẻ tuổi đi tu luyện.
Đương nhiên vẫn có phần thưởng, có điều phải xem bên tổ chức là ai.
"Gần đây còn có người làm cái này à? Là nhà nào?"
Trình tỷ hỏi.
"Từ gia, nghe nói dùng Không Gian Chi Pháp làm phần thưởng, mời tất cả tông môn lớn mạnh, dường như bọn họ thiếu chút tiếng tăm, muốn dùng việc này để đẩy bản thân lên hàng nhất lưu"
Vân Tiêu Tiên Tử nói.
Trình tỷ gật đầu, thầm nghĩ muốn gặp tên nhóc Từ Từ kia.
Nàng vốn muốn bảo Từ Từ và Âm Túc tới tìm nàng, không ngờ mình lại đi tìm bọn họ trước.
1080 chữ