Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 723: Đủ Rồi




Làm bữa thịt nướng xong rồi tu luyện, Chu Tự đánh với Thất Thiên, đấu với ba con chó. Chuyện của Thần Minh bị hắn gạt sang một bên, đợi sang năm sau rồi tính. Chủ yếu là cũng không có việc lớn gì, những điều cần hỏi thì hắn cũng hỏi hết rồi. Tạm thời chuyện Nữ Thần Trí Tuệ và Thần Cổ Lộng Huyền Hư cũng không được rõ ràng.

Biên Giới Thành càng là một câu đố.

Đa số mọi người đều đến vây quanh Biên Giới Thành, nhưng họ không biết nhiều về chuyện của tòa thành này, có thể Thần Vận Mệnh cũng biết, nhưng hắn không hỏi nhiều. Còn về Nữ Thần Trí Tuệ để lại gì, chắc không ai biết. Có thể Nữ Thần Bóng Tối thông suốt mọi sự cũng biết, nhưng hắn không thể để nàng biết hết. Cho nên, theo đuổi Thần Minh hư vô mơ hồ, còn không bằng đọc bản sao của Tàng Bảo Thư.

Lúc nào rảnh còn có thể hỏi trí giả có phải thời đại trước đây cũng có người hiểu được Hoang Cổ Kinh Thế Thư không, rồi hỏi lịch sử trước đây, mà họ nói hay không thì cũng không biết.

Đêm khuya.

Đợi Chu Tự luyện quyền xong, đám người Thu tỷ cũng hoàn thành tu luyện. Nguyệt tỷ tiếp tục đọc sách. Đợi khi phải quay về, Nguyệt tỷ nói với Tô Thị:

“Đêm nay Tô Thi đến nhà ta đi"

"Hả?"

Tô Thi có chút kinh ngạc.

“Ngày mai cha mẹ ngươi và cha mẹ ta sẽ quay về, ngươi ở lại đây làm gì?"

Chu Tự nói.

Nhị thúc nhị thẩm sớm đã đi tìm cha mẹ hắn rồi.

“Ồ, vậy đêm nay ta ngủ với Nguyệt tỷ.

Tô Thi tỏ vẻ mặt hưng phấn nói.

Chu Tự có chút tò mò, từ nhỏ tam lão bản đã bị Nguyệt tỷ đánh, sao giờ còn không thông minh ra nhỉ? Nhưng nghĩ kỹ lại, dù sao các nàng cũng là tỷ muội, vì Nguyệt tỷ bị Thu tỷ hạ độc nhiều lần như vậy, mà cũng chưa thông minh ra. Sau đó Chu Tự dồn sự chú ý vào mình, liệu mình có bị ngu không? Mấy giây sau, hắn phát hiện mình khác với Nguyệt tỷ và tam lão bản, không bị ngu.

Chắc chắn rồi, Nguyệt tỷ và ba lão bản đều được nhặt về.

Sau khi tạm biệt mấy lão bản, một đoàn bốn người Chu Tự về nơi ở. Vừa trở về, trên người Thu tỷ đã có hào quang nở rộ.

“Ngươi sắp tăng cấp rồi ư?"

Nguyệt tỷ cẩn thận kiểm tra nói.

“Có thể sẽ trong hai ba ngày này đấy.

Thu Thiển gật đầu nói rồi nàng đi về phòng, nhân tiện nói:

“Phòng vẫn chưa được dọn dẹp xong, ta phải thu dọn đã"

Nàng đang nói đến chuyển một ít quần áo sang phòng của Chu Tự. Để ở phòng mình cũng không phải không được, chủ yếu là sợ cha mẹ Tô Thi nhìn thấy thì thật xấu hổ.

Vì những bộ quần áo đó đều là mặc cho Chu Tự ngắm, kiểu dáng nào cũng có, lỡ như bị hiểu lầm thì không hay.

Da mặt nàng không dày như mặt Chu Tự.Khi Thần Vận Mệnh nói những chuyện đó, Chu Tự cũng không xấu hổ chút nào, còn nàng chỉ muốn trốn đến sau lung Chu Tự.

“Thu tỷ, ta giúp ngươi.

Chu Tự đi theo nói.

“Nguyệt tỷ, chúng ta có cần thu dọn không?"

Tô Thi nhìn trái nhìn phải rồi hỏi Nguyệt tỷ.

“Không cần, ngươi rửa trái cây cho ta là được"

Chu Ngưng Nguyệt nói.

Đương nhiên Tô Thị rất vui lòng, nhưng nàng nhìn thấy rất nhiều ảnh trong phòng khách. Ảnh cả nhà Nguyệt tỷ, cả nhà Chu Tự, còn có ảnh ba người Chu Tự Thu tỷ Nguyệt tỷ. Ngắm ảnh hồi lâu rồi Tô Thi lấy ra một tấm ảnh cả nhà mình đặt lên. Hoàn hảo.

Trong phòng Thu Thiển, Chu Tự nhìn giường, phát hiện đã thay chăn ga mới.

“Tối nay ta đến phòng ngươi nhé, nếu ta nói ở một mình sợ tối thì người làm thế nào?"

Thu Thiển thu dọn quần áo hỏi Chu Tự. Có những bộ quần áo mà Chu Tự cầm vào thì nàng cũng sẽ xấu hổ, tự mình thu dọn vẫn tốt hơn.

Nghe vậy, Chu Tự có chút khó xử nói:

“Chẳng phải Thu tỷ nói sợ bị cha mẹ bắt gặp à?"

Thu Thiển đặt một số bộ quần áo bình thường lên tay Chu Tự, nghiêm túc nói:

“Ngươi có thể nhắc ta bật đèn màn Chu Tự lập tức ngẩn người, nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt với vẻ mặt không còn gì để nói.

Hí hí!

Thu Thiển bật cười hai tiếng:

“Ngươi vừa mới nghĩ gì thế hả?"

Thu dọn gần hết quần áo, Chu Tự và Thu tỷ mang theo quần áo đến phòng của hắn. Vừa vào phòng, Thu Thiển đã chỉ vào ngăn kéo bên trong tủ quần áo nói:

“Sau này ta dùng ngăn tủ đó, ngươi không được mở lung tung đâu đấy"

Trong nháy mắt, Chu Tự liền biết bên trong có gì, chỉ có thể ồ một tiếng, cũng chẳng phải hắn chưa từng thấy những thứ lòe loẹt sặc sỡ. Hắn đã từng mở xem ở nhà Thu tỷ.

Thu Thiển nhìn tủ quần áo của Chu Tự, nghi hoặc nói:

“Hình như ngươi có rất ít quần áo"

“Đúng vậy, ta rất ít mua quần áo, cả năm thay giặt hai ba bộ là được rồi.

Chu Tự đẩy quần áo của mình sang một bên, nói tiếp:

“Xem ra có không ít, thực ra đều là quần áo trước đây, bây giờ không mặc nữa. Thu dọn xong chắc chỉ còn lại mấy bộ thôi"

Hắn đặt quần áo của Thu tỷ sang bên cạnh.

Thu tỷ để quần áo đã gấp gọn vào trong tủ, đều là một số bộ mặc cho Chu Tự xem. Những bộ quần áo đó mà treo lên giá thì rất là ngại.

“Vậy mà cứ hay mua quần áo cho ta?"

Thu Thiển hỏi.

“Nhưng đều là ngươi mặc cho ta xem, còn vui hơn là mua cho ta"

Chu Tự cười nói.

Thu tỷ mặc bộ nào cũng rất đẹp.

1117 chữ