“Từ nhỏ đến lớn ngươi không thường xuyên chọc giận mẹ ngươi thật chứ?"
Đến Biên Giới Thành, Thu Thiển tò mò hỏi, vừa nói còn vừa gạt lá cây trên vai Chu Tự.
“Không mà, ngoại trừ năm thứ hai bị đánh một trận, thì ta rất ít bị đánh"
Chu Tự suy nghĩ nói:
“Hồi nhỏ ta học rất giỏi, không hút thuốc, không uống rượu, không yêu sớm, họ muốn tìm cớ cũng không tìm được.
Ngoại trừ thỉnh thoảng hơi trẻ trâu một chút, thì không nhắc đến.
“Sáu mươi cân có phải rất nặng không?"
Thu tỷ lại hỏi Chu Tự với vẻ mặt nghiêm túc.
“Có lẽ là cân nặng tiêu chuẩn chứ? Ta chỉ nhớ trước đây mẹ khoảng năm mươi năm"
Chu Tự giải thích.
“Vậy ta giữ ở mức năm mươi năm cân.
Thu Thiển nhìn chồng chưa cưới trước mặt nói:
“Có nặng quá không?"
Chu Tự lập tức lắc đầu, hơi có da có thịt, hắn cũng không thiệt. Gày gò toàn là xương có gì tốt.
Sau khi đợi Nguyệt tỷ và Tô Thi đi lên phía trước một đoạn xa, Thu Thiển mới thì thầm bên tai Chu Tự:
“Chắc chắn thịt sẽ không ở trên bụng eo, ngươi nói xem ở đâu thì tốt?"
Nghe vậy, Chư Tự cúi đầu liếc một cái, nghĩ thầm không cần có thêm thịt nữa, thế này đã rất đẹp rồi. “Không đủ to hả?"
Thu Thiển đặt tay lên ngực hỏi.
“Đủ rồi đủ rồi"
Chu Tự vội lắc đầu.
“Không đủ thì ta cũng không còn cách nào, trời sinh đã vậy?
Thu Thiển cười rồi bước lớn về phía trước.
Chu Tự cảm thấy liệu có phải Thu tỷ hiểu lầm rồi không? Ánh mắt vừa nãy là có ý hài lòng. Nhưng hắn cũng không giải thích, chỉ đi theo Thủ tỷ, kéo tay của nàng đi vào bên trong. Thu Thiển nhẹ nhàng nhảy, lại gần Chu Tự, tay trong tay vai sánh vai.
“Ngươi nói xem cô gái hoàn hảo nhất trên thế giới sẽ như thế nào?"
Thu Thiển tùy ý hỏi.
“Chắc chắn là giống như Thu tỷ"
Chu Tự trả lời.
Thu Thiển suy nghĩ:
“Ta cảm thấy phải giống như Tô Thi “Không thể chứ?"
Chu Tự kinh ngạc nói.
Nàng không phải quên cái này thì làm mất cái kia, đây là cô gái hoàn hảo ư? Thế thì trên đời còn có cô gái không hoàn hảo không? Không có, Nguyệt tỷ còn có ích hơn Tô Thị.
Nghĩ lại thì Nguyệt tỷ rất có ích, bất kể gặp chuyện gì, nàng cũng có cách. Lúc không nguy hiểm thì chỉ biết ăn, khi có nguy hiểm thì nàng sẽ vừa ăn vừa giải quyết vấn đề. Thực sự có dáng vẻ của người làm chị.
Còn tam lão bản thì sao? Nếu nàng làm chị thì không đạt tiêu chuẩn, nhưng nếu nàng làm em gái nhỏ nhất thì vẫn được. Nhưng Chu Tự hy vọng tam lão bản là chị của hắn, như vậy có thể chế giễu nàng một cách vô tình. Thể hiện bộ mặt của phe phản diện.
Bên cây bất tử.
Chu Tự thấy nhị lão bản đang chơi game, đại lão bản đang vẽ bùa. Âm Túc và Từ Từ đang cuốc đất bên cạnh, hình như muốn trồng cây gì đó, còn đang đào một cái hố trước cây bất tử.
“Nghe nói sẽ có suối bất lão, cho nên chuẩn bị trước cho nó.
Âm Túc nhỏ giọng nói.
Quyền hạn băng tuyết cũng ở bên cạnh, không ai dám lại gần. Ngoại trừ Chu Tự, họ cũng không dám đụng vào. Ba vị cẩu trưởng lão vẫn luôn ở nơi này, thỉnh thoảng chỉ điểm cho những người này. Chỉ có Hầu Trầm và Đại Địa Thần Khuyển bận rộn không ngừng nghỉ, nhưng họ đều không có chút bất mãn nào. Làm càng nhiều, càng được đi theo sau Chu Tự, bay cao chín ngàn dặm như diều gặp gió.
Sau khi nghe Đại Địa Thần Khuyển hồi báo, Thu tỷ dẫn theo mọi người bắt đầu tu luyện. Nguyệt tỷ bắt đầu đọc sách chăm chỉ, nàng sắp đọc xong rồi, đọc thêm hai ngày thì có thể ra ngoài đánh một trận sau đó chuẩn bị tăng cấp.
Chu Tự lại đi xuống thông đạo dưới lòng đất, hắn muốn đi xem tế đàn Hắc Dạ. Đại Địa Thần Khuyển nói, hình như bên đó trở nên rất nghiêm trọng.
Hiếm khi, hắn đi vào căn phòng tràn ngập khí đen, tế đàn đen xì tràn đầy tử khí, dường như là từ phía đối diện đưa tới. Đứng trên tế đàn, Chu Tự phát hiện quyền hạn trên người không thể phối hợp với tế đàn. Quan trọng nhất chắc hẳn là quyền hạn tai ương, cũng chính là lĩnh vực của tử thần.
Đứng đó một lúc, hắn phát hiện phía đối diện luôn có tiếng cầu xin truyền đến, thỉnh thoảng còn có tiếng kêu đau khổ, nhưng lại không biết cụ thể.
“Đi đâu để tìm quyền hạn tai ương?"
Chu Tự không có cách nào. Dù sao tử thần tai ương cũng không trở về, cũng không ở trong bảy cánh cửa, muốn tìm được đúng là rất khó.
“Nếu có thể biết phía đối diện là ai, có lẽ cũng có cách giải quyết, nhưng nơi này rất có thể giống Hỏa Nguyệt Cốc, người bình thường không thể biết cũng không thể lại gần.
Suy nghĩ một lúc, hắn quyết định đến ngoại thành thần vực hỏi xem sao, nhân tiện hỏi thăm ông chủ chém giá. Còn về tế đàn, khí tức chết chóc ngày càng nặng, phải bảo ba vị cẩu trưởng lão trấn áp giúp. Sau đó nghĩ cách giúp họ giải quyết vấn đề.
Hắn đi ra bên ngoài, ngồi phía sau Thu Thiển. Chu Tự tiến vào ngoại thành thần vực.
Đi vào nơi này, hắn phát hiện ông chủ chém giá và Bách Mạch tiên tử đều có mặt. Họ còn đang bày quán, nhưng tinh thần của ông chủ chém giá không tốt lắm.
“Ông chủ, ngươi làm sao vậy?"
Chu Tự biết nhưng vẫn hỏi.
Nghe vậy, ông chủ chém giá mới nhìn sang Chu Tự, bất lực nói:
“Hôm nay ta gặp hai vị khách rất nhiệt tình, nhiệt tình đến mức khiến ta khó chịu.
“Không sao, ta cũng rất nhiệt tình, hôm nay bán cái gì, ta mua"
Chu Tự chột dạ nói.
Nhưng ông chủ chém giá cứ nhìn chằm chằm Chu Tự, ánh mắt không thân thiện. Bách Mạch tiên tử nghi hoặc, nhưng tiếp tục xem kịch.
1121 chữ