“Họ có tu vi thế nào?"
Thất Thiên tò mò hỏi. Nàng rất ít bị tấn công, khi còn ở tháp Thất Thiên, không ai dám đến tấn công, cho nên nàng cũng tò mò.
Chu Tự suy nghĩ cẩn thận nói:
“Lần trước không có ai là thượng tam phẩm, lần này không biết có hay không, có lẽ sẽ có đấy.
“Nếu chỉ là thượng tam phẩm bình thường, chúng ta có gì phải để ý?"
Thất Thiên nhìn về phía ba vị cẩu trưởng lão nói:
“Ba vị cẩu trưởng lão có thể đánh thắng họ"
“Dựa vào bản thân mới có cơm no áo ấm.
Chu Tự nghiêm túc nói. Đúng, hắn đang muốn ra tay.
“Chẳng phải nói là hai ngày nay à?"
Thất Thiên nhìn ra bên ngoài nói:
“Sao hôm nay đã có người đến rồi?"
Nghe vậy Chu Tự tỏ vẻ mặt kinh ngạc, Chu Ngưng Nguyệt đang đọc sách cũng ngẩng đầu lên. Nàng đặt sách xuống, cầm trái cây trên bàn lên, cắn một miếng:
“Đánh đến rồi hả?"
Ba vị cẩu trưởng lão nhìn ra bên ngoài, phát hiện đúng là có người lại gần, rất đông, thực lực cũng không kém.
“Nhanh đến thế hả?"
Chu Tự bất ngờ, nhưng cũng chẳng để ý:
“Cũng tốt, đánh xong là có thể ăn cơm rồi"
Nói xong hắn liền muốn đi ra bên ngoài, định một mình chống lại ngàn người. Nhưng vừa bước được hai bước, Thu Thiển đột nhiên dừng tu luyện, nàng cũng cảm nhận được sự biến hóa to lớn nên cất khóa trong tay đi.
Những người khác cũng thức tỉnh theo.
“Xảy ra chuyện gì thế?"
Thu Thiển nhìn về phía Chu Tự hỏi. Những người khác cũng tỏ vẻ mặt bất ngờ. Xảy ra chuyện ư?
“Có người đến tấn công, chúng ta đang định ứng chiến"
Thất Thiên nói.
“Tấn...tấn công?"
Âm Túc hơi lo lắng. Nàng chưa từng trải qua việc như này. Đừng nói là nàng, những người khác cũng chưa từng trải qua. Sắc mặt Minh Nam Sở và Hàn Sơn cũng nghiêm trọng.
Tô Thi trong vẻ nghiêm trọng còn có chút vui mừng, nàng hy vọng Minh Nam Sở và Hàn Tô cho nàng bổ đao xử lý dã quái.
Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm có chút tê dại da đầu, họ sợ Thánh Tử lại đọc Ma Đạo Văn Thư, đúng là ác mộng.
“Bây giờ phải ứng chiến à?"
Từ Từ hỏi.
“Vào thành xem sao trước đã"
Chu Ngưng Nguyệt bưng đĩa trái cây bắt đầu hành động.
“Nguyệt tỷ"
Thu Thiển gọi một tiếng, thấy Nguyệt tỷ nghi hoặc, nàng chỉ sang hướng khác nói:
“Bên đó"
Chu Ngưng Nguyệt quay đầu nhìn về hướng Thu Thiển chỉ.
“Vừa hay ta đã vẽ rất nhiều lá bùa.
Hàn Tô cũng hoạt động người theo.
“Ta cũng chuẩn bị sẵn sàng rồi.
Minh Nam Sở rất muốn hành động.
Yên lặng lâu như vậy, họ rất ít gặp phải chuyện gì, đương nhiên bây giờ rất muốn ra tay. Thanh Thành thỉnh thoảng xuất hiện hung thú, đã không đủ cho họ luyện tay rồi.
“Nhớ nhường ta bổ đao đấy.
Tô Thi lập tức nói.
Âm Túc và Từ Từ cảm thấy những người này khá vui vẻ, họ thì khá bình thường. Nhưng cũng biết đám người Hàn Tô thường xuyên làm việc, cho nên lúc này bình tĩnh rất nhiều. Nói thẳng ra là hai người họ cũng chưa phải gặp chuyện đời gì.
Chẳng mấy khi đám người Chu Tự đi lên trên thành. Cúi đầu nhìn lại, phát hiện bầu trời phía xa không biết bị màn đêm bao phủ từ lúc nào, dường như bên trong có thứ gì xuất hiện. Rất nhanh một con quái vật hình thù kỳ dị dẫm chân lên hoa bỉ ngạn từ bóng tối đi ra.
Khoảnh khắc Tô Thi nhìn thấy, liền kinh hãi hô lên:
“Ta từng thấy con quái vật này"
“Hành giả Hắc Dạ, Dạ Xoa"
Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn trái cây vừa nói.
“Quả nhiên là người của Nữ Thần Bóng Tối.
Chu Tự không bất ngờ.
Đêm tối là một nơi đặc biệt, Dạ Xoa là sinh vật của nơi đó. Nghe nói vùng bóng tối đặc biệt này cùng xuất hiện với Nữ Thần Bóng Tối. Cho nên Dạ Xoa đến, gần như có thể nhận định là người của Nữ Thần Bóng Tối, ít nhất cũng là người có quyền hạn bóng tối. Đây là điều mà họ tìm hiểu được sau này.
“Có vẻ không mạnh lắm thì phải?"
Minh Nam Sở hỏi.
“Phía sau càng lúc càng mạnh"
Hàn Tô nhắc nhở nói. Minh Nam Sở gật đầu tiếp tục nói:
“Vậy thì chúng ta ra tay trước."
Mấy người họ là hạ tam phẩm, ra tay trước cũng không có gì đáng trách. Thu Thiển chắc chắn sẽ không ra tay, vì nàng có thể triệu hồi quyền trượng bất cứ lúc nào. Nhưng Chu Tự lại ngăn cản họ. Mấy người khó hiểu, là vấn đề gì không?
“Lúc này nên dùng bộ đồ để dọa bọn chúng"
Chu Tự có lòng tốt nhắc nhở nói.
Mọi người nghĩ cũng phải, dù sao cũng có hiệu quả trong bảy ngày, họ đến nhà Từ Từ cũng có thể dùng tiếp.
Sau đó Từ Từ, Âm Túc, Hàn Tô, Tô Thị, Minh Nam Sở đều lấy hạt trân châu ra.
Lúc này, Dạ Xọa cũng không ngừng xuất hiện, ào ào như sóng dữ.
Thấy nhiều dạ xoa như vậy, mấy người Minh Nam Sở không hề do dự, bóp nát hạt trân châu.
Ẩm!
Năm luồng kim quang vút lên trời, sau đó hóa thành các bộ áp giáp. Ngay sau đó áo giáp rơi xuống, từ bốn phương tám hướng vút thẳng về phía người bóp nát trân châu, kim quang lóe lên, năm người đi giày màu vàng, vươn tay ra là bao cổ tay màu vàng, hào quang lấp lánh khắp người, toàn thân phủ áo giáp. Trong nháy mắt, toàn thân họ được phủ áo giáp, thậm chí còn có vũ khí. Biến hình xong, mọi người đều lấp lánh ánh vàng, chỉ một mình Tô Thi có ngọn lửa quanh người giống như phượng hoàng lửa. Áo giáp của nàng khác với những người khác. Nhưng khí thế giống nhau.
1114 chữ