Lúc này trong đêm tối hình như có một ánh mắt xuất hiện nhìn thẳng Biên Giới Thành. "Ő?"
Tô Trần cười như không cười nói:
“Thượng tam phẩm cũng đến rồi, hắn cảm thấy người họ Chu già rồi chăng?” “Hừ"
Chu Nhiên hừ lạnh lùng nói:
“Chúng ta hơn kém nhau mấy tuổi hả? Ta già rồi, chẳng lẽ ngươi còn trẻ chắc?” “Không thể nói như vậy"
Tô Trần không tỏ ra yếu thế nói:
“Có lẽ qua thời gian nữa ngươi làm ông nội rồi, vừa nghe là biết già hơn ta “Chắc hẳn chỉ là tam phẩm, không tính là gì, tộc Đại Địa Thần Khuyển còn ở đó, có lẽ họ sẽ ra tay"
Liễu Nam Tư cũng không lo lắng.
“Chẳng phải Đại Địa Thần Khuyển vẫn luôn ở thế trung lập à?"
Liễu Bắc Uyển hỏi.
“Cứ xem tiếp đi rồi sẽ biết, xem nhân vật phản diện này có thể giữ được thành không"
Chu Nhiên uống trà nói.
Họ ăn lạc uống trà, đêm nay lại uống rượu.
“Nhân vật phản diện ư?"
Tô Trần có chút tò mò.
“Ừm, ngày nào Chu Tự cũng nói mình là tiểu boss ma đạo, chỉ sợ cha hắn truyền lại vị trí đại boss cho hắn.
Liễu Nam Tư cười nói.
“Nói như vậy thì bóng tối là chính nghĩa ư?"
Liễu Bắc Uyển lắc đầu thở dài:
“Nhìn thế nào cũng không giống"
“Không thể nói cuộc nội chiến giữa các nhân vật phản diện hả? Ai thắng mới là đại nhân vật phản diện.
Tô Trần bật cười nói.
Mọi người đều cảm thấy có lý. Họ ngồi sofa không rời mắt khỏi tivi, đều muốn biết tiếp sau sẽ như thế nào. Nếu không phải đối thủ thì càng tốt. Liễu Nam Tư cầm quả táo, lúc nào cũng có thể ra tay. Họ mới là nhân vật phản diện lớn nhất.
Lúc này Chu Tự đối mặt với vùng bóng tối, hắn có thể phát hiện rõ ràng bên đó có ánh mắt đang nhìn chằm chằm hắn. Dạ xoa phía dưới cũng đang không ngừng mạnh hơn. Mấy vị lão bản không trụ được bao lâu nữa. Lúc này Tô Thị vô cùng hưng phấn, kinh nghiệm đang dần tăng lên, bổ đao cũng không cần dùng nhiều sức. Một nhát là có thể giải quyết. Nàng cảm thấy mình có thể lên tiền tuyến giết địch. Đó đều là kinh nghiệm. Đợi nàng trở nên lợi hại, Minh Nam Sở và Hàn Tô sẽ nói, Tô Thi mới là người quan trọng nhất trong tiểu đội chúng ta.
“Đừng ảo tưởng nữa, mau bổ đao đi"
Minh Nam Sở hét to. Áp lực của họ càng lúc càng lớn, vì dạ xoa càng lúc càng mạnh.
Lúc này Chu Tự và ánh mắt đó nhìn thẳng vào nhau, không quan tâm xung quanh. Ánh mắt của họ giao nhau, khiến không khí cũng ngưng trọng hẳn lên, dường như đang âm thầm đọ sức.
Lập tức Chu Tự chậm rãi dâng lên đứng trên không trung.
Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển hơi kinh ngạc, nhưng các nàng biết, đây cuộc đọ sức giữa cường giả. Các nàng không tham dự được.
Tuy rằng bề ngoài, tu vi của Chu Tự là đấu giả thất phẩm, nhưng thực ra ẩn giấu tu vi trận linh ngũ phẩm. Tu vi chỉ là biểu hiện giả, chiếc lực thực sự của Chu Tự đã bước vào tam phẩm.
“Xem ra người phía dưới có chút khó khăn rồi"
Chu Ngưng Nguyệt nhìn đám người Minh Nam Sở vất vả, nói với Đại Địa Thần Khuyển:
“Chó con, các ngươi xuống hỗ trợ đi, một người giúp đánh dạ xoa tàn phế, một người giúp ngưng tụ dạ xoa Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trần không do dự, trực tiếp nhảy xuống tham gia trận chiến. Chu Ngưng Nguyệt lấy ra một vài quân cờ, sau đó vùng ra, quân cờ cắm vào phù trận. Trong nháy mắt, phù trận mở rộng, uy lực trở nên mạnh hơn.
Sau đó Chu Ngưng Nguyệt vươn tay, phía trước nàng bắt đầu xuất hiện trận pháp dày đặc chằng chịt, giống như lập thể khái quát bốn phương tám hướng.
“Vừa hay thử trận pháp của ta.
Trong chớp mắt, trận pháp mở rộng ép cả quảng trường, bát hoang bao phủ tất cả, tất cả dạ xoa đều bị chia cắt, sau đó điều khiển. Chỉ có một phần nhỏ đi ra khỏi trận pháp, Từ Từ đi bắt lại. Điều này khiến mọi người có chút thời gian để nghỉ ngơi.
Thu Thiển thấy Âm Túc đang giúp Từ Từ trị thương, biết mở ra thuật pháp không gian rất tổn thương, sau đó quyền trượng đại địa ngưng tụ trong tay nàng.
Sau đó nàng ném đến trước mặt Âm Túc nói:
“Dùng cái này đi, rất hiệu quả đấy.
Khoảnh khắc nhận quyền trượng đại địa, Âm Túc cảm thấy sức sống đang vây quanh nàng, chỉ cần đứng trên mặt đất thì có nguồn sức mạnh cuồn cuộn không hết. Vạn vật sinh linh đều do nàng nắm giữ. Đây là sức mạnh của Thần Minh ư?
Nàng giơ quyền trượng lên, trong nháy mắt, trăm hoa mở khắp nơi, Từ Từ vốn đang mệt mỏi đau đớn, giống như được truyền sức sống. Những người khác cũng vậy. Quyền trượng đại địa này khiến tất cả mọi người cảm thấy cường mạnh.
Lúc này, Minh Nam Sở hô to:
“Bảo mẫu còn lên tiền tuyến ư? Mau tránh ra phía sau Tô Thị"
Quả nhiên, tất cả dạ xoa đều nhằm vào Âm Túc, điên cuồng tấn công.
Ba vị cẩu trưởng lão bên trên đang bối rối có nên ra tay không.
“Cứ đợi đi, ra tay thì chắc chắn rồi, nhưng phải đợi đến lúc chúng ta buộc phải ra tay"
Xích Mông nói.
Bạch Bối ngẩng đầu nhìn trời cao, có chút khó mà tin nổi:
“Thánh Tử lại đang đối đầu với thượng tam phẩm.
Những người đang xem tivi có chút sốt ruột.
“Sao còn chưa đánh? Cứ lằng nha lằng nhằng"
Chu Nhiên bất mãn nói.
“Nào, bóc hành đi"
Liễu Nam Tư mang ít nguyên liệu nấu ăn lên phòng khách, vừa làm vừa xem tivi. Chia cho mỗi người một ít hành hoặc tỏi, bắt đầu bóc.
“Thất Thiên cũng có mặt, nó bị lừa đến đó từ lúc nào thế?"
Tô Trần có chút kinh ngạc.
“Chẳng trách nhà họ Lý không cần ngươi bắt Thất Thiên về nữa. Liễu Bắc Uyển bày vẻ thì ra là thế.
1100 chữ