“Ta đi tìm ngươi ngay đây, ngươi đừng vội.
Chu Tự lên tiếng đáp lại.
“Lần đầu tiên ta thấy người vội vàng nộp mạng như ngươi.
Ánh mắt đó cảm thấy kinh ngạc. Đã yếu lại còn vội vàng muốn nộp mạng, hắn thực sư chưa thấy bao giờ.
“Hay là ngươi qua đây cũng được Chu Tự trả lời.
Như nhau thôi.
"Ha...ha."
Phía đối diện cười cười nói:
“Ta vẫn ở đây đợi ngươi thì hơn, ta muốn xem ngươi có dám tiến vào trong bóng tối không"
“Nhát gan thì nói nhát gan, nhưng không sao, ta đến đây?
Chu Tự vừa chém một đao xuống, dạ xoa bắt đầu nhanh chóng hành động.
Lúc này dạ xoa cũng bắt đầu xông về hướng Chu Tự. Chu Tự bước chân cực nhanh, chỉ một cái chạm mặt, liền giống như một luồng sáng xuyên qua tất dạ xoa xông đến. Lúc hắn đứng lại, liền ném trường đao xuống. Tất cả dạ xoa phía sau đều xuất hiện vết đao, lập tức ngã xuống.
Tô Thị nhìn đến ngây người, xử lý dã quái thật nhanh. Nàng cảm thấy mình cũng được, sau đó mở ra kim quang thần chú, hào quang lóe lên bắt đầu bổ đao. Soạt soạt soạt, tất cả dạ xoa bị nàng giết chết. Nàng càng tự tin, đặc biệt là cảm giác kinh nghiệm tăng lên nhanh chóng.
Đời này cũng chưa bổ đạo nhiều như vậy.
Đám người Hàn Tô trợn mắt trắng, cũng không để ý. Nhưng có trận pháp của Thánh Nữ hỗ trợ, thực ra họ dễ dàng hơn nhiều. Nhất là Chu Tự gia nhập cuộc chiến, phía họ bên càng thoải mái.
Nhìn số lượng lớn dạ xoa, Chu Tự cau mày, chỉ toàn là dạ xoa, hắn cảm thấy đánh không thú vị, chỉ một lúc là chém chết rồi. Nhưng xử lý dã quái mà, nên làm. Không quên tâm nguyện ban đầu.
Chu Tự bước chân ra, giống như một luồng sáng đảo quét bốn phương tám hướng. Vung trường đao trong tay, không ai chịu nổi một đòn. Chỉ một lúc sau, dạ xoa đã giảm gần một nửa, cho đến khi một con dạ xoa khổng lồ tóm lấy đạo của Chu Tự, ép hắn lui lại. Lúc này mới ảnh hưởng đến tiến độ.
“Xem ra ngươi rất bình thường"
Trong vùng bóng tối có người cười nói. Tuy trông có vẻ họ đang đọ sức với Chu Tự, nhưng trên thực tế bóng tối đã bắt đầu lan rộng, muốn tiến vào Biên Giới Thành. Một đấu giả thất phẩm nhỏ bé, làm sao có thể ảnh hưởng đến tiến độ của họ?
Nhưng khi bóng tối tới gần Biên Giới Thành khi, lại bị quyền hạn thái dương chặn lại, ấy thế mà có người có thể sử dụng quyền hạn thái dương. Điều này khiến tiến độ của chúng chậm lại, tuy quyền hạn này rất lợi hại, nhưng người nắm giữ nó lại không ổn, hoặc là bản thân quyền hạn cũng không đủ lớn, vẫn không ngăn được họ.
“Chỉ cần dạ xoa đẩy mạnh, quyền hạn thái dương quyền sẽ không có hiệu quả"
Trong đêm đen có người khinh miệt nói.
Lúc này Thu Thiển cầm quyền trượng thái dương trong tay, dốc toàn lực ngăn cản bóng tối lan rộng.
Còn những người ở ngoại thành thần vực cũng đều nhìn thấy cuộc đọ sức giữa quyền hạn. Quyền hạn bóng tối và quyền hạn thái dương.
“Rốt cuộc người của tòa thành này là ai? Họ lại nắm giữ quyền hạn thái dương và quyền hạn đại địa” Tuy rằng mọi người đều biết tòa thành này ở Thanh Thành, nhưng xem ra thành chủ không phải là Cự Phách Ma Đạo. Nếu là vậy thì cuộc chiến đấu đã kết thúc từ lâu rồi. Xem ra người giữ thành không hề yếu, còn điều động được cả quyền hạn. Cho nên là dư nghiệt của Thần Minh nào đó nắm giữ Biên Giới Thành ư? Họ không dám tin, nếu là vậy thì chẳng phải có thể hạ được tùy ý ư?
Lập tức có một số dư nghiệt Thần Minh muốn đi vào giành một ít nước xuýt ngay bây giờ. Kể cả người đang phát trực tiếp cũng hơi hối hận, không nên phát trực tiếp mới phải.
“Thật sự chỉ đơn giản như vậy không?"
Bách Mạch tiên tử nhìn về phía ông chủ chém giá.
“Cứ xem tiếp đi rồi biết, hoặc là xem xem tòng thần của thời đại Thần Minh liệu có đột ngột xuất hiện không"
Ông chủ chém giá bày hàng của hắn nói.
"Ấy"
Bách Mạch tiên tử nhìn vị trí ở giữa nói:
“Ánh sáng mà vùng bóng tối đó tấn công thay đổi rồi.
Ông chủ chém giá ngẩng đầu nhìn qua, ánh sáng lúc đầu còn sáng rõ, bây giờ đã ở nên đỏ sẫm.
Trong vùng bóng tói có người muốn để dạ xoa thúc tiến thêm một bước. Nhưng ra lệnh đã rất lâu, sao một chút tiến độ cũng không có?
Ầm!
Tiếng ầm ầm lớn vang lên.
Một thanh chiến kích đâm xuyên dạ xoa khổng lồ, hào quang đỏ sẫm lưu chuyển, dường như có hung thú đang muốn xông lên. Ánh mắt trong vùng bóng tối lại dồn lên Chu Tự. Lúc này hắn nhìn thấy toàn thân Chu Tự tỏa kim quang đi về phía Phá Thiên Chiến Kích. Khoảnh khắc hắn cầm chiến kích, một tiếng vang lớn ầm trời, một con hung thú phá mở phong ấn đảo quét tám phương.
Ầm một tiếng, tất cả dạ xoa xung quanh bị hung thú quét sạch thành tro bụi tiêu tan.
Keng!
Chu Tự rút Phá Thiên Chiến Kích ra, sau đó hào quang đỏ sẫm xuất hiện trên tay hắn, dần dần tay thế kim quang quang trên người hắn. Chỉ trong thời gian một hơi thở, kim quang trên người Chu Tự được thay thế bằng hào quang đỏ sẫm. Phía sau hắn xuất hiện mấy chữ.
“Ma là gì?"
Một giọng nói vang dày kỳ ảo vang lên.
Giống như ma thần gầm thét, dạ xoa xông đến nát vụn tại chỗ.
“Đứng giữa trời đất, không chịu nhục, không khuất phục!"
Giọng của ma thần giáng xuống, bên người Chu Tự có vòng ánh sáng trắng đen lượn quanh, khí đỏ sẫm xông về phía bóng tối. Hỗn loạn, cuồng bạo, hung tàn, tức giận, khát máu. Tất cả các khí tức đáng sợ hòa lẫn vào nhau, cuốn trôi tất cả.1093 chữ