"À, ta tìm người nghe ngóng rồi, hình như Từ gia đang chuẩn bị Thập Nhị Chi Trụ Chiến, đến lúc đó chúng ta phải đi chiếm một cái trụ. Với cả ngày kia là bắt đầu rồi"
Chu Ngưng Nguyệt nhắc nhở Chu Tự.
"Ngày kia? Mùng hai hả?"
Chu Tự suy nghĩ một chút rồi nói:
"Việc đó không quan trọng, coi như xuyên cửa nhà Từ đại ca, một buổi sáng hẳn là đủ. Cha mẹ ta cũng sẽ đi dạo chung quanh một chút, có khả năng sẽ đi nơi khác thăm vào người họ hàng"
"Họ hàng? Nhà ngươi vẫn còn có họ hàng cơ à?"
Chu Ngưng Nguyệt hoảng sợ nói.
"Vẫn phải có hàng xóm cũ chứ. Cha mẹ ngươi có thân thích gì không?"
Chu Tự hỏi ngược lại.
"Có người thân máu mủ ở tại nhà rồi, bạn bè gì đó thì không biết có hay không Chu Ngưng Nguyệt lắc đầu.
Cha mẹ của Nguyệt tỷ sống quá lâu, Chu Tự hoàn toàn không hiểu.
Nhưng hai mươi năm nay, cha mẹ của hắn đều ở quanh Thanh Thành, nên Chu Tự hiểu được.
Vào lúc họ đang nói chuyện với nhau, trên người Thu Thiển đột nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng.
Sức mạnh đang không ngừng tăng cao.
"Sắp thăng cấp rồi"
Chu Ngưng Nguyệt ném hột táo vào thùng rác, sau đó bố trí trận pháp xung quanh, ngăn cách với đám người Tô Thi.
Phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Chu Tự cũng để ý nhìn xem, Thu tỷ thường xuyên nói thăng cấp không phải chuyện đơn giản.
"Nguyệt tỷ, không có vấn đề chứ?"
Hắn hỏi.
"Có thể có vấn đề gì? Lúc ngươi thăng cấp có vấn đề không?"
Chu Ngưng Nguyệt ngồi ở một bên ăn hoa quả, đáp.
"Có đó, Ma Chủng nứt ra Chu Tự trả lời.
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
Sự thật chứng minh, Thu Thiển thăng cấp không có vấn đề gì.
Dù đến chạng vạng tối mới thăng cấp thành công, nhưng vẫn an toàn tiến vào trung tam phẩm.
Đám người Tô Thi rất kinh ngạc.
Phải biết Thần Nữ thăng thành Đấu Giả thất phẩm mới chưa tới nửa năm, giờ đã là Giai Linh lục phẩm.
Nhất là qua một thời gian nữa, bọn họ cũng có khả năng tiến vào Giai Linh lục phẩm, như đang nằm mơ vậy.
"Thu tỷ cảm thấy sao?"
Chu Tự đi tới bên cạnh Thu Thiển, hỏi.
"Cảm giác khống chế sức mạnh tốt hơn, với cả cũng mạnh hơn rất nhiều. Cũng có thể điều động càng nhiều Thần Lực, những cái khác thì không có"
Thu Thiển cẩn thận cảm giác, sau đó kết luận.
"Quyền hành có biến hóa gì không?" Chu Ngưng Nguyệt lên tiếng.
Nói rồi nàng lấy ra hai cái quả quýt:
"Quả nào ngọt?"
"Nữ thần Đại Địa nói ta không có quyền hành Vận May Thu Thiển trả lời.
"Có lẽ nàng không phát hiện ra, với cả không kế thừa không có nghĩa là không thể có"
Chu Ngưng Nguyệt vẫn cảm thấy Thu Thiển có quyền hành Vận May.
Sau đó Thu Thiển chọn ra một trong hai quả táo.Quả chọn thì Chu Ngưng Nguyệt để mình ăn, không được chọn thì nàng cho Chu Tự.
Chu Tự lột vỏ quả quýt ăn một miếng trong sự nghi hoặc, rồi hoảng sợ nói:
"Ngọt thế?"
"Quả này của ta cũng rất ngọt"
Chu Ngưng Nguyệt đáp.
Có điều nàng vẫn tò mò quả của Chu Tự ngọt tới cỡ nào, rồi ăn một múi, dáng vẻ hưng phấn lập tức tụt xuống.
Nhưng là mặt nàng vẫn không đổi sắc nhai hai cái, rồi nuốt.
Thu Thiển và Tô Thi thấy mà tò mò, Nguyệt tỷ sao thế?
Sau đó các nàng cầm quả quýt của Chu Tự ăn một miếng.
Chu Tự nhìn xem dáng vẻ nhăn nhó của các nàng, lâm vào trầm tư.
Đắc tội với Thu tỷ sẽ không có kết cục tốt, đắc tội với Nguyệt tỷ thì sẽ thế nào nhỉ?
Nói mới nhớ vẫn chưa từng đắc tội lần nào.
Rất nhanh, hắn đã được biết.
"Tiền mừng tuổi mười đồng?"
Về đến nhà Chu Tự nhìn xem xong bao lì xì đựng tiền mừng tuổi của mình, không dám tin mà nói.
Ngày trước đều là năm trăm mười tệ..
"Tiền của ngươi đều cho mấy đứa Tiểu Nguyệt mua hoa quả còn gì? Cha mới đưa cho bọn họ luôn, bao lì xì này để tượng trưng là được rồi, tránh để ngươi đi mua hoa quả đều chua Chu Nhiên nói một cách nghiêm túc..
Chu Tự:
"..."
Không phải thế chứ.
Chu Tự cảm thấy năm nay là năm hạn của hắn rồi.
Không nói được gì, còn bị hội đồng chết.
Sau bữa cơm chiều, trời đã tối, mấy người nhóm Tô Thi cầm một đống pháo hoa muốn ra ngoài chơi.
Đừng nói là Chu Tự, bốn người lớn kia cũng đi cùng ra.
Bùm...bùm!
"Oa! Đẹp quá"
Tô Thi vui vẻ hô lên.
Nàng phát hiện đích thân đốt pháo hoa là vui nhất.
Đốt kiểu thường xong, họ còn đốt pháo hoa hạt.
Thu Thiển cũng rất hưng phấn, nàng chưa từng ăn tết thế này.
Chu Ngưng Nguyệt nói mình không phải trẻ con nhưng cũng rất hào hứng, đây cũng là lần đầu tiên nàng ăn tết kiểu này.
Chu Tự cũng đốt mấy cái pháo hoa, còn ném đi mấy cái pháo vào trong nước.
Khỏi nói, thú vị cỡ nào.
Khi còn bé thường hay chơi, khi đó nổ rất nhiều cái chai. Vẫn nhớ có một lần hắn làm nổ vào tay mình, đau cực kỳ.
"Nguyệt tỷ Nguyệt tỷ, cái này, cái này trông đẹp lắm này Tô Thi gọi Chu Ngưng Nguyệt cùng nhau đốt pháo. Thu Thiển đi tới bên cạnh Chu Tự, cười nói:
"Chúng ta chơi cái gì đây?"
Chu Tự chớp mắt nhìn, hắn nhớ tới quá khứ, rất nhiều lúc đều chỉ có một mình, thỉnh thoảng cùng chơi đùa với đám trẻ hàng xóm.
Bây giờ đột nhiên cảm thấy nhiều người thật tốt, còn có Thu tỷ... cô vợ đẹp thế này.
Ấy?
Thê tử?
Chu Tự đột nhiên bừng tỉnh, thì ra mình đã không còn là trẻ con nữa.
Có điều hắn vẫn rất hưng phấn dẫn Thu tỷ cùng nhau đốt pháo hoa.
Thần Vận Mệnh đứng ở trước cửa sổ sát đất, nhìn Thanh Thành phồn hoa và náo nhiệt. Pháo hoa bên ngoài nổi khắp bốn phía, mà trong phòng của hắn lại lặng ngắt như tờ.
Trong phòng chỉ có Dương Siêu đang giúp hắn chuẩn bị bữa tối. Mỗi lần ăn tết, nhà hắn đều là lạnh lẽo thế này.
1169 chữ