Từ gia.
Từ gia tộc trưởng đứng ở trước cửa nghênh đón mọi người. Phải biết những người hôm nay tới đây đều có thế lực đáng gờm.
Từ Tuyền phóng mắt ra xa rồi hỏi Từ Cư Cừu bên cạnh mình:
"Từ Từ về chưa?"
"Đã sắp xếp người, ngày mai mới đi đón"
Từ Cư Cừu trả lời.
"Ngươi liên lạc với hắn rồi à?"
Từ Tuyền hỏi tiếp.
"Đã báo với hắn rồi, hắn nói có thể còn dẫn theo mấy người bạn tới đây.
Từ Cư Cừu gật đầu trả lời.
"Bạn ư?"
Từ Tuyền nhíu mày, hắn nói:
"Hắn không biết mở cánh cửa Không Gian sẽ tốn rất nhiều công lực hay sao? Phải biết lựa chọn thực lực của người đi cùng, đừng dẫn theo hết"
"...Chỉ có thể xem sao"
Từ Cư Cừu cũng không có đồng ý ngay lập tức.
Bởi vì hắn có thể đoán được đại khái người tới là ai.
Không biết có chọc tới được không.
Lúc này cổng không gian phía trước họ mở ra, mấy vị tiên tử bước từ trong đó ra ngoài.
Đi đầu là Vân Tiêu Tiên Tử.
"Hoàn cảnh của Từ gia cũng khá đấy chứ.
Vân Tiêu Tiên Tử nhìn trái nhìn phải rồi nói với vẻ hài lòng.
Đám người tộc trưởng Từ gia nhìn thấy Vân Tiêu Tiên Tử bước ra ngoài thì sắc mặt ai nấy đều kinh ngạc.
Vậy mà chưởng giáo Dạ Nguyệt Thánh Địa lại tới đây, vì sao không ai thông báo trước vậy?
Tộc trưởng Từ gia hoàn toàn không đủ tư cách để nghênh đón nhân vật như thế này.
Nhất định phải do đệ nhất trưởng lão Từ gia phụ trách.
"Mau thông báo cho đại trưởng lão đi"
Từ Tuyền vội vàng sai Từ Cư Cừu đi vào gọi người tới.
"Không cần, ta chỉ là lâm thời quyết định tới mà thôi, dẫn bọn ta tới nơi nghỉ ngơi là được rồi.
Vân Tiêu Tiên Tử xua tay, sau đó nàng nói với Trình tỷ:
"Trình trưởng lão đi bên này, cẩn thận dưới chân, đừng ngã. Để ta đỡ ngươi."
Trình tỷ:
"..."
Mình thật sự đã già tới mức này rồi sao?
Mà người của Từ gia thấy vậy cũng ngây ngẩn cả ra, người thế nào mới đáng để chưởng giáo Dạ Nguyệt Thánh Địa phải làm thế?
Vị này chính là cường giả chân chính, nghe nói ngoại trừ Thiên Nữ khai tông và đại trưởng lão khai tông ra thì đây là người mạnh nhất.
Từ Tuyền tự mình đưa người đến khu vực nghỉ ngơi.
"Lại nói đoạt thập nhị chi trụ thế nào đây?"
Trên đường, Trình trưởng lão hỏi.
"Quý phái có thể phân chia trực tiếp, không cần tranh đoạt.
Từ Tuyền cười nói.
Loại người cấp này cũng tới đây rồi, còn cướp cái gì nữa?
"Giới hạn cao nhất có thể tham chiến là cấp gì?"
Vân Tiêu tiền tử hỏi.
Đối với vấn đề của những người này, Từ Tuyền không dám khinh thường, hắn cúi đầu thận trọng đáp:
"Về lý luận là Nguyên Linh tứ phẩm, nhưng muốn nâng lên tam phẩm cũng được.
Vân Tiêu tiên tử khẽ gật đầu, mỉm cười nói với Trình tỷ:
"Ta nói mà, đưa người tam phẩm theo không có gì không tốt"
"Tiền bối, ngày mai chừng nào thì bắt đầu?"
Dao Di Thiên Nữ hỏi.
"Tầm mười giờ, đêm nay hẳn là có thể xác định được vị trí của thập nhị chỉ trụ Từ Tuyền cũng không dám thờ ơ.
Vị tiên tử này còn tuổi nhỏ nhưng một thân tu vi nếu so ra phải vượt qua cả trưởng lão bình thường trong tộc họ.
Thêm vài năm nữa, chính hắn cũng chưa chắc đã là đối thủ của vị Thiên Nữ này.
Thiên Nữ thánh địa Dạ Nguyệt, gần như là người có tố chất nhất.
Tương lai khả năng cao sẽ là chưởng giáo của thánh địa.
Đưa những người này đến chỗ nghỉ ngơi xong, thân là tộc trưởng, Từ Tuyền lại tiếp tục đi tới cửa nghênh đón khách quý.
Lúc hắn đi ra, lại có một vị tiên tử đứng trước cửa, nàng mặc toàn thân áo trắng, vẻ mặt lạnh nhạt, mái tóc được búi lên cài trâm đơn giản, mỹ mạo phi thường.
Bên cạnh là một vị tiên tử khác, lấy vị tiên tử này làm trung tâm.
Là tiền bối của Tiên Vân Các.
"Tộc trưởng, đây là..."
Từ Cư Cừu có chút khó xử nói:
"Ta đã kêu Tam trưởng lão rồi, đây căn bản không phải người chúng ta có thể tiếp đãi Tại sao người không có trong danh sách cũng tới? Từ Tuyền lần đầu tiên cảm giác sự nghênh ngang của môn phái lớn.
Hắn không dám nghĩ nhiều, vội vàng đến trước mặt đối phương, cung kính nói:
"Vãn bối Từ Tuyền tham kiến tiền bối Hạ Song"
"Không cần để ý, ta chỉ ở đây chờ người mà thôi.
Hạ Song bình tĩnh nói.
Tiên tử còn lại cũng tò mò nhìn phương xa, dường như rất muốn nhìn dáng vẻ người đang tới một chút.
Lúc này đằng xa có người đang ngự kiếm bay tới.
Có tất cả bốn người.
Dẫn đầu là Nguyên Linh tứ phẩm, thoáng có dấu hiệu đột phá.
Nhìn thấy đối phương, Từ Tuyền cũng cảm thấy kinh ngạc, tuổi còn trẻ mà tu vi đã cao như thế.
Lại nhìn vị tiên tử bên cạnh hắn, xung quanh có hoa sen như ẩn như hiện, có đạo ý biến hoá khôn lường.
Nữ tử này...cũng khiến người ta chấn kinh.
Còn hai người khác, dù cũng không kém nhưng so với hai vị này rõ ràng bình thường hơn nhiều.
Người tới đương nhiên là bốn người Ân Chí Viễn.
"Sư nương"
Ân Chí Viễn đáp xuống trước mặt Hạ Song, cung kính nói.
"Tiền bối"
Thiên Vân Y Y cũng vấn an.
An Khách theo đến săn tin tức tự nhiên cũng cung kính hành lễ.
Chỉ có Miêu Khả An ở sau lưng Ân Chí Viễn là nhìn chằm chằm Hạ Song, quay ngoắt đầu bộ dạng không chịu vấn an.
Hạ Song cũng không tức giận, mà đưa tay kéo con gái mình đến bên người, ôn hòa nói:
"Đã cao ngang ngửa mẫu thân rồi, có nhớ mẫu thân không?"
"Có nhớ"
Miêu Khả An nói thành thật.
1102 chữ