Cười hai tiếng, Hạ Song nhìn hướng lúc Ân Chí Viễn đến, cuối cùng mới có chút thất vọng cụp mắt, định đi vào bên trong.
"Chờ một chút Ân Chí Viễn đột nhiên lên tiếng gọi sư nương lại:
"Chờ thêm một lúc.
Người của Tiên Vân Các nhìn Miêu Khả An, dường như đã mong đợi rất lâu.
Đây chính là con gái của sư thúc?
Quả thật có chút giống.
Nhưng các nàng cũng rất nghi hoặc, bây giờ chờ cái gì.
Đúng lúc các nàng muốn hỏi một chút, đột nhiên có một vị nam tử trung niên xuất hiện ở nơi chân trời.
Sự xuất hiện của hắn dường như chấn động không gian xung quanh.
Các nàng đang nghi hoặc người đến là ai, thì nghe sư thúc hừ lạnh:
"Chúng ta đi vào đi"
Nói rồi bèn kéo Miêu Khả An trực tiếp đi vào bên trong.
Từ Tuyền họ cũng hơi chết lặng, vẫn nên để Đại trưởng lão tới đón tiếp đi.
Sau đó người Ma môn cùng Thập Nhị Tịnh Đường cũng tới, không có đại nhân vật nào tới theo họ.
Dẫn đầu là Tiêu Diệp của Ma môn Thiên Vương điện cùng Thiên Lôi điện Ma Kiếm Không Minh, dẫn đầu Thập Nhị Tịnh Đường vẫn là Long Bồng vừa mới xuất quan không bao lâu.
Chung Hổ và Bạch Cẩm cũng theo tới.
Họ chính là muốn đến Từ gia xem xem.
Từ gia ở địa giới đạo tu, tới là đã nể mặt lắm rồi.
Thượng tam phẩm căn bản sẽ không tới.
"Sư huynh cảm thấy liệu bên đạo tu có cường giả đến không?"
Bạch Cẩm hỏi Chung Hổ.
"Bình thường thì sẽ không, nhưng biết đâu đấy, chuyện gì cũng có thể xảy ra"
Chung Hổ bình tĩnh nói.
Hắn đã thành công tiến vào trung tam phẩm.
Cũng coi như có vận khí, nhiều lần hưởng ân huệ của Thánh Tử nên mới có thành tựu này.
"Có cường giả đến, lần này phải cẩn thận một chút"
Long Bồng đột nhiên nhắc nhở.
"Nghe nói có rất nhiều cường giả của thánh địa Dạ Nguyệt tới"
Long Ân Hồng theo bên cạnh Long Bồng nhắc nhở.
Đám người Ma môn ngơ ra.
Long Ân Hồng giải thích:
"Ta có quen Dao Di Thiên Nữ, nàng nói vậy, hình như sư phụ của nàng tới. Còn có Thiên Vân Y Y cũng tới, nghe nói vị phong chủ nào đó cũng tới"
"Làm sao có thể?"
Ma Kiếm Không Minh khó mà tin được thốt lên:
"Sư phụ của Dao Di Thiên Nữ là chưởng giáo của thánh địa Dạ Nguyệt, cho Từ gia trăm cái mặt mũi nàng cũng không thể nào đích thân đến. Còn có phong chủ của Thiên Vân Đạo Tông, mặt mũi Từ gia ở đâu ra, có thể khiến Thiên Vân Đạo Tông đến đây?"
"Tin hay không tùy các ngươi, dù sao ta cũng tin.
Long Bồng tức giận nói.
Long Ân Hồng là người Long Đường họ, còn lừa các ngươi hay sao?
Long Ân Hồng thấy Long Bồng nhíu mày, nàng cảm giác vị sư huynh này vốn không phải nói đỡ cho nàng.
"Cái này chẳng có gì, đám tiền bối họ không đến mức ra tay với chúng ta, chỉ sợ trong đám cùng lứa có thiên kiêu nào đó nhảy ra"
Sắc mặt Tiêu Diệp hơi tái.
Thiên kiêu cùng thế hệ, không phải thiên kiêu cùng tuổi.
Mà những người này ai ai cũng đều là thiên kiêu, được họ gọi là thiên kiêu, tự nhiên chính là thiên kiêu tuyệt thế.
Toàn bộ tu chân giới, trước mắt chỉ có hai người phù hợp.
Đạo Tử Đạo Tông, Thánh Tử Ma Đạo.
Những thiên kiêu tứ phẩm như Long Bồng, gần như đều nếm trải thua thiệt dưới tay hai người kia.
Tóm lại rất đáng sợ.
Đừng gặp phải người nào hết.
Chạng vạng tối, Chu Tự bị quái vật phó bản đánh ra cùng Thu Thiển và Nguyệt tỷ đi vào Đại Địa Chi Môn.
Dù nữ thần Đại Địa không cố ý tạo áp lực nhưng các nàng đi vào cũng vẫn không dễ dàng.
Áp lực quyền hành khiến các nàng có chút khó chịu.
Mà Chu Tự còn dùng Vĩnh Ám Chi Nhẫn xua đuổi quyền hành, lại thêm có hạt giống quyền hành Đại Địa che chở.
"Người khác vốn không thể vào được nơi này sao?"
Thu Thiển tò mò hỏi.
"Có lẽ không dễ dàng, không biết thượng tam phẩm thì thế nào"
Chu Ngưng Nguyệt ngoạm miếng táo lớn, nhồm nhoàm nói.
Táo này ngọt thật.
"Ba vị Cẩu trưởng lão cũng không vào được"
Chu Tự nói.
Nghe vậy hai người đều nhìn Chu Tự.
Cho nên sao ngươi lại có thể đi vào được?
Rất nhanh họ đã đến dưới gốc đại thụ, chỗ này chính là nơi nữ thần Đại Địa say giấc nồng.
Phát giác có người đến, nữ thần Đại Địa từ từ tỉnh dậy, dụi mắt sau đó ngồi xuống.
Trong nháy mắt, khí chất bao trùm toàn thân nữ thần, thần thánh uy nghiêm.
"Lần nào cũng thấy không quen lắm, đã bị chúng ta thấy được bộ dạng lười biếng kia, sao còn phải thay đổi khí chất?"
Thu Thiển thắc mắc.
"Đây là tôn trọng cơ bản đối với danh xưng nữ thần, cũng là để người có tâm tín ngưỡng ta có chỗ dựa. Họ hi vọng ta như vậy, ta sẽ đáp lại họ, để họ an tâm"
Nữ thần Đại Địa mỉm cười.
"Không mệt sao?"
Thu Thiển hỏi.
"Mệt chứ, nhưng một mình đối mặt hết thảy, sao lại không mệt cho được? Các ngươi không có loại cảm giác này, là vì có người đang gánh vác tất cả cho các ngươi."
Nữ thần Đại Địa cười nói:
"Cho nên tuổi thơ là thời gian tốt đẹp nhất. Ta cũng có tuổi thơ, cũng lứa tuổi có bốc đồng. Lúc trước có người thân che chở, về sau đi theo chủ ta. Dưới sự che chở của chủ ta, trong thời đại Thần Minh, ta là vị thần ngây thơ lãng mạn nhất.
"Ta có sư phụ, dù sư phụ khiến cho người ta rất đau đầu, nhưng nàng chăm ta như là con gái"
Thu Thiển đáp.
Khả năng là mẹ ngươi thật ấy chứ, Chu Tự nói thầm trong bụng.
Nhưng sao mấy người này nói chuyện nặng nề thế?
Mình đến chúc tết mà.1098 chữ