Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 765: Giác Ngộ




"Cơ sở của thứ này là dựa vào bản thân của nàng ấy, thời điểm nàng hao hết sức lực chính là lúc vô lực, chúng ta sẽ liên thủ"

Một người đàn ông lớn giọng nói.

Nịnh Mông tiên tử nhìn trận pháp cảm thấy kinh hãi, không biết đối phương làm bằng cách nào?

Miêu Khả An cũng thấy vậy, trận pháp này to đến nổi khiến da dầu nàng phát run, một lục phẩm Giai Linh sao có thể điều khiển được?

Nàng đã hiểu tại sao sư huynh lại để nàng đến đây, chênh lệch này quả thật khiến người ta chấn động.

Thiên kiêu...

Đối mặt với cấp bậc thiên kiêu này, Miêu Khả An không hề tuyệt vọng, mà muốn phá vỡ trói buộc.

Nhất thời tất cả mọi người đều muốn xem rốt cuộc giữa bản thân với thiên kiêu chân chính thua kém bao nhiêu.

Chung Hổ đã hiểu rồi, cái người này...

Chắc chắn là người kia.

Nhưng hắn không chút e ngại, cũng không mảy may nương tay.

Trận chiến này có vẻ rất quan trọng với đối phương, nương tay có nghĩa là phá hư cơ hội thăng cấp của đối phương.

Giờ phút này, da Chung Hổ xuất hiện vảy, tính đột phá trong sức mạnh của hắn ngày càng gia tăng, đây là tiết tấu muốn liều mạng.

Gầm...

Một tiếng gầm kinh động đến mọi người xung quanh.

Ầm!

Vuốt hổ vừa xuất hiện, xung quanh trận pháp không ngừng tán loạn, thế đứng như chẻ tre của hắn xông thẳng đến Chu Ngưng Nguyệt.

Thấy Chung Hổ bán mạng như vậy, Chu Ngưng Nguyệt cười:

"Đến đúng lúc lắm.

Chu Ngưng Nguyệt tâm thần hợp nhất, ánh vàng đột ngột hiện lên, sau lưng xuất hiện một bóng hình to lớn, một chưởng đánh về hướng Chung Hổ Phịch một tiếng, Chung Hổ miệng phun máu tươi, một đòn trọng thương, nhưng hắn không mảy may lùi về sau, nổi giận gầm một tiếng, pháp tướng bị phá vỡ đánh thẳng về phía Chu Ngưng Nguyệt.

Pháp tướng bị phá vỡ khiến Chu Ngưng Nguyệt có chút kinh ngạc, là do có một giao điểm sai rồi, sai lầm nhỏ ấy vậy mà nàng không hề phát hiện ra.

Nàng như thể thích đến phát điên:

"Ngươi tên Chung Hổ đúng không? Ta nhớ kĩ ngươi rồi, khó trách người đệ đệ thối kia ai không nhớ kĩ mà lại đi nhớ kĩ ngươi.

Thoại âm vừa dứt, pháp tướng một lần nữa ngưng tụ, lần này càng ngưng tụ thành thực thể hơn.

Ầm!

Pháp tướng lần nữa vung nắm đấm, đánh bay Chung Hổ ra ngoài.

Chu Ngưng Nguyệt âm thầm kêu một tiếng, sau đó khơi lên tất cả trận pháp, bắt đầu điên cuồng tấn công.

Không nhớ hậu quả chỉ muốn biết còn chỗ nào sai nữa.

Nhìn trận pháp, Ma Kiếm Không Minh toát mồ hôi lạnh, giống, giống quá đi mất.

Nhất là câu đệ đệ thối của đối phương, khiến hắn càng chắc chắn hơn.

Nhưng công lao đã bị cướp mất rồi, hắn không do dự nữa nói với Tiêu Viêm:

"Toàn lực tấn công, liều nửa cái mạng của ngươi đi"

Tiêu Viêm không hiểu tại sao, nhưng nhìn thấy Chung Hổ liều mạng như vậy hắn biết chắc chắn phải có nguyên nhân.

Không chút do dự, hắn cũng bắt đầu liều mạng tấn công.

Một bên La Tiểu Phong của Thiên Ảnh Tông cũng cảm nhận được, sau đó để người ta tranh thủ tấn công.

Ân Chí Viễn cùng Thiên Vân Y Y liếc nhìn nhau, cuối cùng vì lý do an toàn, để Miêu Khả An dốc hết sức đi cảm nhận Thiên Kiêu đích thực một chút.

Một nửa số người đang liều mạng, nhưng cũng không phá nổi trận pháp, những người khác cũng đã có ý định, họ quyết định cùng bắt tay phá vỡ bức tường cao vô tận này.

Cùng chiến với Thiên kiêu.

Họ phát hiện ra trận pháp này không phải vô địch, sẽ có vết nứt, sẽ có nhược điểm, chỉ cần bắt được cơ hội họ có thể thắng.

Những người bên cạnh đều nhìn đến ngẩn ngẩn, nhất là nhìn thấy mười một người đang liều mạng đều có loại cảm giác kích động này.

Đối mặt với Thiên kiêu, họ cũng chỉ bình thường thế thôi.

Nhưng Bạch Ngân môn chủ này thật sự quá kinh người, lại có thể mạnh đến mức này.

Bây giờ ưu thế của nàng không mạnh như vậy, nhưng sự thong dong đó là điều mà mọi người khát khao.

Cả bọn Từ gia chau mày, đến bây giờ họ vẫn không biết rốt cuộc người này là ai.

Từ Tuyền đứng ở ngoài, không khỏi xúc động, thật tốt khi bản thân không đụng đến họ.

Miêu Thiên Nguyên không giống những người khác, hắn đứng dậy, luôn nhìn chằm chằm Chu Ngưng Nguyệt khó kiềm chế được mà nói:

"Ở đâu ra một thiên tài yêu nghiệt vậy? Nhỏ tuổi như thế mà đã có thể khống chế được trận pháp đến mức này?"

Hắn ngẩng đầu nhìn Hoàng Kim môn chủ:

"Các hạ có thể bỏ qua những thứ yêu thích không? Đưa vị Bạch Ngân môn chủ này vào Thiên Vân Đạo Tông của ta? Miêu mỗ có thể toàn lực bồi dưỡng nàng. Thiên tài như vậy nếu bị mai một thì thật đáng tiếc"

Nghe vậy, Chu Tự sững sờ, bắt đầu đào người rồi sao?

Hắn nhìn Miêu Thiên Nguyên, cảm thấy đánh không lại đối phương, nhưng hắn không sợ, bản thân có hậu phương.

Nguyệt tỷ đang ra tay, không chừng những người khác là đang xem tivi, hắn đã nhìn thấu những người vô vị này rồi.

Ăn tết nhàn rỗi rồi thì buồn chán đi xem tivi.

Những dòng suy nghĩ lung tung dồn dập kéo đến, sau đó bị hắn đè xuống, thả ánh mắt lên người Miêu Thiên Nguyên:

"Tiền bối muốn nhận ta làm Bạch Ngân môn chủ sao? Xin hỏi thân phận của tiền bối ở Thiên Vân Đạo Tông?"

"Thái cực phong phong chủ, Miêu Thiên Nguyên"

Miêu Thiên Nguyên tự tin nói.

Thân là nhất phong phong chủ ở giới tu chân này có địa vị vô cùng cao.

Những người khác có chút ngưỡng mộ, Thiên Vân Đạo Tông mạnh như nào mọi người đều biết, có thể bái nhập vào chính là ước mơ của nhiều người.

Bây giờ Phong chủ chủ động chào mời, thậm chí còn nói sẽ toàn lực bồi dưỡng, nguyên giới tu chân này cũng không mấy ai được đãi ngộ như vậy?

Hơn nữa, Hoàng Kim môn không thể so sánh với Thiên Vân Đạo Tông được, giao người ra có thể có đầy đủ lợi ích.

1120 chữ