Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 769: Không Có Tinh Thần Ma Môn




Lúc hắn đang bàng hoàng thì lại có một nắm đấm bay đến trước mặt hắn..

Ầm!

Tiếng va chạm thật lớn, thậm chí còn có tiếng vọng lại.

Mặt Tiêu Diệp run rẩy, máu tươi từ trong miệng phun ra, từng cái răng như từng viên đạn lao vụt ra bốn phía.

Khi hắn cho rằng sẽ bị đánh bay lên trời thì cánh tay bị kéo lại, hắn bị kéo trở về.

Ngay sau đó, phần bụng nhận phải tấn công chí mạng.

Ầm!

Nhất thời tiếng xương cốt đứt gãy từ trong thân thể truyền ra, máu tươi không ngừng tràn ra.

Lần này hắn thật sự bị đánh bay ra ngoài.Nhưng không đợi hắn kịp phản ứng, sau lưng chẳng biết từ lúc nào lại xuất hiện một người, một cái khuỷu tay đánh vào lưng hắn.

Răng rắc!

Lại là tiếng xương cốt vỡ vụn.

Ầm!

Trải qua mấy lần tấn công, rốt cục Tiêu Diệp cũng bị đánh ngã xuống đất.

Trong nháy mắt, hắn nhớ lại lúc ở Thập Nhị Minh Linh Môn, cũng là bộ dạng này, bản thân không có chút lực chống đỡ nào, nắm đấm quen thuộc, cảm giác đả kích quen thuộc.

Thời khắc tử vong quen thuộc.

Nếu có thể sống sót, cả đời này hắn đều không muốn khiêu chiến người khác nữa.

Chu Tự dùng cùi chỏ đánh bại đối phương, thoáng có chút kinh ngạc nói:

"Ngươi chịu đòn rất tốt đấy, thành cái dạng này rồi mà vẫn có thể đứng lên được.

Đúng vậy, lúc này Tiêu Diệp không biết thế nào lại đứng lên.

Đừng nói Chu Tự, những nhân vật cường đại khác đều chấn động vô cùng.

Lúc này, thân thể Tiêu Diệp đã vô cùng tàn tạ, lông mày Miêu Thiên Nguyên dựng đứng, hai ba chiêu đã đánh một Nguyên Linh tứ phẩm thành cái dạng này.

Mà hắn lại không nhìn ra bất kỳ lực lượng nào, chuyện này quá đáng sợ.

Đương nhiên, Tiêu Diệp này quả là lợi hại, thân thể không còn chỗ nào nguyên vẹn, vậy mà còn có thể đứng lên, vừa mới ngã xuống chưa được một nhịp thở, hắn đã đứng lên.

Không hổ là thiên kiêu năm đó.

"Lợi hại, Tiêu Diệp này rất được nha"

Miêu Thiên Nguyên nhịn không được tán dương.

Ân Chí Viễn không nói gì, hắn cảm thấy không giống như sư phụ nghĩ.

Nhưng sự đáng sợ của Chu Tự thật sự là không kém lúc trước.

Vân Tiêu tiên tử nhìn ngây người:

"Đây là đối chiến cùng cấp sao?"

Rõ ràng là đơn phương ngược sát.

Nhưng không thể không nói Tiêu Diệp này cũng coi như một nhân vật không tồi, đã thế này rồi mà vẫn đứng dậy được.

Tam trưởng lão Từ gia Từ Thiên Phong cũng không thể không cảm khái, Ma Môn Tiêu Diệp đáng để Từ gia họ học tập.

Không ngừng vươn lên.

Người của Hợp Hoan Tông xem rất vui vẻ.

Đánh hay lắm.

Mọi người đều bị đánh, trong lòng họ mới thống khoái.

Quả nhiên, không về sớm là đúng.

Phốc- Tiêu Diệp phun ra máu tươi, đứng tại chỗ nhìn Chu Tự.

Dù thân thể đã muốn sụp đổ, máu tươi từ trong miệng không ngừng chảy ra, sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh không có biểu hiện ra chút thống khổ nào.

"Ngươi không đau sao?"

Chu Tự hơi kinh ngạc.

Thế này còn không đau? Người này chịu đòn tốt thế à?

"Không đau.

Tiêu Diệp lắc lắc đầu nói:

"Ta thổ huyết là do huyết khí quá thịnh, phun bớt ra càng khỏe mạnh hơn"

"Thật sao? Vậy ta tiếp tục đây"

Chu Tự dự định tiếp tục ra tay.

Tiêu Diệp nghe thấy câu này mặt đều bị doạ méo luôn:

"Chờ một chút"

Thấy Chu Tự không ra tay, Tiêu Diệp mới thổ huyết tiếp rồi nói:

"Các hạ thực lực vô địch thiên hạ, tu sĩ chúng ta vạn phần kính ngưỡng, ta tự biết không phải đối thủ của các hạ.

Lần này thổ huyết xong ta cảm thấy khí sắc tốt hơn nhiều. ọc-"

Máu tươi tiếp tục trào ra, Tiêu Diệp cũng không dám biểu hiện ra chút thống khổ nào:

"Lần này đa tạ các hạ xuất thủ, Ma Môn đạo ta sẽ như thiên lôi của các hạ sai đâu đánh đó, các hạ động động tay đã có thể thắng tất cả mọi người ở đây. Tiêu mỗ không dám cùng các hạ đọ sức nữa, tự nhận thua"

"Ha?"

Chu Tự kinh ngạc.

Mới thế đã nhận thua rồi?

Lúc này Tiêu Diệp gian nan nhìn về phía Ma Kiếm Không Minh trên trụ, phảng phất như nói cứu ta, không thì ta có chết cũng sẽ không bỏ qua các ngươi.

"Ngươi nhìn có chút đau đớn, cần ta hỗ trợ không?"

Chu Tự hảo tâm hỏi.

Nhưng nghe được câu này, Tiêu Diệp bị doạ đến mất hồn.

Hắn không muốn lưu lại nữa, cưỡng ép muốn bay trở về:

"Các hạ nói đùa rồi, ta không hề đau đớn, thậm chí chưa từng khoẻ như thế này. Ha ha, không làm chậm trễ thời gian của các hạ nữa"

Bay được một nửa, Ma Kiếm Không Minh mới vận dụng pháp lực đón hắn trở về.

Vừa mới trở lại vị trí, Tiêu Diệp đã muốn ngất đi.

Hắn nhìn chằm chằm Ma Kiếm Không Minh nói:

"Ngươi nói đi, có phải ngươi đã sớm nhận ra hay không?"

"Ta tưởng ngươi cũng nhận ra rồi"

Ma Kiếm Không Minh vô tội nói.

"Mấy người các ngươi, không có tinh thần Ma Đạo, không trượng nghĩa Tiêu Diệp trực tiếp ngất đi.

Mấy người Tư Yên ở bên cạnh có chút kinh ngạc, không biết những người này đang nói cái gì.

Nhưng nàng lập tức hỗ trợ chữa trị, thương tích của Tiêu Diệp sư huynh quá nặng, quá kinh khủng.

Mà hoàn toàn không nghĩ đến trả thù, thậm chí che giấu lương tâm nói không sao, còn làm thiên lôi sai đâu đánh đó.

Đây là chuyện gì?

Ma Kiếm Không Minh thở dài một tiếng nói:

"Ma Môn nghe theo ai?"

"Đương nhiên là môn chủ, dù nhiều năm rồi chẳng thấy tin tức gì của môn chủ cả"

Tư Yên tiên tử nói.

1153 chữ