Ầm!
Lý Lạc Thư bắt đầu tấn công, nhưng do quá nhiều cánh tay, nên tấn công không thể giải quyết được vấn đề.
Cuối cùng Chu Tự với Lý Lạc Thư chỉ có thể một bên tấn công một bên giành trái cây.
Quả đầu tiên Chu Tự cướp được là quả Tai Ách quyền hành.
Lấy quả này trước, cướp những quả khác sau.
Lý Lạc Thư lấy Lê Minh Chi Kiếm ra, rút kiếm chém trái cây xuống.
Vì dùng tay giành không nhanh.
Mà hắn thì am hiểu về kiếm.
Quả nhiên, tốc độ tăng lên rất nhiều.
Hắc thụ:
"..."
Mấy người này không cho ta chút mặt mũi.
Nhưng mà nó bắt đầu khô héo rồi, Lý Lạc Thư muốn một kiếm đoạt mạng của nó.
Tốc độ của Chu Tự với Lý Lạc Thư càng lúc càng nhanh, Quang thủ tức giận hổn hển nói:
“Ta thề với trời, chỉ cần lần sau ta không gặp hai ngươi, ta đồng ý giảm thọ 100 năm"
Chu Tự với Lý Lạc Thư kinh hãi. Người này chơi lớn thật.
Thập nhị chi trụ chiến.
Trong lúc Nguyệt tỷ đang đọc sách, Tô Thị vừa ăn đồ ăn vừa xem đánh nhau.
Thu Thiển đột nhiên ngẩn người ra.
Tiếp đó nàng cảm giác thần lực của mình bị lay động, sau đó tràn ra ngoài mặt, như thể đang cộng hưởng với thứ gì vậy.
Một loại không gian siêu việt, một thứ hơn cả về mặt khoảng cách, đang dẫn dắt nàng.
“Nguyệt tỷ"
Nàng lập tức kêu lên.
Chu Ngưng Nguyệt nghi hoặc nhìn về phía Thu Thiển, sau đó bị dọa một phát.
Vì bây giờ cơ thể Thu Thiển đang phát sáng, ánh sáng tựa như bóp méo cả không gian, muốn mang nàng đi.
Thấy cảnh tượng này, nàng ngay tức khắc đặt lên tay Thu Thiển đá vụn có màu sắc rực rỡ, sau đó kích hoạt trận pháp ở xung quanh.
Làm xong những việc này, nàng mới hỏi:
“Đã xảy ra chuyện gì?"
“Không biết"
Thu Thiển lắc đầu nói.
“Cảm thấy có chút mất khống chế thần lực, trong người có một loại sức mạnh đang được thức tỉnh. Hơn nữa đang dẫn ta đến chú ý một nơi nào đó.
“Không cần lo lắng, nắm chặt tay của ta, ta có sức mạnh của mẹ cho, đi đâu cũng có thể vớt ngươi trở về"
Chu Ngưng Nguyệt nắm chặt tay Thu Thiển nói tiếp:
“Bình tĩnh lại, sau đó đi theo sức mạnh của ngươi, đi xem thử nó dẫn ngươi đi làm gì"
“Được"
Thu Thiển gật đầu.
Lúc này đám Tô Thị cũng rất căng thẳng.
Chu Tự xảy ra chuyện rồi, bây giờ Thu tỷ cũng vậy.
Mà vấn đề của họ bên này, cũng bị người khác chú ý đến.
"Bên kia thì thế nào?"
Vân Tiểu tiên tử vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Nàng phát hiện những người này không mạnh nhưng lại cực đông.
"Không chắc lắm, thế nhưng đám người này đông một chút cũng là lẽ đương nhiên. Chỉ là ta không ngờ rằng sẽ nhiều như thế, xem ra lần này họ cùng lúc gặp được cả cơ hội lẫn nguy hiểm.
Trình tỷ cũng cảm khái.
Những người này mang đến cơ hội, đồng thời chắc chắn cũng sẽ có nguy hiểm.
Đồng hành cùng họ sẽ gặp rất nhiều vấn đề, nhận lợi thì đương nhiên phải cùng họ đối mặt với tai vạ.
Trình tỷ cảm thấy bản thân mình không nên đến gần nếu không chắc chắn cũng sẽ trở thành một thành viên.
Nếu nàng còn trẻ nhất định cũng muốn gia nhập, đáng tiếc nàng đã già rồi.
"Trình trưởng lão, rốt cuộc họ là ai?"
Vân Tiêu tiền tử tò mò hỏi.
Nhất là trên người nữ tử kia tản ra một luồng khí tức siêu phàm thoát tục.
Đây không phải là lực lượng trong tu chân giới, mà đó là...Thần lực.
Miêu Thiên Nguyên nhìn chằm chằm vào Thu Thiển, mày nhăn lại: "Đây là có chuyện gì vậy?"
"Lực lượng khó mà lường được, không gian tựa như đang nhảy nhót"
Hạ Song nói.
Lúc này Thu Thiển cảm giác không gian xung quanh như đang nhường đường cho nàng.
Nàng chậm rãi nhắm mắt lại, mặc cho lấy thần lực dẫn dắt, xem bản thân sẽ bị đưa đến đi đâu.
Lúc này, nàng cảm giác mình đã đi vào trong dòng không gian hỗn loạn, không gian xung quanh đang nhường đường cho nàng, thời gian dường như không còn tồn tại nữa.
Mà theo sự xuất hiện của nàng, hư vô càng sáng lên, dường như cảm thấy vô cùng thân thiết với Thu Thiển.
Mà theo nàng đến, hư vô trở nên sáng lên, tựa hồ đối với Thu Thiển cảm thấy thân thiết.
Dù Thu Thiển có phần nghi hoặc nhưng không ở lại, nàng tiếp tục đi theo chỉ dẫn.
Dòng không gian hỗn loạn sôi sục, nhưng không phải muốn ngăn cảm mà là đang...ủng hộ.
“Có chuyện gì vậy?"
Trong lòng Thu Thiển kinh ngạc.
Lúc này nàng nhìn thất một cái đồ án thật lớn.
Hoặc có thể nói là một hình ảnh.
Chính là do đám Chu Tự gửi tới.
Nơi đó có cái gì đó đang dẫn dắt nàng, dường như muốn để nàng tiến vào trong.
Nàng chậm rãi tới gần, trận pháp bắt đầu lui bước, chợt phía trước nàng xuất hiện vòng xoáy.
Sau đó nàng xuyên qua vòng xoáy, đi lên không trung.
Không biết vì sao dường như nàng có thể nhìn thấy toàn bộ đại lục, nhìn thấy họ đang tranh đấu cùng ma thú, thấy họ bị ma thú sát hại, đồng thời cũng nhìn thấy họ chiến thắng ma thú, khắp nơi tràn ngập kim quang, nhưng sau khi quét sạch ma thú kim quang liền biến mất.
Nàng trông thấy từng toà thành đang sụp đỏ, trông thấy từng người ngã xuống đất, trông thấy có người bị trọng thương, thập tử nhất sinh.
Nhất là phía dưới phế tích còn có rất nhiều người, họn bị vùi lấp, chi có thể cầu cứu trong im lặng.
Mà nàng lại có thể nghe thấy tiếng cầu cứu hết lần này đến lần khác.
Họ đang cầu cứu, đang kêu rên.
Vừa bất lực lại tuyệt vọng.
Thu Thiển không đành lòng, quyền trượng Đại địa bị nàng siết chặt trong vô thức.
Sau khi phát giác được điểm cộng hưởng của quyền hành, quyền trượng bị nàng kích hoạt, gieo sức sống xuống đại địa.
1089 chữ