Chu Tự đã hiểu ra, hắn nói ngay:
"Ngươi tìm ta là muốn truyền bá Huyết Khí Chi Pháp cho tộc nhân của ngươi à? Điều này hơi khó thực hiện, bởi vì đây là sư phụ ta truyền lại, ta cho một hai người biết thì không sao, nhưng truyền cho cả một bộ tộc thì phải hỏi hắn trước đã"
Lúc này Hầu Trầm quỳ thẳng xuống:
"Ta đã nói với trong tộc rồi, họ không bằng lòng tin tưởng ta. Nên ta chỉ có thể dẫn theo dân chúng lệ thuộc vào mình tìm tới đây dựa dẫm vào Thánh Tử. Chỉ cần Thánh Tử chịu đưa tay giúp đỡ, bọn ta thề chết cũng đi theo" "Không cần" Chu Tự lắc đầu đáp:
"Giúp đỡ các ngươi thì không có vấn đề gì, nhưng đi theo thì thôi vậy. Nghe nói các ngươi đi theo Tử Thần vì theo đuổi trường sinh, đi theo ta các ngươi không thể trường sinh được đâu. Đương nhiên, cứu các ngươi cũng không phải miễn phí. Ta cần các ngươi tìm giúp ta xem trong hồ Khô Tịch có thứ gì kỳ quái hay không?"
Lúc đầu bị từ chối thì trái tim Hầu Trầm đã gần như chìm xuống đáy cốc, nhưng khi nghe thấy có thể được giúp đỡ thì lại dấy lên hi vọng.
"Thứ gì kỳ quái ư?"
Hầu Trầm có chút không hiểu.
"Giống như quyền hành vậy, các ngươi tôn thờ Tử Thần Tai Ách nhiều năm như thế rồi, có thấy quyền hành giáng lâm bao giờ chưa? Hoặc là có thủ đoạn do thần minh để lại hay không?"
Chu Tự hỏi tiếp.
Thật ra khi đối phương nói muốn đi theo hắn thì Chu Tự cũng khá động lòng, nhưng hắn biết bản thân có bản lĩnh gì.
Đi theo hắn chỉ khiến hắn khó chịu mà thôi.
Chẳng bằng đổi một cách giao dịch khác.
Như thế sẽ không đem lại phiền phức gì. Sau này họ có như thế nào cũng là chuyện của họ, không liên quan đến Chu Tự.
Nói đi cũng phải nói lại, thân phận địa vị của mình cao như vậy, lỡ đâu đám người này lấy danh nghĩa của hắn làm xằng làm bậy thì phải làm gì bây giờ?
Một thanh niên bình thường vừa mới tốt nghiệp đại học, bước vào xã hội như mình, cho tới bây giờ cũng chỉ quản lý sách báo trong thư viện.
Ngay cả Thu Thiển còn đấu không lại, sao có thể đấu lại đám lão quái vật không biết đã sống bao nhiêu năm này được?
Thần Thái Dương, Nữ Thần Băng Tuyết thường xuyên chế giễu hắn sớm muộn gì cũng bị chúng thần đùa giỡn.
Cho nên làm người phải tự mình biết mình.
Hầu Trầm suy nghĩ một lát rồi nói:
"Trong hồ Khô Tịch có lẽ là có. Nhưng bọn ta đã không vào được nơi đó nữa, dường như đã trở thành cấm địa.
Thỉnh thoảng có lực lượng tỏa ra "Có là được. Chu Tự trực tiếp vỗ đùi mà nói tiếp:
"Ngươi đứng dậy đi, cứ quyết định thế nhé. Ta giúp ngươi cứu người, các ngươi giúp ta thăm dò hồ Khô Tịch.
Không cần giúp ta đạt được, chỉ cần cho ta tin tức chính xác là được rồi"
Hầu Trầm nhìn về phía Chu Tự với ánh mắt khó mà tin được, chỉ vậy thôi sao?
Khiến hắn có một cảm giác không được chân thực.
"Nhưng ta chỉ có thể cố hết sức thôi, nếu không giúp được cũng chẳng còn cách nào"
Chu Tự nhắc nhở.
"Ta biết"
Hầu Trầm vội vàng gật đầu đáp lại.
Không dám có chút chần chờ.
"Được rồi, vậy ngươi muốn cứu thế nào? Chỉ là Huyết Khí Chi Pháp hay sao?"
Chu Tự hỏi.
Hầu Trầm cúi đầu, hắn cũng không biết rõ chuyện này cho lắm.
"Thôi vậy, chúng ta qua đó một chuyến, ngươi thương lượng với tộc nhân của ngươi một chút, sau đó triệu hoán mặt trăng đỏ. Bọn ta sẽ trực tiếp giáng lâm, đến lúc đó thử xem sao. Ta sẽ mang theo Huyết Khí Chi Pháp, nhưng không phải ai cũng có thể tu luyện, có lẽ không thể nào phổ cập cho tất cả mọi người. Đương nhiên, tiền đề là sư phụ ta đồng ý, ta phải hỏi hắn đã Chu Tự suy nghĩ một lát rồi nói.
"Ta biết rồi"
Hầu Trầm gật đầu.
Chỉ thế thôi hắn đã rất hài lòng rồi.
"Các ngươi nói xong rồi à?"
Thu Thiển đi qua hỏi.
"Cũng xong rồi"
Chu Tự nhìn về phía Thu Thiển, hắn muốn hỏi có chuyện gì vậy.
"Vậy mau tới xem đi, Kim Quang Thần Chú của Tô Thị đã tiến bộ hơn một bậc rồi"
Thu Thiển vừa cười vừa nói.
Chu Tự:
"..."
Tam lão bản lợi hại đến thế sao?
Đợi tới khi Chu Tự đi qua thì phát hiện cả người Tô Thi được bao bọc bởi kim quang, cầm quang thuẫn trong tay, nàng đang không ngừng phòng ngự.
Đến hắn còn chưa học được cách dùng kim quang ngưng tụ thành vật thật. Vậy mà tam lão bản lại làm được sớm hơn hắn.
Thiên phú cũng không hề thấp.
"Không sao, hôm nay biết dùng, ngày mai lại quên ngay ấy mà"
Chu Ngưng Nguyệt đứng bên cạnh nói.
Hàn Tô và Minh Nam Sở cũng gật đầu đồng ý.
Tô Thị chính là như thế.
Quả nhiên, đợi Tô Thi và Thất Thiên đánh xong thì nàng cũng không dùng chiêu đó được nữa rồi.
Tô Thi cũng không thèm để ý, nàng vô dụng như thế, dùng được mới là chuyện lạ.
Chu Tự:
"..."
Một thiên tài đang yên đang lành vì sao lại trở nên như thế chứ?
Thật sự là bị Nguyệt tỷ đánh thành như thế sao?
"Ngươi đi thương lượng với tộc nhân của ngươi một chút đi, sau đó thành lập tế đàn, sửa nửa đoạn sau của kỳ đảo ngữ thành Thu tỷ. Đến lúc đó chúng ta trực tiếp đi qua là được."
Chu Tự nói với Hầu Trầm.
Hầu Trầm có chút kích động, hắn vội vàng đồng ý.
Sau đó mấy người Chu Tự rời khỏi thành Biên Giới.
Hồ Khô Tịch.
Trong cung điện, đám người vẫn đang ở đó.
Bình thường họ vừa ngồi là ngồi một ngày.
Ít vận động, bảo tồn thể lực.
"Nghe nói tòa thành kia của Hầu Trầm truyền tới tin tức rồi à?"
Hầu Hằng nhìn người phía dưới mà hỏi.
"Ta nghe nói rồi, hình như đang thành lập tế đàn, muốn triệu hoán thần mới của họ"
Một nữ tử nói.
"Họ đúng là đang đùa với lửa, chẳng lẽ họ không biết ở đây có quyền hành Tử Thần hay sao? Đến lúc đó hai bên đụng mặt, chắc chắn sẽ có một bên tổn thương"
Quốc Sư thở dài mà nói.
"Cứ chờ xem đi Hầu Hằng đáp lời.
1073 chữ