"Ngươi hâm mộ không?"
Thu Thiển cười rồi hỏi lại.
"Hâm mộ.
Chu Tự gật đầu trong vô thức, nhưng ngay sau đó hắn lại lắc đầu ngay:
"Chỉ là quần áo mà thôi, có gì đáng hâm mộ chứ?"
"Cũng đúng, dù sao nó cũng là của ngươi, ngươi muốn nó đến tay ngươi lúc nào thì nó sẽ đến tay ngươi lúc đó"
Thu Thiển gật đầu tỏ vẻ đồng tình.
Chu Tự cảm thấy mình không tiếp lời được nữa.
Thu Thiển cười, sau đó đứng dậy mà nói:
"Đồ ăn sáng sắp xong rồi, ngươi mau đi đánh răng rửa mặt đi"
"Vâng"
Chu Tự đứng dậy đáp.
Nói mới nhớ, đã mấy ngày rồi hắn không đụng vào Thu tỷ.
Hôm nay là thứ bảy, ngày mười hai tháng hai, sáu ngày rồi...
Chu Tự đánh răng, hắn nhìn bản thân trong gương, cảm giác bên trong đôi mắt có một sợi gợn sóng màu đỏ sậm.
Đây là sự thay đổi do Phá Thiên Ma Thể thể hiện ra.
Mỗi lần sắp đột phá đều xuất hiện.
Bây giờ Ma Chủng đã hoàn thành tám vòng, chỉ mấy ngày nữa thôi nó sẽ hoàn thành vòng thú chín, lại có thêm hai nghìn vào túi.
Chu Tự rửa mặt xong thì gõ cửa phòng Nguyệt tỷ:
"Nguyệt tỷ dậy ăn sáng nào.
Không ai đáp lời.
Chu Tự cũng không thèm để ý, hắn đi tới bàn ăn chuẩn bị ăn sáng.
Đợi Thu tỷ đặt cháo thịt nạc lên bàn rồi nàng trực tiếp đi vào phòng của Chu Ngưng Nguyệt.
Sau đó có tiếng la hét truyền từ bên trong ra:
"Ta dậy rồi, dậy ngay đây, đừng kéo Sau đó Chu Ngưng Nguyệt bị Thu Thiển kéo ra ngoài.
"Tội gì phải khổ sở thế chứ?"
Chu Tự nhìn Nguyệt tỷ ngồi bên cạnh mình mà không khỏi cảm thán.
Sau đó hắn lại nhắc nhở:
"Nhớ đánh răng"
Chu Ngưng Nguyệt ngáp một hơi dài, đầu nàng bắt đầu bị làn nước bao trùm.
Cuối cùng thủy cầu biến mất.
"Đây là pháp thuật gì vậy?"
Chu Tự đang ăn cháo, hắn thấy vậy thì sợ ngây người.
Trước đây cũng đâu giống thế này?
"Thủy Cầu Thuật đó, sau khi tấn thăng Trận Linh ngũ phẩm thì ta khống chế nó tốt hơn, cũng tiện hơn nhiều.
Nguyệt cầm đũa lên mà đáp.
Chu Ngưng Chu Tự:
"..."
Dù tu vi của mình có tiến bộ, nhưng cũng chỉ biết sơ qua về những thuật pháp loạn thất bát tao này thôi, không thể nào sử dụng theo ý thích được.
Trước mắt thứ hắn quen thuộc nhất có lẽ là Kim Quang Thần Chú.
Đặc hiệu mạnh mẽ còn lợi hại.
Chu Tự nghĩ tới đây thì chìm vào suy nghĩ.
Đây chẳng phải giống với tam lão bản sao?"
"Ngươi đã nghĩ ra cách giúp người của hồ Khô Tịch chưa?"
Lúc ăn cơm, Thu Thiển hỏi hắn.
Chu Tự tỉnh táo lại, hắn lắc đầu đáp lời:
"Vẫn chưa, đợi lát nữa tiến vào ngoại thành Thần Vực gặp mấy người lão bản mặc cả, hỏi xem họ có cách nào hay không. Nếu không được nữa thì hỏi Nữ Thần Hắc Dạ, hoặc Nữ Thần Đại Địa cũng được. Nữ Thần Hắc Dạ cũng cùng loại với tên kia, Nữ Thần Đại Địa chưởng quản sinh cơ. Sau đó đi tìm Thần Thái Dương để xác minh những gì các nàng nói "Không hỏi Nữ Thần Băng Tuyết sao? Nữ thần này cũng khá tốt mà"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi thêm.
Lần trước Chu Tự vừa đạt được hạt giống quyền hành thì Chu Ngưng Nguyệt đã dùng bao tay gấu nhỏ thử xem sao, phát hiện không có vấn đề gì.
Đây là hạt giống quyền hành đầu tiên không bị đánh nát, cũng không có vấn đề gì.
Những cái khác thì nàng chưa thử qua xem không bị đánh nát thì có vấn đề gì không.
"Bỏ đi"
Chu Tự có hơi đau đầu, hắn đáp:
"Chắc chắn nàng sẽ muốn tự mình đánh tới"
Mọi người đều hiểu đại khái tính cách của Nữ Thần Băng Tuyết. Cảm giác nàng ta có hơi táo bạo.
"Hôm nay sẽ rất bận đấy"
Chu Ngưng Nguyệt ăn trứng chần nước sôi rồi nói, chỉ là nàng nói rồi nhìn về phía Thu Thiển với ánh mắt tò mò:
"Sao ta thấy bộ đồ này lại quen như thế?"
"Sao ta biết được?"
Mặt của Thu Thiển có chút đỏ ửng, nàng xoay ra chỗ khác.
Chu Ngưng Nguyệt đặt đũa xuống rồi đi tới bên cạnh Thu Thiển, nàng dùng hai tay ép gấu nhỏ khôi phục lại hình dáng bình thường.
Chu Tự nhìn mà nhíu mày, Nguyệt tỷ mau buông tay ra, đó là lão bà của ta.
"Nguyệt tỷ ngươi mau buông tay ra.
Thu Thiển vội vàng nói.
Chu Ngưng Nguyệt nghe vậy thì buông tay ra, rồi nói với vẻ đã hiểu:
"Quả nhiên đây là quần áo của ta. Ta biết ngay mà, sao gấu con này lại quen thuộc như thế, rõ ràng ngươi không có loại đồ thế này"
Chu Tự:
"..."
Chẳng trách lại bó sát như vậy.
Đừng nhìn Thu tỷ có gương mặt xinh đẹp, thật ra dáng người của nàng còn đẹp hơn.
Sau khi ăn sáng xong, Chu Tự chỉ có thể rời khỏi nhà mà lòng mang tiếc nuối, hắn đi tới thư viện.
Hôm nay Tô Thi lại ngồi vào quầy một lần nữa.
"Tại sao lại là ngươi?"
Chu Tự hỏi.
"Hàn Tô và Minh Nam Sở đang xem quán bò bít tết"
Tô Thị trả lời.
"Lần này ai mời vậy?"
Chu Tự tò mò mà hỏi.
"Tô Thi nghe thế thì cười nói:
"Đại lão bản cũng tấn thăng Giai Linh lục phẩm rồi, hôm nay nàng mời khách.
Chu Tự:
"..."
Hôm nay bận rộn thật đấy, nhưng có người mời, không thể vắng mặt được.
Tuần sau, ba người còn lại cũng có thể tấn thăng Giai Linh lục phẩm rồi.
Sau đó thì phải xem sự nỗ lực của bản thân họ rồi.
Văn phòng bên cạnh, Vân Tiêu Tiên Tử đang rất khó mà tin được.
"Trình tỷ, họ tấn thăng dễ như chơi vậy sao?"
"Không phải ngày nào họ cũng đi tu luyện sao? Chăm chỉ lắm"
Trình tỷ đang đọc sách, nàng trả lời một cách tùy tiện.
1124 chữ