Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 861: Kinh Khủng




Chu Tự nhìn về phía Thất Thiên.

Thất Thiên cũng hiểu, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.

Một giây sau, mặt trăng đỏ chiếu lên người Chu Tự.

Vô tận thần lực quyền hành Hồng Nguyệt tràn vào trong thân thể Chu Tự.

Trong nháy mắt, Ma Chủng được trang bị đầy đủ mọi thứ, sau lưng Chu Tự có một vòng tròn đỏ ửng.

Hắn có thể cảm nhận được ở giữa mặt trăng đỏ có vô tận thư tịch và trí tuệ, dòng sông vận mệnh đang chảy siết, vận khí tồn tại như thực chất.

Mạnh đến nỗi khiến hắn tràn ngập tự tin.

Lúc này Chu Tự lại nhìn xuống thành trì bên dưới, cuối cùng cũng thấy được họ bị quyền hành Tử Thần khống chế.

Mà hắn cũng tìm được cội nguồn.

Chu Tự thấy vậy thì bước ra trước một bước, hắn gằng giọng nói:

"Vậy bây giờ ta ra tay, giúp họ đoạt lại tự do từ trong tay Tử Thần Tại Ách.

Hắn vừa dứt lời thì cả hồ Khô Tịch đều vô cùng chấn động.

Người của thành Minh Vũ lại càng khó có thể tin, họ cảm giác không trung có thần minh giáng lâm.

Mà đám người Hầu Hằng thì sững sờ mà nhìn chằm chằm vào không trung.

Quốc Sư cũng đã nằm rạp xuống đất.

Vậy mà đối phương lại muốn tranh giành sinh cơ từ trong tay thần của họ?

Ngay sau đó đối phương bước xuống khỏi thành, đi tới đâu quyền hành Tử Thần vỡ vụn tới đó.

Sự áp đảo này khiến người ta sợ hãi.

Rốt cuộc hắn là ai?

Vì sao Hầu Trầm lại được hắn coi trọng?

Không có ai có thể biết rõ được Hầu Trầm đã đi theo một người như thế nào. Nhưng sự tồn tại của người này đã lật đổ sự nhận biết bao năm qua của hồ Khô Tịch.

Hôm nay, chính là lúc hồ Khô Tịch bước sang một trang mới.

Nhưng...một bức tường ngăn lại vận mệnh của hai bên.

Trùng hợp họ đứng ngoài tường, không thể nào bước sang trang mới.

"Đứng trên chúng thần sao?"

Hầu Hằng đau khổ, đột nhiên hắn nhớ tới những gì Hầu Trầm nói với hắn trước đây.

Hồng nguyệt giữa trời, tòa thành khổng lồ sừng sững trước đám người.

Bầu trời tối tăm mờ mịt, bị mở ra một cái động, phía trên không phải là Thâm Uyên Vô Tận, mà là tinh không vạn dặm.

Dấu vết của thần xuất hiện trong mắt mọi người, quyền hành của thần hiển lộ trên không trung.

Người thành Minh Vũ nhìn lên bầu trời, lúc này một vị nam tử toàn thân đỏ sậm, đứng lơ lửng trên không.

Hắn nói muốn giúp họ đoạt lấy đường sống.

Đám người nhất thời vừa chờ mong vừa có chút e sợ.

Chờ mong cuộc sống mới, sợ hãi uy nghiêm của Thần Minh.

Hầu Hằng ngẩng đầu nhìn trời, hắn muốn biết người này làm thế nào đoạt lấy đường sống từ trong tay tử thần.

Phải biết rằng chuyện này còn khó hơn việc đánh thắng Thần Minh nhiều.

Nếu không sao bọn hắn phải đến mức này? Quốc sư cũng đã đứng lên, hắn không còn dám nói năng lỗ mãng.

Vị thần mới này giống như đang lập lại trật tự Thần Minh một lần nữa.

Hắn đã nhìn lầm, điện hạ Hầu Trầm thật sự tìm được một con đường sống khó lường.

Bọn hắn đều nhìn chằm chằm vào Chu Tự, chờ đợi bước tiếp theo của hắn.

Nhưng mà, dường như vị thần đó đã nhận ra ánh mắt của bọn hắn, quay đầu nhìn sang.

Trong chốc lát, thư tịch vô tận như hiện ra trước mắt họ, vận mệnh thuộc về bọn hắn bắt đầu vặn vẹo, may mắn của sống còn như bị tước đoạt.

Chỉ chớp nhoáng, trong mắt bọn hắn chảy ra máu tươi đen kịt.

Khí tức suy yếu rất nhiều, ánh mắt đáng sợ khiến đám người e ngại rùng mình, khiến họ càng không tự chủ được cúi đầu, không thể vô lễ nhìn thẳng vào Thần.

Trong lòng Hầu Hằng sợ hãi, quốc sư lại tê liệt ngã xuống đất.

Sau nhiều năm, bọn hắn lại một lần nữa cảm thấy sự đáng sợ của Thần Minh.

Lúc này Chu Tự thu hồi ánh mắt.

Ban nãy hắn tò mò nhìn sang hướng bên kia một cái.

Hắn cảm giác đầu nguồn kết nối Tử Thần bên kia tương đối rõ ràng, tiếc là không ở trong thành, nếu không sẽ rất dễ dàng tìm ra đầu nguồn kết nối Tử Thần.

Có điều giờ vấn đề cũng không lớn.

Về phần tại sao bọn hắn vừa nhìn một cái đã cúi đầu, Chu Tự cũng không để ý.

Cũng thường xuyên có người như thế, không phải chuyện gì to tát.

"Không thể kéo dài được nữa, ma chủng sắp nứt ra rồi"

Chu Tự nghĩ thầm trong bụng.

Lần này hắn không muốn để cho ma chủng vỡ ra cho nên phải tốc chiến tốc thắng.

Nếu vỡ ra thì bao giờ hai nghìn tệ mới tới tay?

Vì hai nghìn tệ, mình nhất định phải bảo vệ ma chủng.

Còn về việc sức mạnh hồng nguyệt có nghe lời hay không hoàn toàn không thành vấn đề.

Công lực ngàn năm có thể dạy dỗ tử tế chúng nó cách làm người.

Lần trước tới rồi, lần này quen thuộc hơn.

Dường như chúng cũng bắt đầu hiểu quy củ, đương nhiên với ma chủng thì không có khác biệt gì quá lớn, nó đều không chịu được.

Nghĩ đến đây, Chu Tự bước ra một bước, đến chỗ cao nhất của tòa thành.

Hắn đứng ở chỗ này, quyền hành Tử Vong run rẩy dưới chân hắn, đường sống của tất cả mọi người như là những sợi dây gắn kết đến một nơi khác.

Xác định được phạm vi thành, hắn tóm tay một cái.

Hồng nguyệt bắt đầu lấp lóe.

Một bàn tay lớn vô hình túm tất cả các sợi dây lại cùng một chỗ.

Một động kia khiến tất cả mọi người phía dưới cảm thấy vận mệnh của mình giống như bị bắt lấy.

Sau khi nắm chặt lại, Chu Tự kéo mạnh một cái.

Sức mạnh quyền hành ảnh hưởng, bám riết lao về phía quyền hành Tử Thần, dường như đang chống cự lại quyền hành mà hồng nguyệt mang tới.

Uỳnh!

Quyền hành đến làm cho Chu Tự thấy được đầu nguồn sợi dây.

Quả nhiên ở hồ Khô Tịch đằng trước.

1146 chữ