Chỉ là nếu đi lần nữa thì không thể mượn sức của Hồng Nguyệt để tới gần.
Đáng tiếc, quyền hành bên dưới Hồ Khô Tịch có hơi khủng, hắn không thể gom lại được.
Nếu có thể lợi dụng được, nhất định có thể mang đến không ít lợi ích.
Trở lại phòng, Chu Tự đột nhiên hỏi:
"Hôm nay thứ mấy?"
"Thứ bảy"
Thu Thiển ngồi trên ghế sofa nghỉ ngơi hồi đáp.
Hôm nay quả thật nàng có chút mệt mỏi.
Với thần lực của nàng, ban xuống nhiều thần dụ như vậy, trọng trách không nhỏ.
Dù mới nghỉ ngơi hồi lâu, vẫn còn có chút mệt mỏi.
Thật ra sau khi cùng bọn Tô Thi tách ra, Chu Tự đã cõng nàng trở về.
Trong một tối này, đã ôm qua, cũng đã cõng qua.
Chu Tự rất thỏa mãn.
Chu Ngưng Nguyệt lấy táo trong tủ lạnh ra, cắn một miếng nói:
"Có phải ngày mai Chu Tự quyết đấu không?"
"Hình như vậy"
Thu Thiển ăn kẹo que tựa ở trên ghế sofa, một mặt nhàn nhã.
"Suýt thì quên mất Chu Tự cũng có chút đau đầu.
"Trưa mai đi à? Phải nhắc Tô Thi dậy sớm mới được.
Chu Ngưng Nguyệt lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Tô Thị.
Thuận tiện bảo nàng nhắc những người khác.
Chỉ là Chu Ngưng Nguyệt vừa mới gửi tin đi, đột nhiên tất cả điện thoại của mọi người đều kêu lên.
Chu Tự có chút hiếu kỳ, sau đó lấy điện thoại ra xem.
Phát hiện mình bị Tam lão bản kéo vào nhóm chat.
Trong nhóm là mấy vị lão bản, cộng thêm người của phòng làm việc bên cạnh, cùng mấy người nhà Chu Tự.
Thu Thiển nhìn điện thoại hơi nghi hoặc:
"Hình như các ngươi làm việc đều không có nhóm chat "Làm việc phải có nhóm chat công việc sao? Đây là lần đầu ta đi làm."
Chu Tự ngồi ở một bên nói.
"Tất cả có mười người à?"
Chu Ngưng Nguyệt nhìn danh sách, phát hiện đều là người quen.
Trừ tám người họ, còn có tiền bối Vân Tiêu cùng Trình tỷ nàng đã gặp mặt vài lần.
"Đều là người của thư viện mà"
Thu Thiển có chút lo lắng nói:
"Không phải nhân viên có thích hợp không?"
"Tam lão bản kéo vào, có gì không thích hợp? Chuyện công việc nàng ta có biết gì đâu?"
Chu Tự vô tình trào phúng, chợt cảm khái nói:
"Nếu không phải mọi người không biết đại ca của ta, ta đã kéo đại ca của ta vào rồi"
Lúc này bọn hắn nhìn thấy trong nhóm có người gửi tin nhắn, là Minh Nam Sở.
Minh Nam Sở:
"Chủ nhóm, không phát lì xì chúc mừng một chút sao?"
Chu Tự chấn kinh, vẫn là Nhị lão bản lợi hại.
Nghèo đến điên rồi.
Trong thư viện thì Tam lão bản giàu có nhất, sở dĩ không thể so với Âm Túc cùng Từ Từ phòng bên là bởi vì nàng cho vay không ít tiền.
Người chơi nạp VIP như Minh Nam Sở thì vay tiền khắp nơi.
"Đúng rồi, nhà ngươi không có nhóm chat sao?"
Chu Ngưng Nguyệt nhìn Chu Tự hỏi.
"Nhà ta? Nhà ta chỉ có ba người, nhóm chat để làm gì? Nhà ngươi không có à?"
Chu Tự hỏi ngược lại.
"Nhà ta sao có nhóm chat được, còn không phải do ngươi hại? Làm ta trở thành lưu thủ nhi đồng"
Chu Ngưng Nguyệt tỏ vẻ đáng thương nói.
"Không để ngươi nấu cơm rửa chén, làm việc nhà, ngươi còn đáng thương cái gì?"
Chu Tự bất đắc dĩ nói.
"Ta chỉ là đứa trẻ 8 tuổi, có muốn giúp đỡ cũng không giúp được.
Chu Ngưng Nguyệt khôi phục bình thường, sau đó đi về phòng:
"Ta đi ngủ đây, các ngươi đừng chơi quá muộn"
Chu Tự:
"..."
Hắn với Thu tỷ thì chơi cái gì?
"Có lì xì kìa"
Thu Thiển đột nhiên nhắc nhở.
Chu Tự kiểm tra, Tam lão bản thật sự phát lì xì.
Ấn mở ra, được có 3 xu.
Lỗ rồi.
Sau khi xác định thời gian, Chu Tự cũng không để ý tới họ nữa.
Trưa mai quyết đấu, cho nên tám chín giờ cần đi rồi.
Còn đi xem xét địa hình.
"Mười hai giờ rồi"
Thu Thiển nhìn đồng hồ nhắc nhở Chu Tự.
Chu Tự gật đầu, sau đó đến bên sofa ôm Thu tỷ lên.
"Ngươi"
Thu Thiển thấp giọng nói:
"Muốn làm gì vậy?"
"Bế Thu tỷ vào nghỉ ngơi chứ sao, tự đi vào tốn nhiều thể lực"
Chu Tự vừa nói vừa giải thích.
Thu Thiển cũng không ngăn cản, rất nhanh đã được Chu Tự đặt lên giường.
Lúc này Chu Tự thấy Thu tỷ mặc quần dài, có lòng tốt nói:
"Cần ta thay đồ giúp không?"
"Hở?"
Thu Thiển nhếch miệng lên, cười xấu xa nói:
"Hóa ra ngươi thích kiểu này à?"
Kiểu gì? Chu Tự vội vàng nói:
"Thu tỷ ngươi nhất định là hiểu lầm rồi"
Lần này hắn không đợi Thu tỷ nói nàng hiểu rồi, đã vèo một tiếng lui ra ngoài.
Thuận thế đóng cửa lại.
Nhìn thấy một màn đột nhiên này, Thu Thiển nhịn không được bật cười.
Chỉ là nàng chưa kịp dừng lại, cửa lại đột nhiên mở ra.
Chu Tự chạy tới, thừa dịp nàng không chú ý, hôn lên trán nàng một cái rồi lại đi ra, cửa lớn cũng đóng lại theo.
Thu Thiển kinh ngạc ra mặt, vô thức sờ lên trán, lầm bầm:
"Có nước bọt"
Nhưng rồi vẫn vui vẻ thay quần áo, sau đó đi ngủ.
Trước khi ngủ nàng nhìn cửa phòng, suy tư một lát, thấp giọng tự nói:
"Lần sau để hắn giúp ta thay đồ xem sao"
Từ phòng Thu tỷ đi ra, Chu Tự liền bắt đầu tu luyện.
Trạng thái của Ma Chủng bình thường, khó nói liệu trưa mai có thể khôi phục hay không.
Đến lúc đó đánh nhau, không biết sẽ là tình huống thế nào.
Theo Bách Mạch tiên tử nói, bên đối phương sẽ có rất nhiều người đến, đến lúc đó họ sẽ cộng hưởng thần thuật, nhờ đó mà đánh bại hắn.
Cẩn thận nghĩ ngợi, Chu Tự thấy nếu mình dẫn người tới chấn áp họ, có phải có chút không nói võ đức hay không?
1075 chữ