Lúc này, một vị trung niên nam tử chậm rãi đáp xuống ngọn núi thứ hai trên Nhật Nguyệt phong.
Hắn mặc trang phục xanh lam, trên thân đạo bào khắc đầy kỳ trân dị thú.
Các loại khí tức cường đại như ẩn như hiện quanh người hắn.
“Minh Nhược Xuyên, bớt làm bộ làm tịch, những người này đã đến gần như vậy, vậy chẳng khác nào họ phải thừa nhận uy áp của chúng ta. Chút nữa ngươi thua, đừng nói là vì không làm tổn thương đến những người này, nếu không ta sẽ xem thường ngươi.
Dư Đa để trần nửa người trên, thân thể vô cùng cường tráng.
Trên người hắn có Chân Long vờn quanh, xung quanh giao long bắt đầu hiện ra.
Dường như từ một nơi khác trong hư không xuất hiện.
Minh Nhược Xuyên cười lạnh:
“Ai là kẻ vô sỉ trong lòng kẻ đó rõ ràng, Dư Đa, hôm nay ngươi chắc chắn sẽ thua trong tay ta. Thực lực cá nhân, hay là thực lực Linh thú ngươi cũng không phải là đối thủ của ta. Đừng tưởng rằng có một con Giao Long có huyết mạch Chân Long thì có thể đối địch với ta"
“Hahaha, xem ngươi làm được gì?
Dư Đa cười to:
“Minh Nhược Xuyên, ngươi nghĩ rằng ngươi là ai? Thắng ta? Ngươi xứng sao?"
Ngao!
Một tiếng rồng ngâm vang lên, hai con giao long xuất hiện từ hư không, trực tiếp tấn công Minh Nhược Xuyên.
Rống!
Một tiếng gào thét, một con linh hổ màu đỏ xông ra từ đạo bào của Minh Nhược Xuyên, đối đầu với giao long.
Ầm...ầm!
Tam phẩm cường giả chính thức giao thủ.
Lực lượng cường đại quét ngang bốn phương tám hướng.
Bên Chu Tự đã sớm lui ra sau, cả cái cây và thổ địa đều được Nguyệt tỷ khống chế lui về phía sau một khoảng xa.
Đến khoảng cách an toàn mới dừng lại, cắm rễ vào trong đất, lại lần nữa quay về mặt đất.
Những người khác cũng đều lui lại.
Lúc này trên không trung có giao long hiện ra, có Linh thú khác nườm nượp tới, đất đai dưới đỉnh Nhật Nguyệt vỡ vụn, cỏ cây tan rã.
Rống!
Một con giao long xấp xỉ Chân Long xuất hiện.
Quét ngang tất cả Linh thú xung quanh.
“Thật can đảm"
Minh Nhược Xuyên bước ra một bước, một con Phi Bằng từ trời cao bay đến, bắt đầu giao chiến với giao long.
Chu Tự nhìn số lớn Linh thú đếm đếm:
“Gần hai trăm, uy thế rất lớn, đặc hiệu cũng không tệ. Không biết hạt châu của ta so với chúng thì như thế nào.
“Lúc mua giới thiệu thế nào?"
Hàn Tô tò mò hỏi.
“Mười vạn"
Chu Tự trả lời.
Những người khác cạn lời.
Xem ra Thập Vạn Thiên Thần Môn không phải không có căn cứ.
Thượng Quan Hà và Bạch Tử hơi khó hiểu, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Dù sao quan sát những linh thú này đối đầu là một cơ hội tốt.
“Thời gian sắp đến.
Chu Tự đột nhiên nói.
“Thời gian gì sắp đến cơ?"
Bạch Tử tò mò hỏi.
“Thời gian quyết đấu.
Tô Thị ở một bên tốt bụng trả lời.
“Không phải quyết đấu bắt đầu rồi sao?"
Bạch Tử vô cùng khó hiểu, sau đó như nghĩ đến cái gì.
Nàng nhìn Tô Thị nói:
“Sư muội Tô Thi nói ai quyết đấu?"
“Chu Tự đó"
Tô Thị giải thích:
“Hôm nay Chu Tự hẹn người quyết đấu ở đây, thời gian sắp đến, không biết đối phương có thể xuất hiện hay không"
Thượng Quan Hà lúc trước đang nhìn Linh thú đến sững sờ, ai quyết đấu cơ?
Vị thần này muốn quyết đấu?
A...trời ạ...trưởng bối Thập Nhị Minh Linh Môn sắp xong rồi.
Lúc này xem hai vị cường giả chiến đấu, tất cả mọi người đều sinh lòng hướng tới.
Đó chính là hàng ngũ cường giả, bốn người Hứa Dịch cũng kích động không thôi.
“Nếu tiền bối có thần thú, vậy thì như hổ thêm cánh"
Giai Giai tiên tử nói.
“Vừa rồi người của Thập Vạn Thiên Thần Môn nói, họ đều triệu hoán mười vạn Thần thú"
Cầm Ninh tiên tử cười nói.
“Sư muội đều biết là chê cười, họ tùy tiện nói một chút, chúng ta cũng đừng coi là thật.
Thần Đào nói.
Mấy người cười cười cũng không nói gì nữa.
Thập Vạn Thiên Thần Môn không có gì đáng để ý, hiện tại các nàng cần chú trọng vào trận chiến này, rất hữu dụng với họ.
Lúc này, Thu Thiển đứng bên cạnh Chu Tự đột nhiên mở miệng nói:
“Đã đến giờ"
Đám người ngay lập tức nhìn khắp nơi, muốn xem xem có thay đổi gì. Cùng lúc đó, một tia sáng từ biên giới Nhật Nguyệt phong phóng lên tận trời.
Quang mang vừa ra, như là phân chia khu vực, trực tiếp ngăn cách Linh thú ở bên ngoài.
Quang mang này ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại, cứng rắn mở ra chiến trường của Thập Nhị Tịnh Đường và Thập Nhị Minh Linh Môn.
Ánh sáng này xuất hiện đột ngột, người xem chiến xung quanh đều kinh ngạc.
“Xảy ra chuyện gì?"
“Ánh sáng này ở đâu ra?"
Đừng nói người xem chiến, dù là Dư Đa và Minh Nhược Xuyên đang giao thủ cũng vô thức nhìn qua.
Hai người ngay lập tức tách ra, nhìn về bên cạnh cột sáng.
"Ai?"
Dư Đa lạnh lùng hỏi.
Bị người cản trở chiến đấu là một việc rất khó chịu. Nhưng cột sáng của đối phương có chút cường đại lạ thường, làm họ không thể không nghiêm túc đối xử.
Lúc này một bóng người xuất hiện trong cột ánh sáng, toàn thân hắn là kim quang, mang theo mặt nạ đi ra từ trong cột sáng.
Hắn nhìn qua Linh thú xung quanh trước, lại nhìn qua mấy người Dư Đa, cuối cùng trầm giọng nói:
“Tín đồ Vô trị, ngươi ở đâu? Ta dựa theo ước định tới. Hôm nay ta muốn để các ngươi biết rõ tội của mình.
Giọng nói của hắn tràn đầy uy nghiêm.
Tựa như hắn cũng không phải đang nói chuyện bình thường, mà là đang thẩm phán tội ác.
1176 chữ