Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 890: Sao Làm Được




Nghe thấy đi theo quy trình, trí giả trầm mặc một lúc, cuối cùng vẫn mở khe nứt. Chu Tự nhìn thấy con đường nhỏ đá vụn, cất bước đi vào bên trong. Rất nhanh đã nhìn thấy cây cao chọc trời đó, cây trí tuệ. Khe nứt phía sau cũng đang đóng lại.

Lần này, Chu Tự cảm thấy cơ thể không được vững lắm, bồng bềnh bất định. Lúc này hắn mới nhớ ra, không phải cơ thể mình tiến vào ngoại thành thần vực, chỉ là thể thần hồn. Cũng không biết đến nơi này, có nguy hại lớn đến cơ thể không. “Lần này ngươi muốn hỏi gì? Lại muốn đến dòng sông lịch sử gặp ai?"

Trí giả ngồi bên bàn đá dưới gốc cây, rót trà cho mình. Không hề nhắc đến có thể hái quả trí tuệ không.

Chu Tự ngắm cây trí tuệ, đột nhiên hỏi:

“Cây trí tuệ và cây bất tử, cây nào lợi hại hơn?"

“Cây bất tử?"

Trí giả buông ấm trà xuống suy nghĩ một lát:

“Cũng không nói được cây nào lợi hại hơn, còn phải xem nhu cầu. Nếu nói khai thác tiềm lực thì quả trí tuệ tốt hơn, nếu nói kéo dài tuổi thọ, thì cây bất tử mạnh hơn. Chỉ tiếc loại cây này rất khó trồng, kể cả trồng được cũng sẽ bị rất nhiều cường giả tranh cướp, rất nhiều năm nay không ai canh giữ được. Chỉ có ban đầu có một nữa thần canh giữ một khoảng thời gian. Nhưng bản chất của cây bất tử và cây trí tuệ khác nhau, cây bất tử có liên quan đến quyền hạn. Sao thế? Ngươi biết đến cây bất tử từ đâu?"

“Ta trồng một cây, mấy ngày nữa quả sẽ chín Chu Tự ngồi đối diện trí giả thuận miệng nói.

Trí giả ban đầu định uống trà, liền dừng tay, chậm rãi đặt chén trà xuống. Hắn lo sợ chốc nữa uống vào miệng sẽ phun ra.

“Ngươi trồng một cây, còn sắp chín?"

Trí giả nhìn Chu Tự nói: “Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?"

"Hai muoi ba."

Chu Tự trả lời.

“Tu luyện mấy năm?"

Trí giả lại hỏi.

“Sắp bảy tháng"

Chu Tự tiếp tục trả lời.

“Trồng cây bất tử khi nào?"

“Sắp được hai tháng phải không?"

“Lúc đó đã là cây lớn rồi phải không?"

“Một hạt giống, tộc Đại Địa Thần Khuyển tặng cho ta, ta tiện tay trồng xuống, mấy ngày nay sắp trưởng thành rồi"

Trí giả có chút khó hiểu. Trong hai tháng từ một hạt giống đến trưởng thành, đừng nói cây bất tử, kể cả cây bình thường cũng không thể như vậy.

“Ngươi làm được bằng cách nào?"

Hắn hỏi. Hắn cảm thấy nói chuyện với người trước mắt này, mỗi lần tâm trạng tốt đều bị phá hỏng.

“Rất đơn giản"

Chu Tự nhìn trí giả đưa ra câu trả lời tiêu chuẩn:

“Chỉ cần có một người vợ tương lai là Thần Minh Chi Nữ, lại có thêm bố vợ đại thần thời gian không gian là được"

Trí giả nhìn Chu Tự, lập tức sững sờ tại chỗ. Nhưng kể cả là đại thần thời gian không gian cũng không được. Hắn dồn toàn bộ thần lực tích lũy rất nhiều năm cho cái cây đó ư? Không tiếc hủy tư cách thần của mình ư? Trí giả không nói nhiều thêm, có lẽ trong đó còn có điều gì mà hắn không hiểu. Dù sao, hắn cũng không hiểu tình hình của Chu Tự.

Bảy tháng giới tu chân....Bảy tháng đã giết tam phẩm, điều động thiết luật. Đào cả thế giới này cũng không đào ra người như vậy.

“Lần sau mang cho ta một hạt giống, ta đổi bằng quả trí tuệ"

Trí giả cười nói:

“Nhiều như vậy năm, ta mới chỉ ăn quả bất tử một lần.

“Chủ nhân trước đây của cây bất tử là ai?” Chu Tự tò mò hỏi.

“Nữ Thần Đại Địa.

Trí giả uống trà trả lời.

Thế mà lại là Đại Địa Nữ Thần, Chu Tự có chút kinh ngạc. Không nghĩ nhiều, hắn hỏi đến cánh cửa thần vực:

“Rốt cuộc cánh cửa thần vực ở đâu?"

“Có thể ở đối diện với biển? Đến này vẫn chưa có ai biết. Ngươi đã biết nhiều hơn rất nhiều so với người khác rồi, vì họ cũng không đi được đến tận cuối con đường Trí giả nói.

“Trước đây không có ai từng thấy cánh cửa thần vực ư?"

Chu Tự có chút nghi hoặc.

“Từng thấy, nhưng đó là khi chư thần vẫn tồn tại. Thiết luật xuất hiện, chư thần không xuất hiện, cánh cửa thần vực như biến mất vậy, xuất hiện cùng với nó là vùng biển vô tận, với một vầng mặt trời đỏ. Không có ai biết đối diện biển là gì, nếu thực sự có cánh cửa thần vực, cũng không có ai biết mở cánh cửa thì sẽ thông đến chỗ nào.

Có thể là thần vực, cũng có thể là nguồn gốc của tội ác.

Trí giả nói rất mơ hồ.

“Biển này là nhân tạo hay là tự diễn hóa ra?"

Chu Tự vô cùng hiếu kỳ.

Trí giả rót một chén trà cho mình, cười nói:

“Có lẽ là tự động diễn hóa, thời đại Thần Minh kết thúc, một số thứ thuộc thời đại Thần Minh liền sập đổ. Khi chư thần xuất hiện thì nước biển xuất hiện, mặt trời đỏ cũng nhô cao từ lúc đó. Có lúc ta cũng nghi ngờ, chúng có phải là thể hiện của thiết luật không"

“Không cảm thấy gì.

Chu Tự lắc đầu. Hắn là người từng được thiết luật nhìn trúng, ít nhiều cũng có cảm giác. Nhưng khi nhìn thấy mặt trời đỏ cũng không có cảm giác gì.

Nghĩ đến đây, Chu Tự đột nhiên nói:

“Thiết luật là do cha ta tạo ra phải không?"

“Việc này ngươi không thể hỏi ta, về hỏi cha ngươi thì hơn.

Trí giả lắc đầu cũng định trả lời trực diện.

Trong lòng Chu Tự nhiều ít đã xác định, cha Nguyệt tỷ chính là người tạo ra thiết luật. Nếu chính xác, vậy thì cha Nguyệt tỷ chính là người kết thúc thời đại Thần Minh. Nghĩ đến đây Chu Tự liền khiếp sợ...vậy....Cha Nguyệt tỷ phải già đến thế nào.

Câu nói già rồi mới sinh con cũng là để khen hắn.

1079 chữ