Nhưng còn có một vấn đề lớn, nếu thời đại Thần Minh là bị cha Nguyệt tỷ kết liễu, thì Thu tỷ là Thần Minh Chi Nữ, chẳng phải là có thù với mình ư? Lại kích thích như vậy. Cũng may bố vợ vẫn còn sống, thì không có vấn đề lớn nữa. Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán, chẳng may người tạo ra thiết luật là người khác.
Được rồi, lùi một vạn bước mà nói, chính là cha Nguyệt tỷ, nhưng đó là cha Nguyệt tỷ, có liên quan gì đến cha hắn?
“Còn có câu gì muốn hỏi không?"
Trí giả dừng lại, lại nói:
“Thực ra ngươi hiểu biết rất nhiều, thời đại Thần Minh, hay là thời đại này, ngươi cũng có khái niệm. Còn về những điều vượt quá hai thời đại này, ta biết cũng không thể trả lời ngươi. Đợi ngươi có đủ thực lực, thì có thể tìm hiểu nhiều hơn"
“Ta cũng không biết nhiều lắm"
Chu Tự suy nghĩ cẩn thận. Hắn phát hiện thực ra mình hiểu biết rất có hạn. Rốt cuộc Hoang Cổ Kinh Thế Thư có phải có thể mở ra thời đại không, bảy cánh cửa ở Biên Giới Thành, đều không có câu trả lời. Càng đừng nói đến Nữ Thần Trí Tuệ, Nữ Thần Bóng Tối.
“Được rồi, sau này gặp phải chuyện gì, ngươi có thể tìm hiểu từ rất nhiều người, dù sao chỗ ngươi có không ít Thần Minh"
Trí giả bình tĩnh lên tiếng. Thực ra hắn chưa từng gặp người nào như Chu Tự. Đối phó với nhiều Thần Minh như vậy mà không có chút vấn đề gì. Hơn nữa càng ngày càng nhiều Thần Minh trở về, hắn lại vẫn có thể chiếm cứ nơi đó.
“Đúng rồi, ngươi có điện thoại không?"
Chu Tự đột nhiên hỏi. “Điện thoại? Có thì cũng có, sao thế?"
Làm sao trí giả có thể bị thời đại vứt bỏ chứ?
“Ta xem điện thoại của ta có thể lấy ra được không"
Chu Tự thử lấy ra, phát hiện lấy được điện thoại thật, hắn mở nhóm, cho trí giả vào nhóm:
“Ngươi thêm bạn đi, đến lúc ta kết hôn, sẽ gửi thông tin lên nhóm.
“Thêm thì thêm được, nhưng ta có thể biết tình hình của các ngươi, lại không thể đáp lại các ngươi. Ta trốn trong khe nứt thế giới, không thể dễ dàng giao tiếp với bên ngoài. Cho dù là điện thoại cũng không được.
Trí giả nói.
“Hiểu rồi"
Tuy Chu Tự không biết tình hình, nhưng giới tu chân có không ít chuyện kỳ lạ. Đợi thêm vào nhóm xong, trí giả đặt chén trà đến trước mặt Chu Tự:
“Uống trà đi, lần này muốn đi gặp ai?"
“Tìm cha mẹ ta.
Chu Tự uống trà không hề do dự nói. Tuy rằng muốn đi tìm bố vợ, nhưng vẫn đi tìm cha mẹ trước thì hơn. Xem xem trước đây cha mẹ như thế nào.
“Chắc chắn không thay đổi chứ?"
Trí giả có chút khó xử.
“Không, chính là họ.
Chu Tự nghiêm túc nói.
“Vậy thì đi xem một ngày trước khi họ thành hôn, lúc đó vừa hay ta đi ngang qua, tâm trạng cha ngươi rất tốt, cũng đồng ý để lại hình ảnh lịch sử"
Nói xong trí giả liền mở dòng sông lịch sử.
Trong nháy mắt, Chu Tự lại đến tinh không bao la lần nữa. Đây là dấu hiệu tiến vào dòng sông lịch sự.
“Đúng rồi, vừa rồi ngươi nói nhảy xuống biển sẽ rơi vào trong khe nứt thế giới là thế nào?"
Chu Tự đột nhiên nhớ ra việc này.
“Biển thì nhìn trông như biển, nhưng thực ra ẩn chứa khe nứt thế giới, ngươi có thể còn chưa rơi chạm đến nước biển thì đã rơi vào khe nứt không gian vô hình. Cuối cùng rơi vào trong góc đã mất đi nào đó của thế giới. Lúc đó chuyện gì cũng có thể xảy ra, kể cả ngươi xuyên thủng chân trời, cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Trí giả giới thiệu đơn giản.
Chu Tự gật đầu, hôm nay hắn nghe được từ mới, một góc bị mất đi.
Ít khi.
Hình ảnh bắt đầu xuất hiện, vô số tòa nhà cao tầng lướt qua nhanh dưới chân Chu Tự. Ngay sau đó là núi sông biến đổi. Sau vài lần biến đổi, Chu Tự mới kinh hãi hộ:
“Mẹ ta cũng già thế hả?"
Càng thay đổi, càng cho thấy họ rất lớn tuổi.
Trí giả nhìn Chu Tự, nghĩ thầm người này cái gì cũng dám nói.
“Sắp đến rồi"
Trí giả nhắc nhở một câu.
Sau đó hình ảnh bắt đầu dừng lại.
Lúc này Chu Tự bốn người Thanh Long quỳ trước một người đàn ông uy nghiêm lạnh lùng trên một đỉnh núi.
Khuôn mặt bốn người đầy vẻ hoảng sợ, sợ tới mức chân tay luống cuống, giống như nghe thấy một chuyện gì khó mà tin nổi.
Trời sắp sập ư?
Chu Tự đều từng gặp bốn người nhóm Thanh Long rồi.
Mặc dù mới gặp một hai lần, nhưng đã nhiều năm trôi qua, họ vẫn không có bất cứ thay đổi gì.
Không có gì mà không nhận ra được cả.
Mà người đàn ông đẹp trai đứng đầu kia là lần đầu tiên Chu Tự được thấy người thật.
Nếu là trong ảnh thì cũng thấy ảnh gia đình của Nguyệt tỷ rồi, nghĩ kỹ một chút, đúng là người đàn ông trước mặt này.
"Khí chất không biết mạnh hơn bao nhiêu so với trên ảnh"
Chu Tự cảm khái trong lòng.
Có điều có hơi không hiểu thế này là sao.
Hắn nhìn về phía Trí Giả, hỏi vấn đề này.
"Nghe được tin cha ngươi muốn lập gia đình mới bị dọa thành thế này"
Trí Giả nói.
"Không có tiền đồ"
Chu Tự lắc đầu thở dài, chẳng qua chỉ là cha của Nguyệt tỷ thành hôn thôi, đâu phải trời sập.
Trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng, cha Nguyệt tỷ đã già thế rồi, kết hôn thì có làm sao?
Chu Tự cảm thấy lát phải đi chúc mừng, lại góp ý một hồi với đám người Thanh Long, nếu như họ không ra tay.
Ra tay thì coi như xong.1147 chữ