Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 894: Triệu Hồi




Thanh Long ngẩng đầu nhìn trời, thở dài nói:

"Bất tri bất giác chúng ta đã có đại tiểu thư và thiếu chủ. Đại tiểu thư đáng yêu, mà thiếu chủ...thì thật dũng cảm.

Ta cảm giác thiếu chủ trong lời đồn hoàn toàn không hề thực sự lợi hại như thiếu chủ ngoài đời thực"

"Cái này đừng vội cảm khái, bây giờ có một vấn đề."

Bạch Hổ nhìn ba người:

"Chúng ta đã biết việc có tổn hại đến uy nghiêm của môn chủ, liệu có bị diệt khẩu không?"

Lời vừa dứt, ba người đều sững sờ.

Sau đó ai cũng chui ra khỏi đất. Đây là chuyện lớn, phải chuẩn bị cho tốt.

"Chúng ta đến biển Bỉ Ngạn nghỉ phép đi Thanh Long trực tiếp chọn thoát khỏi mảnh đất này.

Ba người không có dị nghị gì, tóm lại trốn đi trước, tránh đầu sóng ngọn gió.

Không ngờ, trước kia cần tránh vì môn chủ bạo phát, bây giờ lại phải tránh vì hành động của thiếu chủ.

Trong phòng của một khu chung cư nào đó, Trình tỷ và tiên tử Vân Tiểu ngồi trên ghế sô pha xem tivi.

Tiên tử Vân Tiểu ôm gối dựa vào người Trình tỷ:

"Trình trưởng lão, phim truyền hình này bình thường lắm mà có gì hay mà coi?"

"Hay mà"

Trình tỷ xem tivi, bình tĩnh nói.

"Quan hệ mẹ chồng nàng dâu thì có gì mà đáng xem? Chúng ta cũng không có con.

Tiên tử Vân Tiểu có chút bất đắc dĩ:

"Ngươi vẫn nên tìm phu quân đi" Trình tỷ thuận miệng nói.

"Giới Tu Chân này ai cưới được ta đây?"

Tiên tử Vân Tiểu cẩn thận suy nghĩ, kinh ngạc nói:

"Ta đột nhiên phát hiện, khá nhiều người cùng cảnh giới với ta đều thành hôn rồi"

"Ưu tú quá, không gả đi được.

Trình tỷ đả kích một cách vô tình.

"Tu chân giả đâu nhất định phải thành hôn, thật ra ta còn muốn bước lên thêm một tầng nữa"

Tiên tử Vân Tiểu cười nói.

Nàng không thích xem tivi, bèn lấy điện thoại ra chơi.

Có điều nhanh chóng nhìn thấy có thêm một thông báo nhắc nhở trong nhóm.

Sau đó thì ngẩn cả người.

"Trình trưởng lão, ngươi xem, ngươi xem Tiên tử Vân Tiểu cả kinh đưa di động cho Trình tỷ:

"Ngươi xem Chu Tự mời ai tham gia nhóm này"

Trình tỷ tò mò nhìn, cũng chấn động vô cùng.

Trí Giả?

Trí Giả, gần như toàn bộ người có thành tựu trong giới Tu Chân đều gặp rồi, thậm chí còn đạt được chút cơ duyên từ đối phương.

Nhưng muốn trò chuyện với đối phương lần nữa, hoặc là để lại cách thức liên lạc, thì tuyệt đối là chuyện không thể nào.

Ít nhất thì họ chưa từng gặp trường hợp như thế.

Bây giờ Trí Giả lại tham gia nhóm rồi?

"Sao không ai hỏi câu gì?"

Tiên tử Vân Tiểu nhìn nhóm chat, có hơi đau khổ nói:

"Mấy người trẻ tuổi này sao không trò chuyện trong nhóm chat đi. Không được, ta phải nghĩ cách lôi một tên lắm lời vào"

Trình tỷ thở dài:

"Mai hỏi mấy người Chu Tự là được rồi."

Tiên tử Vân Tiểu cảm giác mấy người Chu Tự cứ nghỉ hè là trải qua những chuyện vô cùng kỳ quặc vậy.

Cứ như không sống trong cùng một giới Tu Chân với các nàng.

Trí Giả mà người khác muốn cũng không gặp được lại bị đối phương thêm hẳn vào nhóm chat.

Sau này có phải sẽ có người đáng gờm hơn cũng vào không?

Cho một tiểu bối bình thường đi mà.

Dưới cây Bất Tử, Chu Ngưng Nguyệt đã tỉnh lại từ trong tu luyện.

Bọn họ ngồi dưới cây cắt dưa hấu ăn.

Mãi mà Chu Tự chưa trở về, bọn hắn cũng chỉ có thể chờ.

"Đã năm sáu tiếng rồi, sao Chu Tự vẫn chưa về chứ?"

Tô Thi tỏ vẻ thắc mắc.

"Không biết nữa.

Thu Thiển ngồi bên cạnh Chu Tự, nàng đang theo dõi tình trạng thân thể của hắn:

"Lúc trước hắn nói phải vào nội bộ ngoại thành Thần Vực xem sao, có lẽ vì chuyện này nên mới trì hoãn thời gian, không biết hắn đã gặp gì ở trong đó. Nhưng nhìn dáng vẻ này thì có lẽ tìm được không ít thứ" "Không cần lo lắng, hắn biết rõ mình là kẻ mới vào nghề, gặp được ai lợi hại cũng biết mà không đâm loạn"

Chu Ngưng Nguyệt ngồi trên ghế, nàng vừa cắt dưa vừa nói. Nàng thấy Thu Thiển không ăn thì lấy phần dưa của Thu Thiển qua rồi nói:

"Ta thấy ngươi không có tâm trạng ăn, để ta ăn giúp ngươi vậy.

"Nguyệt tỷ, ngươi ăn xong rồi tối nay còn ăn được cơm không thế?"

Tô Thi hỏi.

"Trái cây là trái cây, cơm là cơm, hai thứ không chung một dạ dày"

Chu Ngưng Nguyệt thuận miệng nói.

Lúc này điện thoại của nàng đột nhiên vang lên.

"Là mẫu thân Chu Ngưng Nguyệt nở nụ cười vui vẻ nhận điện thoại, rồi nói bằng giọng ngoan ngoãn:

"Mẫu thân, ta đang ăn dưa hấu, lần sau trở về sẽ mang cho các ngươi một quả "Vẫn là Tiểu Nguyệt của chúng ta đáng yêu nhất, quả nhiên là nữ nhi bảo bối của chúng ta. Nhi tử cứ như nhặt được vậy, đại nghịch bất đạo"

Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười của Liễu Nam Tư.

Chu Ngưng Nguyệt tỏ vẻ tò mò:

"Chu Tự chọc mẫu thân không vui à?"

"Chuyện nhỏ cả thôi. Đúng rồi, cuối tuần sau các ngươi còn việc gì không? Bảo Chu Tự dẫn cả ba về nhà ăn bữa cơm, cha ngươi tự tay vào bếp đó"

Liễu Nam Tư cười rồi nói.

"Mẫu thân muốn ăn mấy trái dưa hấu?"

Chu Ngưng Nguyệt hào hứng hỏi.

"Tiểu Nguyệt mua mấy trái mẫu thân đều thích cả"

Trong giọng nói của Liễu Nam Tư còn mang theo ý cười:

"Tiểu Nguyệt muốn ăn món gì? Đến lúc đó mẫu thân dậy sớm đi mua nguyên liệu.

"Sườn xào chua ngọt, cả ốc nữa" Chu Ngưng Nguyệt nói ngay.

Các nàng trò chuyện thêm mấy câu rồi mới cúp điện thoại.

"Cuối tuần sau về nhà"

Chu Ngưng Nguyệt nói với Thu Thiển và Tô Thị.

Dường như nàng rất vui vẻ.

"Cha mẹ ta có đi không? Ta có thể nướng thịt cho bọn hắn ăn"

Tô Thi cảm thấy mình rất có tác dụng trong các việc như thế này.

"Có lẽ có, đến lúc đó gọi điện thoại cho bọn hắn"

Chu Ngưng Nguyệt nói.

"Sao đột nhiên lại gọi về rồi?"

Thu Thiển có hơi tò mò.

Chu Ngưng Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi mới đáp lại:

"Có thể là Chu Tự lại chọc hai vị đó rồi, chờ sau đó hắn quay lại hỏi một chút là biết thôi.

Câu này của nàng khiến mấy người Thu Thiển cảm thấy khó hiểu.1138 chữ