Động Tình

Chương 63: Dụ hoặc (H)




Hàn Khiết Tình ở nhà của Lục Sát trò chuyện cùng Nam Yên Bắc thêm khoảng chừng một tiếng nữa thì anh có việc phải rời đi.

Sau khi tiễn anh rồi Lục Sát lấy xe đưa Hàn Khiết Tình trở về biệt thự Hàn gia. Lúc đậu xe trước cổng cô ngẫm nghĩ một lát rồi bảo hắn cùng vào uống trà một chút, vì Hàn Trạch Dương đã đi công tác, bác Quản phải đi thăm cháu nội bị bệnh ở thành phố khác, nên bây giờ cả biệt thự chỉ có cô cùng với một số người làm trong nhà. Bầu không khí vô cùng tẻ nhạt và ảm đạm, hơn nữa mấy ngày gần đây cô đã bỏ mặc hắn rồi, bây giờ cũng nên ôn lại tình cảm một chút.

Mới đầu Lục Sát còn thể hiện ra bề ngoài vẻ lưỡng lự, nhưng không ai biết lúc đó bên đôi môi hắn nở ra nụ cười lạnh lẽo tàn khốc nhất giống như sắp đạt được mục đích của kế hoạch vậy, Hàn Khiết Tình sau một hồi thúc giục thì hắn cũng đồng ý ở lại.

Lúc cô dẫn Lục Sát vào nhà đã khiến bao nhiêu con mắt phải trầm trồ, nhất là người hầu gái trong nhà đều bày ra bộ mặt đỏ như quả cà chua chín mà len lén nhìn hắn.

Quả thật sức hút của Lục Sát không tầm thường chút nào, hơn nữa hôm nay hắn còn mặc một bộ quần áo vô cùng đơn giản, quần tây màu đen dài tới mắt cá chân, không rộng cũng không ôm vừa đủ phát họa được cặp chân dài thẳng tắp. Áo sơ mi trắng được hắn khoác lên mình càng ra vẻ nam tính chững chạc, cổ áo tùy ý mở văng hai cúc, thấp thoáng thấy được làn da màu lúa mạch cùng phần cổ nam tính chững chạc càng khiến chúng sinh đảo điên. Cổ tay áo được hắn xăn lên đến khuỷu tay, lộ ra hai cánh tay dài với làn da hơi ngâm, các khớp xương thẳng đốt một cách mê mị, dù chỉ ăn mặc đơn giản nhưng đủ khiến các trái tim của thiếu nữ trong nhà Hàn Khiết Tình phải loạn nhịp cả lên, chưa kể đến gương mặt đẹp như tạc tượng của Lục Sát đã trở thành bùa chú mê hoặc mọi người ở đấy.

Hàn Khiết Tình nhìn thấy người nào người nấy đỏ mặt không thôi thì trong lòng dâng lên một nổi chua xót khó chịu, cô có nên đuổi hắn ra về không? Chứ hắn bị người ta dòm ngó như thế cô thật sự muốn móc mắt từng người ra. Làm ơn đi, đây là bạn trai của cô, là người đàn ông của Hàn Khiết Tình đấy có được không hả!!!

Hàn Khiết Tình dẫn Lục Sát tham quan một chút căn biệt thự rộng lớn xa hoa này, sau một hồi thì cô dẫn hắn đến phòng của cô. Lúc đi qua một căn phòng có cánh cửa làm bằng gỗ lim được đóng chặt lại thì ánh mắt của Lục Sát hơi u ám lại một chút, hắn tùy ý hỏi Hàn Khiết Tình. Cô thuận miệng đáp lại đó là thư phòng của Hàn Trạch Dương, căn phòng đó chứa rất nhiều bí mật thương mại chính trị quan trọng nhất của ông, dù cho căn phòng đó có sát với phòng của Hàn Khiết Tình đi chăng nữa nhưng cô rất ít khi vào đó, mỗi lần vào cũng chỉ đưa cà phê cho Hàn Trạch Dương rồi lập tức ra ngoài.

Khi nghe cô nói xong, bên môi Lục Sát hiện lên nụ cười u ám, hắn liếc mắt qua thư phòng một cái bằng ánh mắt nghiên cứu và đầy sự ẩn ý trong đó, rồi theo chân Hàn Khiết Tình đi vào phòng cô.

Căn phòng của Hàn Khiết Tình được bố trí rất ấm áp và mang vẻ sống động như trái tim của thiếu nữ. Bên ngoài cánh cửa là loại gỗ tốt được sơn màu trắng, bên trong là gian phòng có diện tích lớn.

Nội thất đơn giản nhưng nhờ cách bố trí cửa sổ lớn tạo không gian mở thoáng đãng, kết hợp với gam màu trung tính và nội thất vân gỗ hòa hợp với thiên nhiên giúp căn phòng thêm nổi bật và tăng tính thẩm mỹ. Ngoài ban công là khung cảnh vô cùng tao nhã cùng màu sắc thiên nhiên ấm áp, ngoài đó được đặt một chiếc sofa cỡ lớn để ban đêm ngắm trăng là vô cùng hoàn hảo, trên lan can còn trồng thêm nhiều loài hoa có màu sắc rực rỡ và hương thơm bay bổng hòa trộn vào phòng. Bên trong căn phòng được bố trí giường một chiếc giường lớn giữa phòng với tường đầu giường ốp gỗ, kệ tivi có ốp gỗ, tủ quần áo lớn đụng trần, của số lớn có rèm cửa hiện đại, thêm một chiếc ghế đơn và một bàn trà và bình hoa là đã có thêm một góc thư giãn trong phòng. Đối diện chiếc giường lớn là bàn trang điểm đầy vật dụng, bên cạnh còn có một tủ kính đặt kế, bên trong là những trang sức hoa tai, dây chuyền, nhẫn... được treo gọn gàng và ngăn nắp. Trên đầu giường là một bức ảnh của Hàn Khiết Tình, trong ảnh cô mặc một chiếc váy màu trắng bồng bềnh, mái tóc dài tung xõa ra theo làn gió mà bay bổng, cô đứng giữa cánh đồng hoa lavender mà nở nụ cười tươi tắn như phản chiếu ánh mắt trời rực rỡ. Bên cạnh đó nhà vệ sinh trong khép kín, sử dụng nội thất màu nâu gỗ sang trọng. Nội thất trong căn phòng được bày bố cực kỳ ngăn nắp và gọn gàng, mọi màu sắc đều mang đến ánh nhìn ấm áp cho mọi người, một không gian thoáng đãng càng mang lại một cảm giác như được hòa mình vào giữa mùa xuân.

Lục Sát đang chăm chú quan sát căn phòng thì Hàn Khiết Tình ở bên cạnh nói với hắn ở đây đợi cô mười phút, cô đi pha một tách cà phê cho hắn. Lục Sát nhìn cô rồi khẽ gật đầu, trước khi cô đi còn đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ khiến Hàn Khiết Tình đỏ mặt rồi phi thẳng ra ngoài, sau khi tiếng bước chân xa dần hắn mới tiến đến chỗ ban công.

Lúc nãy hắn đã chăm chú về phía ban công rất kĩ, khi đi ra ngoài hắn nhướng mắt nhìn sang bên cạnh, quả nhiên đúng như hắn dự đoán, căn phòng này có thể thông qua ban công với thư phòng của Hàn Trạch Dương, khoảng cách cỡ 2m, dựa vào đôi chân dài của Lục Sát thì có thể dễ dàng trèo qua được. Hắn không cần quan sát địa thế đã lập tức leo lên lan can rồi phóng qua ban công bên kia thư phòng, hắn phải tranh thủ thời gian trong mười phút để lấy hết bằng chứng quan trọng mà hắn cần, nếu như lần này vụt mất thì không còn cơ hội nào nữa.

Cửa sổ sát đất của thư phòng đã bị khóa từ bên trong, Lục Sát không thể vào được, hắn ngẫm nghĩ một lát rồi lấy chìa khóa xe áp đến chỗ khóa của cửa sổ, dùng một chút thủ thuật mà hắn rành rọt liền mở ra được, thuận lợi vào thư phòng.

Đến trước bàn làm việc Lục Sát lập tức ngồi xuống ghế mở máy vi tính lên, nhưng phải cần mật khẩu. Hắn nhíu mày thử một số mật khẩu mà hắn biết nhưng không tài nào mở được, thời gian cho hắn chỉ còn lại bảy phút, hắn không thể chậm trễ được, bèn nhắm mắt lại tập trung tinh thần để nghĩ ra, sau một hồi hắn mới chợt nhớ đến kí hiệu của thương hiệu kim cương mà Hàn Trạch Dương đã tạo ra. “Y. T”, hắn nhập hai chữ đó rồi thêm ngày sinh nhật của mẹ Hàn Khiết Tình và cô vào, ngay lập tức máy vi tính được mở lên. Lục Sát nhếch môi cười lập tức gắn USB mà hắn đã chuẩn bị sẵn cắm vào máy tính, sau đó đưa ngón tay lên con chuột rồi click đến những tệp quan trọng được đánh dẫu kĩ càng.

Xem xong những tệp đó nụ cười lạnh lẽo bên môi Lục Sát càng đậm, hắn lưu tất cả tệp tài liệu đó vào USB hết một lượt, trong thời gian chờ đợi lưu xong thì lúc này trái tim hắn giật lên một cái, phía cầu thang đã nghe được bước chân vọng lại của Hàn Khiết Tình đang đi tới rồi.



Sắc mặt Lục Sát càng âm trầm hơn nữa, thanh thời gian lưu tài liệu trên máy vi tính đang được loading tới 69%, thời gian từng phút từng giây trôi qua, tiếng bước chân từ đằng xa càng vọng lại rõ ràng, trái tim Lục Sát như ngừng đập hẳn, trong tích tắc bước chân cô đã đi qua thư phòng rồi dần tiến tới phòng cô, cùng lúc đó trên màn hình vi tính, 100% đã hiện lên, USB đã kịp thời lưu lại toàn bộ tệp, Lục Sát nhanh chóng rút USB ra rồi tắt máy vi tính dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra ngoài khóa cửa sổ lại, không chậm trễ một phút giây nào phi thẳng qua ban công phòng Hàn Khiết Tình...

Ngay lúc đó cánh cửa vừa mở ra, Hàn Khiết Tình bê một khay cà phê đi vào trong, cô nhìn thấy Lục Sát đứng trước ban công xoay lưng lại với cô, hắn trong bộ dạng vô cùng thong thả mà đút tay vào túi quần giống như đang ngắm cảnh, nhưng thật ra bên trán hắn đã chảy một dòng mồ hôi...

Lúc này Hàn Khiết Tình đột nhiên cảm thấy có chút gì đó cảm giác rất là lạ nhỉ, nhưng ngẫm nghĩ một hồi cô không biết rốt cuộc lạ ở chỗ nào, chắc dạo gần đây sức khỏe cô không tốt nên nghĩ nhiều cũng nên chăng?

Đặt khay cà phê lên bàn, cô tiến tới chỗ Lục Sát định mở miệng nói thì đột nhiên hắn xoay người giữ lấy gáy cô, đôi môi không chút phòng bị bị đôi môi mỏng của hắn áp xuống cắn mút một cách điên cuồng.

“Tình Tình, tôi muốn em...”

Trong khi cô đang ngỡ ngàng thì nghe thấy thanh âm khàn khàn bên tai, Lục Sát vừa dứt lời đã lập tức bế ngang cô lên rồi tiến về phía giường lớn đặt cô xuống rồi theo đó áp thân hình cao lớn của hắn lên, không cho cô chút thời gian phản ứng đã chặn hết lời nói của cô lại, bàn tay to lớn mang theo một ngọn lửa dữ dội xé rách đi váy của cô, tham lam lướt qua từng tấc da thịt mịn màng rồi dừng lại trước ngực.

Hàn Khiết Tình trong vài giây thất thần liền lấy lại trạng thái bình ổn mà nâng tay quấn lên cổ hắn, khoảng thời gian qua hắn cũng chưa chạm vào cô lần nào, dạo gần đây xảy ra quá nhiều chuyện khiến cô không còn tâm trí nghĩ tới nữa. Nhưng bây giờ đột nhiên bị hơi thở của Lục Sát bao lấy, bàn tay quen thuộc chu du trên cơ thể cô, mùi hổ phách của hắn xâm nhập vào khoang mũi đã khiến đầu óc cô ngây dại, hoàn toàn không nghĩ đến đây đều là toàn bộ kế hoạch đánh lạc hướng của hắn...

Nụ hôn của Lục Sát càng ngày càng điên cuồng, hắn gặm nhấm mọi nơi trên cơ thể trần trụi dưới thân, bàn tay để ở ngực cô không ngừng nắn bóp, làn da trắng ngọc của cô bị phủ lên một tầng dấu hôn đỏ rực, còn bên dưới, hai chân từ lâu đã bị tách ra, vật cứng rắn nóng bỏng mang theo sức mạnh kinh người tiến sâu vào cơ thể cô...

“A...”

Lục Sát ở bên trong cơ thể cô điên cuồng chuyển động, hơi thở của hắn càng lúc càng dốc xuống, thanh âm khàn khàn đến cực độ.

Còn Hàn Khiết Tình chỉ biết nương theo từng động tác của hắn mà vặn vẹo cơ thể, rên rỉ từng tiếng trong thanh âm mê người không ngừng gọi tên hắn, càng khiến sức mạnh của Lục Sát trở nên dữ tợn hơn.

Chẳng mấy chốc bầu không khí trong phòng được hâm nóng, trên giường là hình ảnh đôi nam nữ trần trụi không ngừng quấn quýt si mê điên loạn, quần áo bên dưới rơi tứ tung trên sàn nhà, tiếng da thịt cọ xát mãnh liệt cùng tiếng thở dốc không ngừng phát ra, càng làm cho mọi thứ sắp bốc lửa.

Đến khi trận kích tình kết thúc thì đã tới chiều, cơ thể nhấm nháp mồ hôi của Hàn Khiết Tình áp sát vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông, tóc tai xõa bung tán loạn trên gối, thân thể đầy ấp vết hôn đậm nhạt chen nhau chồng chất, cô mệt đến không thể tả nổi chỉ biết dựa vào hắn mà hít lấy hít để mùi hương quen thuộc. Trong lúc mê man sắp thiếp đi, cô nghe được trên đỉnh đầu có âm thanh trầm khàn truyền đến: “Tình Tình, chúng ta đính hôn đi!”