Bánh bao sữa cứ nghĩ mình sẽ kích động không tài nào ngủ được, thế nhưng chẳng ngờ được Kim chủ ôm trong lòng cậu lại ngủ thêm một giấc thật ngon.
Đã mấy ngày rồi Bánh bao sữa không được ngủ đủ giấc, ban ngày còn phải đóng phim mệt mỏi, cơ thể cậu đã kêu gào đòi được nghỉ ngơi từ lâu.
Lúc trợ lý đưa cơm tới cho hai người Bánh bao sữa vẫn còn đang ngủ. Kim chủ bảo trợ lí đặt đồ ăn trên bàn trà rồi lập tức đuổi người: "Tôi chờ em ấy dậy cùng ăn."
Kim chủ nhìn liếc nhìn cánh cửa đang khép hờ, cười cười: "Dính người quá đi, ngủ dậy không thấy ai còn khóc nhè nữa."
Trợ lý: "..."
"Nhưng mà cũng ngoan lắm, tôi ở cùng em ấy một ngày rồi về công ty."
Trợ lý: "..."
Cô ngây người, chẳng hiểu đầu đuôi kiểu gì bỗng nhiên bị ép ăn một thau cơm chó, trợ lý đành để lại công văn cần xử lí đã bị sếp bỏ bê mấy hôm nay lên bàn rồi chạy biến.
Ăn trưa xong hai người cùng ngồi trên sofa xử lý công việc.
Trợ lý mang đến cho Kim chủ một đống văn kiện, trong điện thoại của Bánh bao sữa cũng còn một mớ tin nhắn chưa đọc.
Người đại diện: Ông trời nhỏ của chị ơi, em gặp vận may lớn mới được đóng phim này, em vẫn còn chưa nổi đâu đừng như vậy mà!
Người đại diện: Hợp đồng đang ở chỗ chị này, em mà không chịu kí công ty cũng không để yên đâu.
Người đại diện: Em muốn cho chị tức chết à?
Người đại diện: Nữ phụ người ta không chịu hợp tác với em rồi, em tự xem giải quyết thế nào thì làm đi.
Người đại diện: Ôi trời ơi tài khoản marketing kia bùng nổ luôn rồi.
Người đại diện: Woa còn đăng cả văn bản xin lỗi thanh minh nữa này!
Lúc người đại diện tức muốn bay nóc thì cậu đang trên giường với người trong lòng, lúc người đại diện khiếp sợ hoài nghi nhân sinh cậu lại đang nằm trong lòng người mình thích.
Người đại diện thảm thật.
Bánh bao sữa nghĩ ngợi chốc lát, hình như thái độ của cậu hôm qua không tốt lắm thì phải, vậy nên nhanh chóng hồi âm: "Chuyện xử lý xong rồi hả chị?"
Người đại diện trả lời trong nháy mắt: Em đi khấn ở miếu nào đấy? Nói chị biết với chị cũng phải đến đấy tạ ơn.
Bánh bao sữa không trả lời. Cậu ném điện thoại sang một bên đỏ mặt lén lút ngắm Kim chủ. Cậu nghĩ vậy may của mình phải đến mức thần thánh gì luôn rồi ấy chứ.
Thể mà anh ấy lại thích mình!
Anh ấy thật sự thích mình!
Thật sự cứ như đang nằm mơ ấy!
Cậu ôm kịch bản trong lòng nhưng ánh mắt lại lén lút rơi trên người Kim chủ. Mấy động tác nhỏ của cậu đều bị hắn thấy hết cả.
Vì thế Kim chủ cố tình mở mấy nút áo sơ mi, lộ ra một khoảng cơ ngực căng chặt hào phóng cho bạn trai nhỏ của mình nhìn lén.
Bánh bao sữa: "!"
Cậu đỏ mặt chôn đầu trong cuốn kịch bản, cố gắng tỏ vẻ mình đang nỗ lực học thoại thế nhưng giả vờ không được một phút lại không nhịn được mà len lén nhìn lên.
Lúc trên giường chỉ trêu đùa mấy câu thôi Bánh bao sữa đã ngượng ngùng muốn chết, thế mà thực tế lại là một nhóc lưu manh.
Kim chủ kí xong một phần văn kiện, đặt bút sang một bên, trong lòng thấy buồn cười không chịu nổi đành vươn tay gọi người: "Lại đây."
Bánh bao sữa cọ qua, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh hắn cẩn thận hỏi: "Em có quấy rầy ngài không ạ?"
Kim chủ cười như không cười nhìn cậu, không mặn không nhạt "Ừ" một tiếng.
Khuôn mặt nhỏ của Bánh bao sữa lập tức méo xẹo, cậu nhỏ giọng tha thiết thương lượng: "Em không lên tiếng đâu, đừng bắt em đi chỗ khác, nha?"
Kim chủ cố ý hù dọa cậu: "Làm sao?"
Bánh bao sữa rầu rĩ nghĩ: sao buổi sáng còn dính được, mà bây giờ lại không cho nữa rồi.
Cậu ấp úng, có chút ngượng ngùng: "Muốn... Muốn ở gần ngài... Một chút."
Kim chủ túm chặt cánh tay cậu kéo vào lòng mình: "Gần vậy được chưa?"
Hắn vuốt ve eo nhỏ của người trong ngực, thì thầm bên tai cậu: "Hay là muốn gần thêm nữa, khoảng cách âm?"
Hai má Bánh bao sữa bùm cái đỏ rực, cậu lắp bắp: "Đến... Đến tối đi, được không ạ?"
Kim chủ: "..."
Trong lòng Kim chủ bị khơi lên một đống lửa cháy bừng bừng, tay hắn mò xuống dưới tranh thủ cơ hội một lúc, dày vò người trong ngực đến mềm nhũn mới buông tha cho cậu, lại dạy dỗ: "Đã bên nhau rồi sao vẫn còn gọi ngài ngài ngài thế hả?"
Bánh bao sữa dựa vào lồng ngực vững chãi của người yêu, hơi hơi mở chân cho Kim chủ mân mê xoa nắn, mềm mại lấy lòng nói: "Em nghĩ, càng ngoan ngài sẽ càng thích em hơn."
Bánh bao sữa ngoan đến nỗi khiến Kim chủ đau lòng. Hắn không dày vò người ta nữa mà giúp cậu sửa sang lại quần áo, ôm Bánh bao sữa nói: "Đã thích em rất nhiều, rất rất nhiều rồi, giữa chúng ta là quan hệ yêu đương bình đẳng, em không cần phải để bản thân thiệt thòi, biết không?"
Bánh bao sữa cọ cọ trong ngực Kim chủ, tham lam hưởng thụ cái ôm ấm áp này, ánh mắt cố chấp mà nghiêm túc: "Em không thiệt thòi, có ngài che chở em không khiến em phải chịu chút ấm ức nào cả."
Kim chủ bất lực thở dài, thôi, bé cưng ngốc nghếch này thích gọi thế nào thì cứ gọi đi.
Hắn cười: "Được, che chở em, không để em phải chịu thiệt."
Bánh bao sữa làm ổ trong ngực Kim chủ không muốn chui ra, đánh bạo hỏi: "Ngài... Ôm em xem văn kiện nha?"
Việc quan trọng đều đã xử lý gần xong cả, Kim chủ biết bạn trai nhỏ mới xác định quan hệ với mình nên trong lòng vẫn chưa ổn định, không có cảm giác an toàn. Hắn dung túng để cậu dính mình, ôm lấy eo nhỏ của cậu vừa cười vừa trêu: "Văn kiện không đẹp bằng em, không xem."
Bánh bao sữa xấu hổ muốn chết luôn.
Kim chủ nhìn vành tai đỏ bừng của bạn trai nhỏ tính xấu lại trỗi dậy, trong lòng ngứa ngáy không nhịn được trêu tiếp: "Lột sạch càng đẹp hơn."
Lúc này đến cổ Bánh bao sữa cũng đỏ luôn.
Kim chủ cười cười, xoa tóc cậu: "Xấu hổ rồi à? Không trêu em nữa, đừng sợ."
Lúc này người trong ngực mới do do dự dự chui, mặt đã đỏ rực như cà chua chín, nhưng đôi mắt lấp lánh lại rực rỡ hơn mọi khi.
Bánh bao sữa ôm hai má đỏ bừng lí nhí hỏi: "Đẹp thật ạ?"
Kim chủ: "..."
Kim chủ nghiến răng nghiến lợi: "Đẹp, lần sau cho em chính mắt xem chúng ta làm."
Hết chương 16
Sao tui lười dữ luôn á mấy bà, còn nửa chương nữa thôi là xong mà tui làm biếngggggg