Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Giai Điệu Của Chiến Tranh

Chương 14: Hiểu Lầm tai hại




Chương 14: Hiểu Lầm tai hại

Đã lâu rồi Lance không có uống nhiều như vậy. Từ khi mở lòng ra với mọi người, cũng như cả nhóm dần quen thuộc với nhau, bắt đầu uống bia đấu rượu. Kết quả Veronica phải thức cả đêm trông bọn hắn và thu xếp cho cả bọn. Cũng may mắn trước khi đến nhà Lance tụ hội party Veronica đã gọi điện cho phụ huynh mọi người, nếu không bây giờ cả bọn đã bị phụ huynh nháo nhào tìm kiếm.

Mặt trời dần lên cao, ánh nắng bắt đầu chiếu qua khe cửa rọi vào phòng của Lance, lúc này trên giường là ba thân ảnh với áo ngủ mỏng manh, phô bày ra da thịt trắng nõn nà. Cảnh xuân phát ra bốn phía.

Phi Tuyết giật mình tỉnh dậy nhìn xung quanh là Hinh Vũ, Tiểu Kiều thấy trên người đều mặc áo ngủ mỏng manh, cùng với trên người mình áo ngủ nàng biết mình …xong!

“Lance khốn nạn….” Phi tuyết thét lên.

Tiếng thét đột nhiên làm xung quanh hai người cũng tỉnh giấc. Cũng mơ mơ hồ hồ, chưa kịp tỉnh đã hai tay ôm ngực của mình ấm ức.

“Mới sáng sớm đã tìm Lance rồi sao? Tối qua chơi hứng quá giờ sao lại còn ngượng ngùng?”

Đứng ngoài cửa là Veronica nhìn vào ba người cười bí hiểm.

“Tối qua… tối qua…Lance!” Phi Tuyết sắp khóc. Hinh Vũ cùng Tiểu kiều cũng mờ mịt cúi đầu.

“Làm sao bây giờ!”

Thấy cả ba sắp khóc đến nơi, Veronica ôm bụng cười thành tiếng.

“Thôi không đùa mấy đứa, Lance còn ngủ dưới quán café kia kìa, tối qua là tôi đem các cô lên đây cũng là tôi nhờ giúp việc thay đồ cho các cô. Không có liên quan gì Lance cả, hắn còn nằm một đống ở dưới nhà kia kìa, thật là…. Mấy đứa đừng có học theo Lance mà coi tiểu thuyết mạng hoài…”

Veronica lắc đầu, tuổi trẻ bây giờ hay nghĩ bậy quá. Lắc đầu cười cười, nàng rời đi để lại ba cô gái ngượng ngùng ngẫm nghĩ.

“Phải chi Lance ca…là tốt rồi!” Thanh Kiều lí nhí ngượng ngùng nói. Phi tuyết kế bên liếc mắt lắc đầu…thôi rồi, không có cứu!



Một đêm chơi vui vẽ, qua ngày bận rộn dọn dẹp cùng với đưa tiễn mọi người về nhà cũng hết một ngày.



Lúc này sau khi tu luyện cùng với luyện tập thể thuật chương trình vừa xong Lance tự pha cho mình café và ngồi chơi điện thoại. Từ khi trọng sinh đến nay, hắn hầu như bỏ qua những vui chơi, cũng như tụ tập bạn bè. Chỉ có chăm chỉ tu luyện. cùng với luyện tập. Đêm qua là đêm hắn buông lỏng mình nhất từ khi trọng sinh đến giờ.

“Mọi người về hết rồi hả Lance?” Veronica mang một ly café đến ngồi trước mặt Lance hỏi.

“Về hết rồi, Richard thì về chuẩn bị cho ngày mai đi dã ngoại. Nick thì đưa cô lớp trưởng nhỏ bé về, Phi tuyết thì có người đến rước, mọi người tự giải tán thôi.”

“Chuyện tối qua đâu cần phải ồn ào như vậy đâu Lance?” Veronica không hiểu hành động tối qua của Lance, bình thường Lance rất ít cao điệu như vậy. Lance là điển hình của thể loại núp phía sau giở trò. Rất ít ra mặt. Ngay cả việc Lance yêu thích làm sniper cũng đã nói lên phần nào tính cách.

Nhưng tối qua Lance có vẻ hay cao điệu, chuyện chỉ nhỏ nhoi như vậy. Hành động này cũng làm cho Veronica bất ngờ.

“Thật ra là một phép thử.”

“Phép thử?”

Lance gật đầu:

“Thứ nhất thử xem khi nghe tới William gia ở đây mọi người còn nhớ không? Thứ hai thử xem công tử nhà william bá đạo như vậy sẽ có sóng gió như thế nào kéo tới, và có con khỉ nào đứng ra nhảy nhót không? Thứ ba tránh cho mấy gương mặt ất ơ nào đó nghĩ mình là trung tâm vũ trụ tránh sau này đụng chạm…thật phiền. Đại loại vậy!”

Veronica kinh ngạc nhìn Lance, thì ra tên này khi làm việc hắn đã suy tính như vậy. Sự việc nhìn như là bốc đồng của tuổi trẻ qua tay hắn lại thành tràn đầy mục đích. Nếu không hiểu rõ Lance mọi người sẽ rất dễ dàng bị hắn vòng vo tại chỗ.

… Trầm mặc cả buổi… Veronica thốt lên.

“Tiểu hồ ly…!”

“Tự tin một điểm nào người đẹp, bỏ chữ tiểu đi.” Lance trêu đùa. Mặc dù tính về ruột thịt Veronica chẳng là quan hệ ruột thịt với hắn, nhưng bàn về bối phận thì hắn phải gọi Veronica bằng dì. Việc này làm Lance rất lúng túng. Vì hắn bản thân là người trưởng thành, cùng với hình ảnh Veronica xinh đẹp mỉm cười với hắn khi mới vừa trọng sinh đến làm hắn rất khắc sâu ấn tượng. Lâu ngày tiếp xúc, lâu ngày sinh tình. Đơn giản như vậy.

“Nhưng hiện tại hơi lúng túng, không sao cả, cách mạng là cả một quá trình. Chờ đấy người đẹp nàng chạy không thoát.” Lance nghẫm nghĩ.

Veronica thở dài. Lại như vậy, bình thường không lúc nào nghiêm túc hết. lúc nào cũng cười cười nói nói đùa giỡn. Nói không nghiêm túc cũng không phải, chỉ là Lance luôn cười nói, làm cho người khác dễ hiểu lầm.



“Nhà Doris sáng sớm đã gọi điện xin lỗi. Hôm nào sẽ qua đây bồi tội. Cùng với phía bên thành chủ thì hy vọng mời Lance đến nhà ăn một buổi cơm. Sao? Có hứng thú làm con rể thành chủ không?” Veronica hào hứng nhìn về phía Lance ánh mắt khiêu khích cùng trêu chọc.

“Không thích, cho dù có thích thì cũng sẽ không được kết quả tốt nha. Người đẹp, đang muốn nhắc anh đây về thân phận của chúng ta sao?” Lance cười cười.

Gia tộc bọn hắn là quân gia, thành chủ là chính khách. Đế quốc phía trên còn có quốc vương, nên đôi khi ngươi muốn họ cũng sẽ không cho ngươi quân và chính kết hợp. Đó là quy tắc ngầm trong giới quý tộc. Một người nắm quân, một bên chấp chính, như vậy chẳng khác nào vương quốc trong vương quốc.

“Dù sao thì chúng ta ở biên cương thành nhỏ, ai sẽ nói gì đây?”

“Mặc dù chúng ta ở biên cương, nhưng mai này Nick sẽ về đế đô học đại học. Rồi thì sẽ có những phức tạp trong các mối quan hệ. Chưa kể đế đô bên kia cũng là một vũng nước đục.”

Nghe Lance nói đến đế đô Veronica lại thở dài. Đúng là vậy, đế đô là nơi tập trung quyền lực. Các gia tộc đấu đá nhau lợi hại. Về cơ bản có thể chia hai hệ phái quân và chính. Quân gia tập quyền với nhau, chính khách ngươi lừa ta gạt, kéo bè kết phái. Thậm chí đã chen chân vào quân gia. Tất cả bện thành một tấm lưới rắc rối phức tạp mà trong đó lợi ít đan xen với nhau đã không thể phân rõ lợi hại.

Cũng vì như vậy nên cha của Lance, Bá tước Finn. William ngay khi thừa kế tước vị của lão bá tước đã nhanh chóng rời xa đế đô đi về nơi biên cương này.

Trầm mặc chút Veronica lại dặn dò.

“Ngày mai sẽ đi ra ngoại ô dã ngoại, nhớ giữ liên lạc thường xuyên nhé, dù gì ban đêm là sẽ có ma thú, có cần Phúc bá theo hộ vệ không?”

“U cốc mặc dù ở gần U Minh rừng rậm, nhưng nơi đó cũng là định kỳ có đội chức nghiệp giả thanh lý qua, xem như đi dã ngoại thôi. Chưa kể mọi người cũng có sức tự vệ mà, đều Hoàng cấp trung giai, một hai con thú không đủ gây sợ.”

“Dù sao thì cũng nên cẩn thận!”



“Lancelot: Về nhà chưa Richard?

Richard: Về rồi! sao thế bạn.

Lancelot: Còn nhức đầu, mai qua nhà gọi dậy dùm nhe.



Richard: Rảnh đến hoảng. Rồi ok ok, cúp trước!

Lancelot: thank you! Love you pặc pặc!

Richard: bựa!”

Tắt điện thoại Lance vừa tính đi ngủ bỗng nhiên điện thoại lại tiếp tục vang lên tin nhắn.

“Tiểu Kiều: Lance ca đã ngủ chưa?

Lancelot: sao thế người đẹp?

Tiểu Kiều: Cảm ơn anh, vì tối qua….!

Lancelot: không có gì, chuyện nhỏ mà.

Tiểu Kiều: Mọi chuyện ổn không anh? Em xin lỗi, tại em mà….

Lancelot: Không có gì đâu. Bình thường mà. Ngủ đi bé, qua ngày là hết chuyện. Rãnh rỗi đến quán anh chơi nhé.

Tiểu Kiều: Dạ…!”

Lance lắc đầu cười cười, con gái mới lớn đúng là hơi n·hạy c·ảm. Có thể cảm giác được bên kia muốn nói gì thêm với hắn nhưng bận rộn cả một ngày cũng là lúc nên đi ngủ. Tắt điện thoại bắt chìm vào giấc ngủ, lúc này trên mạng đã có những thông tin bên lề về v·ụ n·ổ súng. Thông tin hỏa tốc lan truyền ra như lửa cháy trên đồng cỏ lan tràn cả thảo nguyên.

“Chấn kinh, một vị con ông cháu cha ỷ thế h·iếp người.”

“Nổ súng trung thành phố, luật pháp ở đâu?”

“Một vị gốc gác lớn trong q·uân đ·ội g·iết người!”

“Vì cưỡng ép dân nữ, dẫn đến nổ súng g·iết người, bốn người t·hiệt m·ạng.”

“Án mạng tại KTV vì tranh giành tình nhân.”